Khi tạo hóa không ban cho con người đôi cánh nhưng Thượng Đế lại tặng cho họ giấc mơ bay lượn...
❦ Trước giờ tớ chưa bao giờ nghĩ tới chuyện sẽ thử cái bộ môn mang tên dù lượn (dù lượn khác với nhảy dù), chủ yếu là vì chi phí nó cũng hơi cao so với một con đỗ nghèo khổ. Thế rồi không biết một cái dây thần kinh nào đấy đứt phựt cái, não tớ đùng đùng đòi chơi dù lượn. Và thế là một cái team toàn anh em cây khế được lập, hẹn nhau đi Mù Căng Chải nhảy dù lượn ngắm lúa chín(mặc dù nó chưa chín lắm)
❦ Đầu tiên là vụ xe khách, sau 77 49 cái review thì tớ cũng đặt được xe Hưng Thành- Hà Trang. Mấy bác tài dễ thương mà không hề có chuyện nhồi khách ngày lễ. Xe cứ đủ người đặt trước là chạy. Thế nên cả đi cả về của nhóm tớ đều được nằm giường hết, mặc dù là đi vào ngày lễ. Tiếp theo là vụ dù lượn, bởi vì đặt lần đầu nên chưa có kinh nghiệm nên tớ cũng khuyên mọi người đặt trực tiếp trên link của page/ web chứ đừng đặt thông qua bên thứ 2/3 như bọn mình, đợi cũng hơi cực( mặc dù hôm bọn mình nhảy phải đợi là vì một phần do thời tiết). Cuối cùng là nhà nghỉ, không hiểu tớ mò kiểu gì mà ra được cái homestay dễ thương quá trời, từ chú chủ homestay cho đến con trai chú. Rồi cái view nhìn từ homestay cũng đẹp, đồ ăn nấu cũng ngon. Nói chung là chấm 10đ.
View 5* từ homestay
Những bữa cơm thương nhớ (๑´ڡ`๑)
Day ✬: Khởi động
❧ Xác định đúng tinh thần ăn chơi đú đởn, nên đợt này bọn tớ đi cũng nhàn lắm. Sáng đi ngắm lúa ở đồi Móng Ngựa, trưa về home ăn ngủ nghỉ đã đời rồi chiều lượn rừng trúc. Ở MCC đợt này có đội xe ôm chuyên chở khách lên xuống các điểm du lịch, nên cũng khá là chuyên nghiệp. Team mình toàn xế cứng, cũng lên lên xuống xuống mấy cái núi ở Tây Bắc rồi mà gặp đường lên mấy điểm này cũng xanh cả mặt. Nói chung nếu không tự tin với tay lái của xế thì nên thuê xe ôm, nhàn mà cũng đỡ lo. Nếu ai hỏi mình là lúa có đẹp không: Ờ thì cũng đẹp. Mà tại mấy chị e thuê áo váy chụp ảnh đã đời nên có ngắm được mấy đâu, lúa thì cũng chưa có chín lắm nên cũng ổn thôi. Còn rừng trúc thì thật sự là đẹp, khá yên tĩnh và lên ảnh cũng cực chill. Và cái đường lên cũng ... CỰC KÌ chilllllllllllll :V
Xanh mướtttttttt ʕ•ᴥ•ʔ
Day ✬✬: Dù lượn thẳng tiến
❧ Nhóm tớ đến điểm nhảy dù lúc hơn 7h, được báo là ngồi đợi phi công. Đến hơn 9h thì thấy có 1 nhóm nhảy. Sau đó... thì trời mưa. Cái bộ môn dù lượn này nói là mạo hiểm chứ tớ thấy nó là trò test nhân phẩm thì đúng hơn. Mưa không nhảy được, gió to cũng có khi không nhảy được, mà không có gió thì lại càng không nhảy được. Ban đầu bọn tớ định về Aeris Hill chơi zipline mà không đủ thời gian nên chỉ về Tú Lệ ăn cơm(nhân thể lượn đèo Khau Phạ). Đến 12h, nhóm được hẹn về lại điểm nhảy dù. Đợi chờ là hạnh