Cuối cùng, đôi chân thích lang thang và sự hiếu kỳ với thế giới xung quanh đã chiến thắng: những nỗi sợ bản thân đã hình dung ra khi đến Trung Quốc một mình.
Quyết định đi vào những ngày cuối cùng trước kỳ nghỉ lễ Nguyên Đán, mình làm visa du lịch qua công ty dịch vụ hết 2.100.000 vnđ và mua 01 sim du lịch 10G với giá 350.000 vnđ. Thời gian làm visa mất khoảng 5 ngày.
Mình chọn đi hành trình: Hà Nội - Côn Minh - Lệ Giang - Shangri La. Thành phố muốn đến nhất là Shangri La - miền bất tử - vùng đất thôi thúc cho chuyến đi này.
Lịch trình:
Ngày 1: Hà Nội đến Côn Minh
Có 2 lựa chọn để đến Côn Minh:
Cách di chuyển:
Phương án 1: Máy bay từ Nội Bài đến Côn Minh (nhanh chóng và tiện lợi).
Phương án 2: Đi đường bộ bằng xe khách Hà Sơn từ Hà Nội đến cửa khẩu Lào Cai (khởi hành lúc 12h đêm). Sau khi đến Lào Cai vào khoảng 4h sáng, làm thủ tục xuất nhập cảnh mất khoảng 2h, rồi bắt taxi ra ga Hà Khẩu để lên tàu đi Côn Minh (chặng tàu mất khoảng 4h30).
Sau khi đến Côn Minh, mình đặt chuyến tàu đêm từ Côn Minh đến Lệ Giang (21h30 - 08h00) để tiết kiệm thời gian.
Ngày 2: Lệ Giang
Từ ga tàu đến phố cổ Lệ Giang đi taxi mất 33 tệ, phố cổ không cho các phương tiện đến nên phải đi bộ vào, bạn chú ý đặt phòng dễ kiếm và gần đường cho tiện di chuyển vì đường đá trơn, dốc, khó đi và nếu quá xa có thể hỏng Vali.
Sáng mình lang thang phố cổ ở gần đó, chiều đi loanh quanh thành phố và chợ địa phương, khám phá phố cổ chậm rãi và thưởng thức đồ ăn xung quanh phố sẽ mất khoảng 1 ngày. Mình thích đến các chợ địa phương vì cảm giác rất gần gũi và mang đậm bản sắc văn hóa.
Buổi tối thăm Mộc phủ, vé 88 tệ và uống quán cafe theo kiểu pub cho người hướng nội ngay phố cổ rất chill, chủ quán rất dễ thương, có thể miễn phí các loại cafe để bạn thưởng thức. Mình là đứa thích cafe nên rất thích quán, vừa đủ riêng tư và đủ yêu thích.
Ngày 3: Núi tuyết Ngọc Long
Di chuyển: Book tour du lịch: Có nhiều tour trong ngày thăm quan Núi Tuyết, đặc điểm: Thường đi từ 4 hoặc 5h sáng để xem bình minh trên núi.
Cô bé bảo mình là người bạn nước ngoài đầu tiên và tặng mình quà
Mình không thích tour và phải dậy sớm nên chọn tự túc. Để đi tự túc sẽ bắt xe bus 101 hoặc taxi đi đến núi Ngọc Long, giá bus 15 tệ/chiều. Mình đi từ 7h sáng.
Mình đến Lệ giang vì thích xem show Ấn tượng Lệ Giang, ngày đầu không thể mua vé nên ngày 2 đã bất chấp đến núi Ngọc Long để đánh cược mua vé.
Phương tiện di chuyển: Taxi hoặc bus: Mình chọn đi Bus, có chuyến 101 rất tiện đưa bạn từ điểm đón gần phố cổ đến núi Ngọc Long, nên đi đầu giờ sáng.
Các chi phí:
Vé tham quan: 100 tệ: Đi được 4 điểm, sẽ bỏ thêm chi phí để sử dụng Bus.
Cáp treo: 120 tệ
Vé show Lệ Giang: 288 tệ (biểu diễn lúc 11h và 13h30)
Vé bus đi Valley Moon: 20 tệ
Bình oxy: 15 tệ/bình
Vé bus đến núi: 30 tệ/khứ hồi
Mình đi một mình lên đến núi cao rất lạnh, nguy hiểm và khó thở nên các bạn đi một mình hãy cân nhắc. Còn Show Ấn tượng Lệ Giang thì các bạn nên thử, rất đặc sắc và hay, đỉnh cao của nghệ thuật. Dù giá vé hơi đắt nhưng mình vẫn thấy thật tuyệt so với những gì nhận được. Show chỉ diễn ra 1h ngoài trời.
