Một đêm bình thường, đứa bạn khoe đang ở Mộc Châu tham gia giải chạy. Chỉ đơn giản hỏi vui "cần đi cổ vũ không?" Một câu trả lời "Có". Một chuyến đi lại bắt đầu.
Bạn mình tham gia giải chạy Mộc Châu 2024 vào đợt 20/01/2024, đùa vui rằng sẽ lên cổ vũ nó dù nó chạy có 10km. Ấy vậy mà, mình kết thúc làm việc lúc 22h và bắt xe khách chuyến 23h00 lên Mộc Châu trong đêm đó.
Đến Mộc Châu lúc 2h30 sáng ngày 20/01/2024, không thể tưởng tượng lại thêm một lần nữa đưa ra quyết định điên rồ cho một năm mới, chuyến đi không hành lý mang theo. Mấy bữa nay Hà Nội nóng, đêm Mộc Châu chỉ se lạnh chứ không tái tê như mọi năm. Mình ghé nhà người thân ngủ đến 7h sáng. Trời sáng, lọ mọ dậy ra Khách sạn Mường Thanh dẫn bạn lên xe bus chạy. Cả hai không hiểu tại sao phải lên đến đây để gặp nhau, khi nhà ở Hà Nội chỉ cách nhau 1km.
Và thế là gặp bạn được khoảng 30p, mình lấy xe máy bắt đầu lang thang Mộc Châu. Do Mộc Châu mình đi nhiều bởi chiếc homestay tên "Sovohomestay" nằm trong bản Dọi luôn chữa lành mình những lần không vui. Vậy nên, các điểm đến hầu như đã đi hết, chỉ còn Hang Táu chưa đi, đã lỡ hẹn nhiều lần.
Từ trung tâm đến Hang Táu không xa lắm, chỉ khoảng 15km, mất 3.5km đường dốc thẳng đứng, rất xấu do sỏi đá, đường bê tông cũ bị hỏng. Mình thuê anh xe ôm bản địa chở vào, phí 100k khứ hồi. Đoạn đường này là đoạn khó nhất nhưng theo cảm nhận thì cũng là đoạn đường đẹp nhất khi đến Hang Táu, hoa mận nở trắng xóa hai bên đường, hoa nở đẹp, theo cảm nhận thì có vườn còn đẹp hơn Cà Na và Mu Náu, rất chill. Mất khoảng 20p thì cũng đến được Hang Táu.
Quỷ thần thiên địa ơi, sao nó đẹp đến nao lòng, bình yên ghê, chỉ có những đàn lợn đen, con bé tí xíu đang chạy theo mẹ đi trên bãi cỏ xanh mướt, mấy cô chú làm vệ sinh, nhặt rác. Hôm mình đi do có giải chạy nên có lẽ khách du lịch đến để tham gia giải chạy.
Buổi chiều, thơ thẩn trong Quán cafe mang tên "Tiệm Mer" nằm ở tiểu khu vườn đào, cách trung tâm không xa lắm. Đó là quán quen, lần nào đến đây mình cũng ghé qua, Quán có vườn mận, bao quanh là đồi chè, hoàng hôn nhẹ nhàng và chút nắng cuối chiều tà yêu ớt buông dần trên ngọn núi, chiếu qua thảo nguyên xanh mượt, những bông hoa mận trắng nhỏ xíu lung linh, đẹp và lãng mạn vô cùng. Buổi tối ở đây cũng rất chill, ánh trăng vàng cùng sao sáng trên trời bên cạnh ly trà nóng. Dù bạn đi một mình hay cũng đám bạn cũng là trải nghiệm quá đỗi tuyệt vời để tận hưởng không khí dễ chịu, không xô bồ. Tôi thích căn nhà nhỏ bên sườn đồi như vậy "fucking money =)))"
Buổi tối đó, lang thang lái xe trên đường đêm, đó là sở thích, mình thích đi dạo hoặc lái xe đêm trên những đoạn đường nơi mình đến để cảm nhận rõ hơn chút cái không khí buổi đêm một mình.
Sau đó, rẽ vào phố đi bộ. Nếu lần đầu tiên đến đây, đây - điểm đến bạn không nên bỏ qua. Lần đầu thấy một nơi tổ chức phố đi bộ và các chương trình hay đến vậy.
Mình lang thang một mình, ngắm nhìn các cửa hàng bán đồ truyền thống, trầm lặng ngắm đồ vật trong bảo tàng truyền thống. Sau đó, mình ghé quán nước, nhấm nháp ly bia Lào và xem các chương trình. Đó là các tiết mục văn nghệ của 12 dân tộc chiêu đãi khách du lịch, giữa phố cổ đông đúc, chẳng hề thấy lạc lòng, mình ngồi đó chơi, rồi hòa cùng mọi người chơi ầu kiều, lửa trại, xếp hàng ném quả Pao và nhảy sạp, chơi tất cả trò chơi, khoác tay cùng người lạ nhảy những điệu nhảy truyền thống của người bản địa mà vui đến lạ. Ngồi đó uống bia, lúc trầm lặng, lúc lại như kẻ tăng động vui đùa với người lạ đến 23h mà lòng chẳng muốn về.
Lang thang rồi về nhà, đứng dọc đường để bắt chuyến xe khách lúc 1h sáng về Hà Nội, cứ như thế mỗi hành trình lại bắt đầu và khép lại theo cách rất riêng nhưng rất vui. Bạn sẽ thấy bình yên khi trong bạn không có muộn phiền, chuyến đi nào cũng là hạnh phúc khi bớt mong đợi những điều bạn không thể kiểm soát. "Nghĩ về những kế hoạch riêng cho bản thân cần làm, có lẽ rất lâu sau mới có thời gian để thực hiện những chuyến đi mà cảm xúc là người đưa ra quyết định" lặng ngắm ánh sao trời và thầm nghĩ.