phúc mà. Đến gần 3h thì cũng đến lượt nhảy của nhóm tớ. Và không phụ sự chờ mong, tớ là đứa mở bát cho cả nhóm. Ban đầu nhìn mọi người nhảy tớ chỉ lo không chạy đuợc theo phi công(chân hơi ngắn). Và y như rằng là được chạy lại một lần nữa. Nhưng đúng là không bõ công chờ đợi, nó PHÊ chữ Ê kéo hơi dài. Lúc lên thì tớ bị choáng ngợp luôn, lần đầu tiên được thử cảm giác tự do vẫy vùng giữa bầu trời. Nhìn mọi thứ bé tí xíu dưới chân mình. Gió ù ù bên tai, mát rượi. A phi công cool ngầu lúc thì lượn chỗ này 1 tí, lúc lại vòng lại chỗ kia 1 tẹo. Mấy cái ruộng bậc thang bên dưới nhìn như 1 tấm thảm big size màu xanh chấm bi vàng(bọn tớ đi lúc lúa chưa chín hẳn). Lúc bắt đầu hạ độ cao thì đúng là tim tớ bị hẫng một nhịp, đúng kiểu mấy trò cảm giác mạnh. Phê tới nóc như này bảo sao bị nghiện, cũng giống như leo núi ấy, cứ thử một lần là kiểu gì cũng muốn thử các lần tiếp theo. Lúc a phi công còn đang tháo dây dợ trên người cho tớ, và tớ còn chưa hết phê thì có một e bé dễ thương đi ra, rất là nhỏ nhẹ: Chị ơi, tặng chị cái này. Oa, là móc khóa với chứng nhận nhảy dù các ông ạ. Nhìn thú lắm. Nhảy xong sẽ có mấy a xe ôm đèo mình trở lại điểm nhảy. Mà tớ phải công nhận ngồi sau mấy a dân tộc, mấy a đổ đèo phê thật sự, khác biệt hẳn so với mấy xế nhà mình. Hôm trước cả nhóm tớ tính nhảy xong sớm sẽ đi sống lưng khủng long để ngắm hoàng hôn. Mà người tính không bằng thời tiết tính, nên là cả team nhảy xong, phi luôn về home nghỉ ngơi đợi nồi lẩu ú ụ chú chủ home chuẩn bị cho. Tuyệt vời!
Choáng ngợp...
Day ✬✬✬: Bình yên
❧ Hôm nay cả nhóm định đi sống lưng khủng long. Trong nhóm toàn những đồng chí không hứng thú với lúa, nên nhìn một cái móng ngựa là đủ rồi, k cần thêm mâm xôi lớn nhỏ gì nữa. Mà cái đường lên sống lưng nó cũng ghê cơ. Do vẫn bị ám ảnh bởi đường lên Bạch Mộc, cộng thêm khoản sấm ùng ùng trên đầu nên tớ thật sự hết hứng với khủng long, chỉ lo đường xuống rồi không có ông porter nào dắt xe xuống núi hộ. Và cầu được ước thấy, tớ còn chưa thấy con khủng long nào thì trời mưa, chỉ kịp vội vàng chụp mấy cái ảnh rồi về. Đường xuống thì cũng vẫn là về số 1, bóp lì cả phanh, nhưng cũng may là cả nhóm xuống an toàn. Về được đến home là tớ hết hơi, ăn xong chui vào chăn ngủ vắt lưỡi. Dù sao thì trời cũng mưa, chẳng đi đâu xa được mà. Buổi chiều thấy trời bớt âm u, mấy chị e rủ nhau lượn quanh home ngắm lúa. Tớ thấy chính ra chẳng cần đi đâu xa, ruộng bậc thang quanh home cũng đủ làm hết pin máy ảnh rồi. Đã thế còn không phải khu du lịch, tha hồ chụp dân bản làm ruộng, gặp ai họ cũng cười thật tươi. Cảm giác yên bình lắm. Ngồi ngẩn ngơ ngắm con suối cạnh home mà thật sự là tớ không muốn về Hà Nội chút nào. Hà Nội xô bồ quá rồi.
