Blog Những ngày lang thang (05/2023)
cover

Những ngày lang thang (05/2023)

avatar
Dung Nguyễn dot Thứ 4, 30/08/2023
Theo dõi Gody.vn trên Google news
Sinh nhật 24 tuổi, nhìn mọi người đi Đông đi Tây, vào Nam ra Bắc, tớ ước mơ mình có 1 chuyến xuyên Việt.
Sinh nhật 25 tuổi, dự định xuyên Việt đã lên được 70% kế hoạch....
Vì 1 vài lý do cá nhân, cũng 1 phần chưa đủ can đảm, tớ đã hủy chuyến đi vào phút gần chót, rồi chọn cho mình chuyến đi nhẹ nhàng, ngắn ngày hơn. Và tớ gọi nó là những ngày lang thang...
❦ Côn Đảo (4 ngày).
❧ Tớ thích Côn Đảo lâu lắm rồi, nhưng vé máy bay thì hơi mắc nên lần này sau khi hủy kế hoạch to to, tớ quyết tâm phải tới đây. Và Côn Đảo không làm tớ thất vọng xíu nào.
?Khởi đầu chuyến đi của tớ hơi vất vả, tớ gọi đó là vạn sự khởi đầu nan. Chẳng là bay chuyến 6h thì dù cài 3 cái báo thức nhưng lại lỡ tay tắt hết chuông báo, tớ mở mắt thức dậy lúc 5h30. Và được ném ra ngoài cửa sổ gần 1củ nữa để bay chuyến sau. Trong đầu lúc ấy đã nghĩ, hay thôi, ở cmn nhà :v May bạn tớ gàn, bảo chuẩn bị hết rồi thì bay chuyến sau thôi, chứ không được hủy. Thế là lại xách balo, lóc cóc 1mình tới Côn Đảo :))
❧ Hà Nội tiễn tớ bằng 1buổi sáng mưa dầm dề, thì Côn Đảo đón tớ với 1buổi chiều đầy nắng ? Và tớ bị choáng ngợp với con đường Cỏ Ống từ sân bay về thị trấn rộng thênh thang, 2bên ngợp hoa tim tím mà mãi sau tớ mới nhận ra nó là hoa bằng lăng. Về tới thị trấn thì hoa mắt với đoạn đường hoa muồng nở vàng cả phố. Rực rỡ...
Rực rỡ...
❧ Sau khi checkin nhận phòng, tớ vội lao ra con vision mà a chủ home mượn trước cho, phóng ngay đi tìm biển, bổ sung Vitamin sea. Và mẹ ơi, hiện ra trước mắt tớ là 1màu xanh ngắt của biển, của bầu trời. Vít ga, gió táp vào mặt, hít hà cái mằn mặn của nước biển mà sao thấy cuộc đời tự do đến thế...
Vị biển
❧ Bởi đi 1mình, cũng hóng hớt chụp ảnh ghê lắm, nên tớ mượn 1cái tripod mang đi. Và ảnh thì không thấy đâu, chỉ thấy nhờ cái tripod mà tớ quen 1anh thợ chụp ảnh trên đảo. A bảo đang đi tìm khỉ thì thấy 1đứa bé bé vác theo cái chân máy to tướng nên đoán là khách du lịch, nên phóng lên hỏi dò. Thế là quen :)) xong mấy ngày ổng dắt đi cho khỉ ăn, dắt đi chỗ này chỗ kia mà chắc nếu không có ông ý, mình cũng chẳng biết đường mò ra. 3ngày thì 2ngày rưỡi ổng gạ: mày ở lại chụp ảnh làm ăn với anh, anh dắt khách cho. May ngoài HN mình còn nuôi con mèo chứ k chắc nghe xuôi xuôi cũng ở lại đảo. Rồi tớ quen Duyên, 1bạn bằng tuổi, mà nói mấy câu hợp rơ luôn, hơi tiếc là bạn phải về Bắc luôn nên chưa dắt được mình đi chơi nhiều. Và cũng nhờ Duyên mà tớ có cơ hội nghe được những câu chuyện rất thú vị từ chị Thu, về thiền, về đức tin, về 1phần cuộc sống của chị. Chị Thu cũng là người duy nhất trong chuyến đi tớ không xin zalo,hay fb, cũng có lẽ cả tớ và chị đều tin rằng, nếu đủ duyên, chúng ta sẽ còn gặp lại, để gieo duyên cho những lần sau...