Tiếp theo, mình di chuyển về phố cổ để kịp chuyến tàu đi Shangri La (17h30 - 18h47, mất khoảng 1h30). Taxi đi từ Ga đến Phố cổ Dukezong - Thành cổ ánh trăng. Tối đó mình nghỉ ngơi, nhiệt độ ở đây buổi tối -7oC, đi dạo phố cổ và ăn lẩu bò yayak: 100 tệ/người. Recommend mọi người thử, rất ngon.
Ngày 4: Shangri La
Khám phá phố cổ, thành cổ ánh trăng, bảo tàng quân đội, bảo tàng về người Tạng và vùng đất Shangri La., tìm hiểu văn hóa người Tạng và tín ngưỡng phật giáo theo Mật Tông.
Ngày 5: Đến Tu Viện Tùng Tán Lâm
Di chuyển: Taxi từ phố cổ đến Tùng Tán Lâm: 16 tệ
Vé thăm quan: 75 tệ
Tu viện nằm ở vị trí cao khoảng 3300 - 3500m so với mực nước biển, nên các bạn nhớ mua bình oxy, đi giày thoải mái. Hôm mình đi, nhiệt độ chỉ 5oC nhưng do ở cao và nắng nên không có cảm giác lạnh lắm, bạn nên mặc quần áo ấm nhưng nhẹ, dễ di chuyển.
Tu viện rất đẹp và bình yên nên chắc chắn phải ghé đến đây, để tham quan hết mất 4-5h đồng hồ, mình dành cả ngày ở nơi đây.
Ngày 6: Công viên Potado
Di chuyển; Taxi, khoảng 50 tệ/chiều
Vé tham qua: 258 tệ
Đi trong ngày nên khá chịu, có thể đi muộn và về sớm để buổi sáng loanh quanh ăn sáng ở phố cổ.
Ngày 7: Hồ Napai và Thảo nguyên
Phương tiện di chuyển: Taxi 30 tệ/chiều.
Mình đi vào mùa đông nên không có gì đặc sắc, không có cỏ nhưng ở đó có cưỡi ngựa: 170 tệ/người và bắn cung 30 tệ/20 tiêu cũng khá vui. Ở Thảo nguyên có thể nhìn thấy núi tuyết, sự mênh mông đúng chất thảo nguyên thực thụ. Nếu đi vào mùa hè thì sẽ đẹp hơn,
Ngày 8: Shangri La về Côn Minh
Đi tàu chuyến 07h20 - 12h30 sẽ đến Côn Minh, có thể ở lại chơi. Mình cũng đã book phòng ở Côn Minh định nghỉ lại, nhưng do thấy không thích nữa nên đã về thẳng Hà Nội, kết thúc hành trình tự túc một mình. Nếu có dịp, sẽ đến Côn Minh và Đại Lý sau.
3. Những lưu ý:
Người dân Trung Quốc không dùng tiếng anh, gần như 100% từ người già đến trẻ, nên nếu bạn không biết tiếng như mình thì ha chuẩn bị các app google dịch như Translate.com của Trung Quốc để sử dụng. Mình ở đó gần 8 ngày nhưng chỉ gặp duy nhất vị giáo sư ở Shangri La có thể giao tiếp tiếng anh và nói chuyện được với mình. Còn lại không ai nói, dù các bạn sinh viên hay học sinh. Vậy nên, bạn cần cân nhắc nếu đi tự túc.
Chủ khách sạn dùng ID của họ để mua sim giúp.
bia ngon 28tệ
Lệ Giang đêm
Lẩu 100 tệ
Các app quốc tế bị chặn hết. Bạn nên tải các app: Baidu.com (map chỉcó tiếng Trung), Translate.com (gg dịch), Trip.com để đặt vé máy bay, phòng, tàu,..., Alipay (gần như 100% mọi người đều có mã để bạn thanh toán) để thanh toán, đặt vé tàu, máy bay, taxi,....Wechat để trò chuyện vs những người Trung Quốc như Chủ homestay, cảnh sát, bạn bè,.... và để thanh toán.
Tiền mặt: Dù các app thanh toán online rất phổ biến nhưng nên có tiền mặt phòng trường hợp app lỗi hoặc vẫn có người không có alipay để thanh toán.