Chứng nhận đã hết pin máy ảnh (๑˃̵ᴗ˂̵)ﻭ
❦ Với một con bé không ăn ảnh như tớ thì đi Mù Căng Chải là để chơi dù lượn và ngắm lúa, tận hưởng bầu không khí yên bình ở đây. 3 ngày ở homestay, có những lúc mưa rả rích, ngồi trong lán nhìn ra ruộng bậc thang mà thấy lòng yên bình lạ. Tớ chợt nghĩ, khi nào thấy mệt mỏi quá, bomia việc đi, nhảy lên cái xe khách, gọi điện cho home đặt một giường, ở lì mấy hôm trốn sự đời xô bồ. Òa, viễn cảnh quá đẹp. À mà, sếp đang giục làm báo giá rồi, tỉnh ngủ thôi. Tạm biệt và hẹn gặp lại MCC nhé.
yên báiĐèo Khau Phạ (Khau Pha Pass)Huyện Mù Cang Chải (Mu Cang Chai District)mù cang chảiRuộng bậc thang xã Chế Cu Nha
Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.
Pờ Ma Lung tọa lạc tại bản Nà Đoong, xã Bản Lang, huyện Phong Thổ, tỉnh Lai Châu. Ngọn núi có độ cao 2967 m so với mực nước biển, được công nhận là đỉnh núi cao thứ 8 của Việt Nam, độ khó thuộc top 3 và có chiều dài quãng đường trekking gần 30km. Điểm leo cách thành phố Lai Châu ~50km, mất khoảng 2h ô tô. Chung Nhía Vũ có độ cao 2918 m - đỉnh núi nằm trên đường biên giới giữa Việt Nam và Trung Quốc, thuộc huyện Phong Thổ, Lai Châu, nhưng đường đi đơn giản nhất lại từ xã Y Tý, huyện Bát Xát, Lào Cai. Đỉnh này có lẽ không có gì đặc biệt nếu nó không xếp thứ 10 trong top độ cao. Từ năm 2019 thì có thể lên đỉnh này theo đường leo đỉnh Pờ Ma Lung do vị trí 2 đỉnh khá gần nhau. Vì vậy có thể đi combo cả 2 đỉnh Pờ Ma Lung và Chung Nhía Vũ nếu sức khỏe tốt.
Sinh nhật 24 tuổi, nhìn mọi người đi Đông đi Tây, vào Nam ra Bắc, tớ ước mơ mình có 1 chuyến xuyên Việt.
Sinh nhật 25 tuổi, dự định xuyên Việt đã lên được 70% kế hoạch....
Vì 1 vài lý do cá nhân, cũng 1 phần chưa đủ can đảm, tớ đã hủy chuyến đi vào phút gần chót, rồi chọn cho mình chuyến đi nhẹ nhàng, ngắn ngày hơn. Và tớ gọi nó là những ngày lang thang...
Khi dự báo thời tiết nói cả miền Bắc sẽ mưa những bạn vẫn muốn leo Lùng Cúng?
Okay, vậy thì cứ xách balo lên và đi thôi.
“And, when you want something, all the universe conspires in helping you to achieve it.”
Bạch Mộc Lương Tử - Đại dương mây giữa núi rừng Tây Bắc
Bạch Mộc Lương Tử là tên được khách du lịch đặt cho đỉnh núi cao nhất trong dãy núi Ky Quan San - dãy núi này là ranh giới tự nhiên giữa hai xã Sin Suối Hồ huyện Phong Thổ, tỉnh Lai Châu và xã Trung Lèng Hồ huyện Bát Xát, tỉnh Lào Cai. Đỉnh cao nhất của dãy có độ cao (tùy theo nguồn) là 3.044, 3.045 hoặc 3.046m.
Sau khi bị bể cái kèo ngắm hoa gạo Hà Giang thì trong một cơn bốc đồng, tớ mò tìm vé máy bay đi Phú Yên. Và thấy nó cũng rẻ, và tớ lỡ tay bấm đặt vé, và tớ ... lại xách balo lên đường đi ăn xin.