❧ Đến Côn Đảo, có 1 điều chắc chắn phải làm, đó là đi thăm mộ chị Sáu và các anh hùng liệt sĩ ở nghĩa trang. Tớ đi viếng mộ chị lúc tối, và tớ đã khóc ngay từ cổng vào nghĩa trang. Tớ không phải là một đứa hay khóc, nhưng lần này thật sự là nước mắt tèm lem từ ngoài cổng, khóc cho đến lúc thắp nhang xong đi về. Sáng hôm sau lúc đi thăm bảo tàng, nhà tù, thì đỡ hơn xíu, là chỉ nổi da gà từ đầu tới cuối thôi. Cảm giác thiêng liêng lắm.
❧ Côn Đảo theo lời chị Thu thì bị du lịch hóa nhiều lắm rồi. Chị nói cách đây 5-6 năm, Côn Đảo đẹp 1 cách bình yên lắm. Tớ không hiểu cái bình yên ấy nó tuyệt vời thế nào, tại tớ thấy hiện giờ Côn Đảo đã đẹp lắm rồi, từ cảnh quan, cho tới con người, vẫn rất mộc mạc, dịu dàng. Lần này tớ vẫn chưa được đi xem rùa, chưa được ra các đảo xung quanh, nên tớ vẫn còn rất nhiều lý do để quay lại Côn Đảo. Và hy vọng Côn Đảo lần sau này, vẫn bình yên như thế...
❦ Sóc Trăng (2.5 ngày)
hình ảnh
Chiếc home xinh xắn
❧ Tớ đi tàu từ Côn Đảo về Sóc Trăng. Cũng chẳng biết xe nào về tới thành phố. Xuống tới cảng Trần Đề, đặt cái balo vào quán nước hỏi bác chủ quán thì bác chỉ cho cái xe bus cũ xa xa: đó, đi cái đó về thành phố. Vội vàng leo lên cái xe, gõ gõ map hỏi chị phụ xe đường về home mà chị cũng còn hoang mang. Đến thành phố, cách home chỉ tầm 2km mà mưa to nên tớ k đi bộ về được. Đành ngồi lại quán trà sữa. Em chủ quán( kém mình 2-3 tuổi) cứ dặn: chế ngồi đó đợi ngớt ngớt mưa rồi e đèo chế qua nhà nghỉ. Mà nhìn cái bụng bầu vượt mặt của bả thì tớ không dám nhờ nữa. Đợi hoài đợi mãi cũng đợi được anh chủ home đi giao gà rán đèo về. Và chào đón tớ là 1chiếc homestay siêu dễ thương. Nép mình trong con ngõ xinh xinh, home cũng là quán đồ ăn nhanh, nhưng theo lời chị chủ home thì: từ ngày có dịch COVID, tao sợ đông người lắm, tao chỉ bán online thôi :v cái home xinh từ trang trí cho tới cả nhà ac chủ home cực dễ thương.
❧ Để khám phá 1 thành phố thì 1 tháng là không đủ, chứ đừng nói là mình chỉ dành cho nó có vài ngày. Thế nên, những dòng này chỉ là cảm nhận của một con bé chưa được đi nhiều, chưa hiểu biết nhiều mà thôi. Mình ấn tượng về con người ở Sóc Trăng nhiều hơn là về cảnh đẹp. Hồi ở Côn Đảo, đã có người nói với tớ: vào miền Tây phải đi cẩn thận, chứ không bình yên như ngoài đảo đâu. Và tớ thật sự đã vác cái tâm lý nghi ngờ này tới Sóc Trăng. Và mọi người trong này làm tớ thấy cái nghi ngờ ấy hơi thừa. Thật ra thì chỗ nào cũng có người này, người kia. Nhất là tớ lại đi một mình. Nhưng như tớ đã nói bên trên, ac chủ home thân thiện tới cái mức tớ thấy như mình đang vào thăm nhà ac họ ấy. Rồi chị bán bánh, hay bác bán cafe dọc đường, giúp tớ nhận ra, bạn chỉ cần mở lòng thôi, thì dù bạn có tới 1 thành phố xa lạ tới đâu cũng sẽ có người chào đón bạn.