Internet: Rất cần thiết vì chúng ta không thể giao tiếp trực tiếp nên có mạng là điều bắt buộc. Mình mua sim du lịch 10G nhưng sử dụng đến ngày thứ 3 hết data, mình đã rất khổ sở từ 5h sáng đến 13h trưa mới có thể mua sim ở Shangri La. Ở đây, họ không bán sin cho người nước ngoài, thật may ông chủ homestay đã mua giúp mình. Nghĩ lại lúc đó rất kinh khủng, mình kéo Vali bắt đầu từ khoảng 6h sáng để bắt taxi ra ga tàu, nhưng không có mạng, mình không có tiền mặt và không có ai hiểu mình nói gì,.... nó trở nên kinh hoàng vì không biết phải làm sao, mình bỏ chuyến tàu để trở về khách sạn ngủ, đợi chủ khách sạn giúp đỡ nhưng rất mất thời gian họ cũng mới xử lý được cho mình. Vậy nên, Internet và Tiền mặt là hai điều quan trọng nhất để bạn cảm thấy an toàn. Hãy thử tưởng tượng một mình bạn ở đất nước không hiểu ngôn ngữ, không tiền, không thể giao tiếp, không biết đường,....
Sức khoẻ: Cần chuẩn bị sức khoẻ tốt vì phải đi bộ khá nhiều hoặc mình lười vận động nên thấy việc đi bộ ở đây hơi over với mình, Ngoài ra, Shangri La cao, lạnh sẽ có những phản ứng cao nguyên, ít người bị nhưng mình đã bị, những đêm không ngủ nổi, tức ngực, khó thở, xịt mũi do nắng gió và chênh lệch nhiệt độ. Nên mua bình Oxy khi đi đến đây để phòng. Đặc biệt không nên tắm nước quá nóng khi mới đến, mãi sau mới biết, hôm đầu tiên mình đến tắm luôn với nước nóng ở nhiệt độ khá cao do thói quen nên cả đêm đó và ngày hôm sau mệt, rất tức ngực.
Khách sạn không hề đắt, nhưng so với đi tour thì mình phải chi trả gần gấp 2 do ăn nhiều, và di chuyển taxi một mình nhiều.
Bản đồ: Đi kiểu gì thì mình cũng bị lạc do map là tiếng Trung 100%, mình cũng không rành xem map nên ngày nào cũng đi bộ lạc cả tiếng. Vậy nên, chỗ nào có thể bắt taxi mình sẽ đi taãi =))).
Kết bạn với cảnh sát, kinh nghiệm nhỏ: Mình kết bạn wechat vs cảnh sát khi đi một mình, khi cần báo họ giúp đỡ, rất nhiệt tình, thậm chí nhắn tin còn thường kể về hành trình hoặc nơi đến, như một cách gián tiếp thông báo với họ chiếc taxi mình sử dụng hoặc nơi mình đến, có chuyện gì cũng dễ tìm =)))
4. Những điều hay ho:
Như trong cuốn Nexus nói, có thể chính chúng ta đã bị báo đài lừa, mình đã nghĩ đây không phải quốc gia an toàn, nhưng cảnh sát ở ngoài rất nhiều và cảnh sát địa phương public sdt công khai, ngoài ra camera được lắp còn nhiều hơn cả người nên yên tâm, Vali mình để trên tàu vất một chỗ rồi ngồi chỗ khác cũng không mất.
Người dân dù không biết tiếng nhưng rất thân thiện, nhiệt tình giúp đỡ bạn. Ở đây, mình không bị nói thách giá dù cho có bắt vội chiếc taxi ngoài đường. Gần như, chuyến đi này giúp mình thay đổi hoàn toàn về Trung Quốc cũng như người dân ở đây.
Có rất nhiều chuyện hay ho, cách bạn chầm chậm bước qua từng thành phố, kết thêm những người bạn hoặc vội vã kéo chiếc Vali 40kg chạy lên tàu như một người đàn bà lực điền. Có lúc bạn chill chill vào quán pub uống ly nước ngắm phố cổ Lệ Giang hoặc nhâm ly Cafe một mình, vài người thấy lạ hỏi sao đi một mình, bạn chẳng cần giải thích chỉ cần nói: “Tao thích” là xong. Có những lúc lang thang nơi tu viện, đi theo karma đến những làng xung quanh, ngắm cả đàn kền kền trên núi hay dòng sông ở tu viện, nơi người dân thường làm thiên táng hoặc thuỷ táng. Là cảm giác gì nhỉ?, cảm giác của đôi chân chạm đất, không cần vội vã để ngắm nghía kỹ hơn những điều lạ, điều mình thích một cách thoải mái.
