Day 3 - VĨ TUYẾN 17.
-Day 3:
Rời Phú Yên vào rạng tối chúng tôi chạy dọc tuyến đường để kịp đến Quãng Bình ngày hôm sau. Những con đường ngút ngàn đồng lúa, những đường bờ biển trãi dài, con đường làng thẳng tắp. Giao thông thì lúc nào cũng chậm rãi như sống chậm.
Rồi Quãng Trị hiện lên một cách đầy chậm rãi, hùng dũng và an yên. Cầu Hiền Lương xuất cùng Sông Bến, nơi quân sự vĩ tuyến 17, chia cắt 2 miền đất nước, đã làm chúng tôi chùng bước và quyết định dành một ngày để khám phá vùng đất anh hùng này.
Những bờ biển vắng người-những lá cờ phất phớ mọi nơi rồi con người-cảnh vật- như vùng đất anh hùng này vậy. Khắc khổ, bương trãi và đầy ĐỜI.
Bãi biển trãi dài nhưng vắng bóng của du khách, vết bụi hằn lên từng ngỏ ngách mới thấy nơi này đang vắng bóng du khách như thế nào.
Nhìn các bạn trẻ người thì đua nhau lênh đênh trên biển để kím sống, những cô chú tuổi đã lớn nhưng hằng ngày vẫn gồng gánh trên vai bao nhiêu công việc,
Mà chạnh lòng,
Mà thấy thương nơi này.
Và rồi chắc chắn sẽ rất nhớ vùng đất đáng nhớ trong hành trình "xuyên VIỆT cùng NGƯỜI LẠ" của mình.
Từ cảnh vật, con người, đến sự khắc khổ của người dân nơi đây luôn làm mình có cảm giác gì đó ám ảnh. và dây dứt khôn nguôi.
Cuộc hành trình thì vẫn không dừng lại.
Nhưng mỗi nơi đi qua đều mang lại cho chúng tôi một cảm hứng khác nhau.
Và nơi này là một trong số đó.
Những hàng cây dương trãi dài, Những eo biển xanh ngắt làm con người ta không khỏi suýt xoa khi vô tình bắt gặp.
Bãi cắt trắng trãi dài bất tận.
Mọi thứ đều tạo nên một vẻ đẹp rất riêng mà chỉ có ở Quãng Trị.