Chiều tàn
❧ Thành phố Sóc Trăng bé xíu, lượn mấy vòng là đứa mù đường như tớ còn thuộc. Chỗ vui chơi thì cũng k nhiều. Nhưng tớ cảm thấy yên bình khi ở đây. Buồi chiều, vác con xe máy chạy vòng vòng, lượn chán thì ngồi gọi cốc cafe ngắm dòng người hối hả ngược xuôi, bỗng tớ nhớ tới quyển sách: Ngắm thế giới cuồng quay trong tĩnh lặng. Rồi buổi trưa nắng gắt, đang phi băng băng về homestay, bỗng thấy cái gì bay bay trước mặt, ngẩng đầu lên mới biết là hoa chò, tự thấy thật bình yên.
❧ Sóc Trăng là thành phố của những ngôi chùa, chùa ở đây mang kiến trúc Khmer Nam Bộ. Tớ sẽ dùng từ rực rỡ và lộng lẫy ở đây. Nhiều quá nên tớ chỉ đi thăm 1 vài ngôi chùa được mọi người khen nhiều, và thật sự là rất đẹp, lên ảnh không có gì để chê. Sóc Trăng còn có chợ nổi Ngã Năm mà tớ bị lạc đường không tới được. Đi mấy tỉnh mà vẫn chưa biết chợ nổi như thế nào. Chắc cũng coi như là 1 trong mấy cái cái cớ để quay lại với Sóc Trăng.
Rực rỡ...
❦ Bạc Liêu (2.5 ngày)
❧ Ở Bạc Liêu tớ không tìm thấy homestay nên đành thuê nhà nghỉ. Nên cũng không có bạn bè hay làm quen được với chủ home gì cả. Thật ra thì a chủ nhà nghỉ cũng thân thiện lắm, nhưng tại cái nết khó ở của tớ nên tớ chỉ thích làm quen với các chủ nhà home thôi. Thành ra thì đi Bạc Liêu với tớ đúng chất cưỡi ngựa xem hoa.
❧ Nói đến Bạc Liêu, tớ nghĩ ngay tới công tử Bạc Liêu, nhà công tử là địa điểm must go của tớ. Và nó đẹp thật. Cái nhà nó sang trọng tới độ tớ không dám nghe lén chị thuyết minh nữa, sợ nghe xong bị sốc văn hóa vì họ giàu còn mình nghèo. Rồi nhớ đến điện gió Bạc Liêu. Có 2 địa điểm có điện gió, nhưng tớ hơi lười, cũng không có đội đi cùng nên không đi chỗ điện gió ở khu nghỉ dưỡng. Và nhớ trang bị áo nắng, kem chống nắng đầy đủ để săn ảnh nhé, tại tớ đày ở đây có nửa buổi sáng mà về cảm giác da tuột đi mấy tone. Bạc Liêu có ruộng muối, tớ cũng ham hố lắm, đi từ 5h sáng cơ, nhưng cũng lạc đường, không tìm được đường ra nên đành quay về. Này mà được đày ở ruộng muối chụp chọt các kiểu thì đảm bảo về nhà mẹ sẽ không nhận ra đứa con da đen của mẹ mất. Buổi tối thì tớ lượn lờ ở quảng trường. Siêu mát luôn. Gọi cốc cafe đá, ngắm cái ồn ào mà dễ thương của mọi người xung quanh, thật lạ là tớ không hề thấy lạc lõng chút nào. Rồi còn được chị chủ home ở Sóc Trăng nhắn tin dặn dò: mi đi chơi thì tối nhớ về sớm sớm chút, không con gái đi ngoài đường nguy hiểm. Trội, người gì đâu mà dễ thương quá...
hình ảnh
Rất là nắng, nhưng cũng rất là đẹp (≧▽≦)
❧ Thành phố Bạc Liêu khá nhộn nhịp, phát triển. Nên tớ nghĩ khoản chơi thì sẽ có nhiều chỗ hơn so với Sóc Trăng: có chùa, có điện gió, có khu nghỉ dưỡng... Nhưng với cái thời gian 2 ngày thì tớ chỉ mới ngắm được 1-2 chỗ đại diện. Và tớ thấy mình thật may mắn khi được ngắm cầu vồng ở khu điện gió.