Có cả cách chúng ta đối diện với bất chắc, nỗi sợ, chuyến đi này chắc chắn là một trong những chuyến đi sóng gió nhất nhưng mình lại thấy bản thân bình tĩnh nhất, bình tĩnh đến độ những người ngoài nhìn vào bạn lúc đấy còn hỏi “Tại sao mày bình tĩnh thế, cô gái”.
Có những câu chuyện rất đời bạn thấy, mình thích ngắm sao, đêm đó ở Shangri La lúc 3am mình ra ngắm sao và gặp cả hai cha con người Đức rủ nhau ngắm sao, trông họ rất đáng yêu. Sau này, nếu có cơ hội mình sẽ rủ những người thân yêu nhất ngắm sao cùng mình, sẽ nói cho họ về bầu trời mình biết, rất đẹp, rất lung linh một cách bình dị nhất.
Nếu nơi đó bạn muốn đến, chắc hẳn sẽ có những câu chuyện dành riêng cho bạn và cả những người đồng hành đã đợi bạn từ rất lâu. Du lịch thú vị ở chỗ: Chúng ta không biết điều gì sẽ xảy ra.
china (trung quốc)Lệ Giang cổ trấn
Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.
Một điểm đến lạ lùng nhất trong hành trình lang thang của mình - Đảo Hải Tặc khiến chúng ta ấn tượng ngay từ tên gọi. Thực chất đây là tên của một quần đảo gồm 18 hòn đảo (16 đảo nổi, 2 đảo chìm) mà lớn nhất là đảo Hòn Tre (Hòn Đốc). Nằm ở xã Tiên Hải, huyện Hà Tiên. Nơi đây cách bờ biển Hà Tiên gần 28 km và đảo Phú Quốc 40 km.
Mình bắt đầu đi du lịch một mình từ 2018 đến nay, cũng không hẳn là ít bạn nhưng mình thích cảm giác được im lặng, được tự quyết định mọi thứ và ghét phải lên kế hoạch hoặc đợi chờ cho mỗi chuyến đi để khiến mình thư giãn.
Dạo trước, mình hay lái xe đi phượt một mình đến các nơi mình muốn đến, những quyết định vội vã và bộc phát đi ngay. Nhưng đến năm nay, mình bắt đầu tạm dừng việc đi phượt một mình mà thay vào đó tìm những nơi xa hơi chút, phòng ốc ổn ổn, du lịch ít phát triển hơn và thuê căn homestay nhỏ để ở đó một mình vài ngày.
Tiếp tục chuyến đi lang thang 1 tháng, Phú Quý là điểm đến tiếp theo nó chọn, và nó nhận ra nó muốn sống nơi đây thật lâu lâu nữa, nó vẫn nghĩ sẽ tuyệt vời nếu mỗi ngày được thức dậy ở nơi này.
Một ngày đầu tháng Tư nắng nóng, nó lang thang Thủ đô rồi ghé Ga Hà Nội chụp vài bức ảnh. Với bản tính tò mò, nó đến quầy bán vé hỏi về chuyến tàu Bắc Nam, một chuyến đi độc hành chưa có ngày về lại bắt đầu...
Một đêm bình thường, đứa bạn khoe đang ở Mộc Châu tham gia giải chạy. Chỉ đơn giản hỏi vui "cần đi cổ vũ không?" Một câu trả lời "Có". Một chuyến đi lại bắt đầu.
Sau một vài xét nghiệm, mình ổn nhưng tinh thần có vẻ vẫn mệt nhoài. Vậy đó, mình lại bắt vội chiếc xe và bắt đầu chuyến đi tiếp theo - Y Tý. Hành trình độc hành lại cứ thế bắt đầu theo cách rất ngẫu nhiên.
Có lẽ đây là thiên đường hạ giới. Thật may mắn khi bản thân có cơ hội đặt chân đến vào lúc đẹp nhất. Bình dị mộc mạc nhưng lại biết cách làm du khách say đắm đến siêu lòng
Nó có một ước mơ sẽ một mình đặt chân đến bốn cực của Việt Nam. Cực Tây là nơi tiếp theo nó chọn. Do tình hình dịch bệnh, kế hoạch bị hoãn lại suốt 3 năm. Ngồi lướt facebook, nó thấy dòng tin Cực Tây đón khách trở lại, không nghĩ nhiều, nó đi ngay như thể dừng lại một giây lại mất nhiều năm nữa đợi chờ. Và thế, nó đó đặt chân đến Cực Tây Tổ Quốc.