Chiếc hoàng hôn cực chất lượng
❦ Cà Mau (2.5 ngày)
❧ Cà Mau rộng, và tớ còn tìm được cho mình 1 chiếc homestay vừa xa thành phố, vừa xa đất Mũi. Không hiểu sao mò được ra luôn. A chủ home còn cẩn thận dặn: không tìm được đường thì gọi cho anh. Và đúng là lạc thật. Đường thì bé, cầu thì nhỏ, xe thì là xe thuê. Combo này làm tớ suýt khóc khi tìm đường vào home. Cũng may sao ở đây quen ngay được 1 a trai đồng hương đang đi xuyên Việt. Ông a tính hôm sau sẽ đi tỉnh khác mà vớ ngay được con e gạ gẫm, thế là ở thêm 1 ngày. Và tớ có xế đèo đi chơi. Hôm đi xuống đất Mũi, tớ cũng rủ rê được con bé e của a chủ home, thế là cũng có người đèo gần 100 cây số. Kể ra đi chơi kiểu này cũng nhàn.
Mấy bạn lễ tân của homestay ( ˘ ³˘)♥
hình ảnh
Nhìn này là đủ hiểu ac chủ home chiều khách dư nào(≧▽≦)
❧ Nói thật là lúc đầu tớ cũng hơi bất ngờ với phong cách của home: giản dị, đơn sơ lắm. Rồi tớ cũng ấn tượng với sự thân thiện, nhiệt tình của mọi người ở đây. Có lẽ tớ phải dùng từ phóng khoáng mới đúng. Và tớ cũng ấn tượng với sự hiểu biết của ac chủ home. Từ Nam ra Bắc, từ Đông sang Tây, cảm giác nói gì ac cũng biết. Ở đây có cảm giác như về nhà ấy. Tớ hỏi a chủ là sao a đặt tên cho home như vậy, a bảo: đặt như vậy mọi người mới có cảm giác thân thuộc chứ. Cũng đúng, nói tới Ngoại là thấy bầu trời tuổi thơ, còn ở home thì như về nhà. Ở có 2 ngày thôi nên tớ vẫn chưa được trải nghiệm nhiều, chưa đạt được tiêu chí a chủ home đặt ra. Lần sau tới, nhất định tớ sẽ không ham hố xuống đất Mũi nữa, sẽ kiên quyết ăn nằm ở dề ở nhà ac, cho thành người Cà Mau luôn.
❦ Sài Gòn (3 ngày)
❧ Sài Gòn nhộn nhịp và đông đúc. Tớ cảm nhận nó còn ồn ào hơn so với Hà Nội. Và đông xe. Tớ thấy nó đông 1 cách khủng khiếp. Tới Sài Gòn, tớ ở nhà người quen, nên cũng chưa có nhiều ấn tượng về thành phố này. Lúc lượn lờ quanh quanh dinh Độc Lập, là tớ thấy mình lại hướng nội trở lại, có vẻ không hợp với Sài Gòn rồi. Vậy mà hồi trước tới có mong muốn vào đây lập nghiệp. Lớn rồi mới biết, thành phố này có vẻ hơi lớn so với tớ. Có thể lần tới vào Sài Gòn, tớ sẽ thuê phòng dorm, mượn 1 chiếc xe máy, khám phá lại nơi này, rồi có khi nào tớ phải lòng với Sài Gòn hoa lệ không?
❦ Tớ kết thúc hành trình lang thang bằng 1 chiếc vé tàu từ SG-HN. Mọi người đều nói sao không đi máy bay cho nhanh. Nhưng thật ra tớ rất thích tàu hỏa, và tớ cũng phải lòng với đoạn tàu từ Đà Nẵng-Huế. Và tớ thấy mình đã lựa chọn đúng. Có thể tàu không nhanh bằng máy bay, có nhiều bất tiện hơn, nhưng khi đi tàu, bạn sẽ có nhiều thời gian để suy nghĩ hơn, để ngắm nhìn hơn. Vác thêm 1 chút đồ ăn vặt, gọi thêm trà hoặc cafe, nhâm nhi chúng trong khi đọc quyển sách yêu thích, phóng mắt ra phong cảnh xa xa, tớ không hề thấy tiếc nuối gì chuyến đi này- điều mà tớ hay cảm thấy sau khi kết thúc các hành trình. Tớ đã đi những nơi tớ thích, gặp những người bạn mới, thưởng thức 1 vài đặc sản vùng miền, và học được rất nhiều từ những người tớ đã gặp... Vậy là quá đủ cho 1 chuyến đi không lên kế hoạch nhiều từ trước rồi ?
Việt Nam ngoài cửa sổ (~˘▽˘)~
❧ Những homestay tớ đã trải nghiệm:
- Nhà của gió Homestay (Côn Đảo)
- Mai Anh Garden (Sóc Trăng)
- Nhà nghỉ Cao Thắng (Bạc Liêu)
- Bà Ngoại Homestay (Cà Mau)








cà mau bạc liêu sóc trăng Côn Đảo (Con Dao)

Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.

Viết blog ngay
Đã cập nhật vào ngày 14/09/2023
Love
15 Bình luận
avatar
Dung Nguyễn

Xin chào, bạn đang ngó qua trang cá nhân của một con ngáo thích nhận mình là A Solivagant! =))

0 Quốc gia
32 Tỉnh thành
5 Người theo dõi
0 Đang theo dõi
icon Theo dõi
Kiếm tiền cùng Gody icon My Travel Map
Bình luận
*Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để bình luận và chia sẻ nhanh hơn
avatar
Thuy Do Tuổi trẻ, cái đáng giá nhất là trải nghiệm. Mỗi lần đi, tầm mắt, kiến thức lại ở ra ...
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Thiên Thư mấy bạn lễ tân cute quá ạ
Trả lời
Chia sẻ
avatar
ĐanTrương bộ ảnh chiều tà đẹp quá ạ
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Dung Nguyễn Mình cảm ơn
avatar
songnguyen07 thích mấy bạn nhân viên tay vịn quá ạ
Trả lời
Chia sẻ
avatar
mapsong02 mấy em lắm long kia cute quá ạ
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Diên Diên tuổi trẻ được đi như này thì còn gì bằng nhỉ
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Linh Hue hóng các bài viết tiếp theo của bạn
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Dung Nguyễn Mình cảm ơn
avatar
kelvin Phạm thích được như bạn :(
Trả lời
Chia sẻ
Bài viết liên quan
Bài viết cùng tác giả
Pờ Ma Lung tọa lạc tại bản Nà Đoong, xã Bản Lang, huyện Phong Thổ, tỉnh Lai Châu. Ngọn núi có độ cao 2967 m so với mực nước biển, được công nhận là đỉnh núi cao thứ 8 của Việt Nam, độ khó thuộc top 3 và có chiều dài quãng đường trekking gần 30km. Điểm leo cách thành phố Lai Châu ~50km, mất khoảng 2h ô tô. Chung Nhía Vũ có độ cao 2918 m - đỉnh núi nằm trên đường biên giới giữa Việt Nam và Trung Quốc, thuộc huyện Phong Thổ, Lai Châu, nhưng đường đi đơn giản nhất lại từ xã Y Tý, huyện Bát Xát, Lào Cai. Đỉnh này có lẽ không có gì đặc biệt nếu nó không xếp thứ 10 trong top độ cao. Từ năm 2019 thì có thể lên đỉnh này theo đường leo đỉnh Pờ Ma Lung do vị trí 2 đỉnh khá gần nhau. Vì vậy có thể đi combo cả 2 đỉnh Pờ Ma Lung và Chung Nhía Vũ nếu sức khỏe tốt.
Khi dự báo thời tiết nói cả miền Bắc sẽ mưa những bạn vẫn muốn leo Lùng Cúng? Okay, vậy thì cứ xách balo lên và đi thôi. “And, when you want something, all the universe conspires in helping you to achieve it.”
Bạch Mộc Lương Tử - Đại dương mây giữa núi rừng Tây Bắc Bạch Mộc Lương Tử là tên được khách du lịch đặt cho đỉnh núi cao nhất trong dãy núi Ky Quan San - dãy núi này là ranh giới tự nhiên giữa hai xã Sin Suối Hồ huyện Phong Thổ, tỉnh Lai Châu và xã Trung Lèng Hồ huyện Bát Xát, tỉnh Lào Cai. Đỉnh cao nhất của dãy có độ cao (tùy theo nguồn) là 3.044, 3.045 hoặc 3.046m.
Khi tạo hóa không ban cho con người đôi cánh nhưng Thượng Đế lại tặng cho họ giấc mơ bay lượn...
Đây là câu chuyện kể về hành trình khá "bão táp" của một chú vịt lạch bạch lên núi
Sau khi bị bể cái kèo ngắm hoa gạo Hà Giang thì trong một cơn bốc đồng, tớ mò tìm vé máy bay đi Phú Yên. Và thấy nó cũng rẻ, và tớ lỡ tay bấm đặt vé, và tớ ... lại xách balo lên đường đi ăn xin.
Câu chuyện bò lên núi của 1 con vịt