Nếu ai đó hỏi mình nơi nào mình muốn đi nhất mình nhất định sẽ bảo là Tây Nguyên. Vì thú thật cái vùng đất ngỡ như khô cần nhưng nó luôn là cái tên cuốn hút mình nhất.
Thế nên mình quyết định dành 4 ngày để khám phá Tây Nguyên, mình luôn bị ấn tượng bởi những con thác cao trót vót cứ ngày đêm miệt mài chảy, hay những con hồ rộng lớn ngỡ như bất tận,
Lúc nào mình cũng muốn thời gian trôi thật chậm chỉ để mình ngắm nhìn mảnh đất này vậy, mình có thể ngồi cả ngày bên con thác Draynur hay lênh đênh một mình trên Hồ Lắk, mọi thứ cứ chậm rãi, nhẹ nhàng bình yên như cái cách mà tạo hóa ban cho nơi này vậy.
Vẫn biết là việt nam mình còn lắm những điều mà khi bạn đặt chân đến, ngắm nhìn và cảm nhận thì bạn mới thấy được hết những giá trị lớn lao của nó.
Người ta có thể rỉ tai nhau là đà lạt như này đà lạt như thế kia, Huế bình yên lắm...v.v... Nhưng chẳng ai biết trong việt nam mình còn có một nơi hùng vĩ như Tây nguyên.
Bạn chắc chắn sẽ ngất lịm khi đến draynur khi những thanh âm của đất trời luôn bên tay, hay cái thả mình theo dòng nước tại Hồ Lắk một trong những hồ nước ngọt lớn nhất nước ta.
Thế mới thấy, dù có đi bao xa, trãi qua bao nhiêu khó khăn trên đường đi nhưng khi đến bạn cảm nhận được hết tất thẩy những gì đất trời ban tặng mới thấy quý giá biết là bao nhiêu.
Chúng mình không ồn ào, không thất thảy và cảm nhận mọi thứ cứ chậm chậm như cái cách mà tây nguyên vốn vĩ đang có.
Bao nhiêu điều tại nơi này mà có tỉ tê thì chắc đến ngày mai cũng không hết vì với mình một ngày sống chậm nhịp ở Đắk Lắk.
Đã làm bao nhiêu mệt mõi của những 20 ngày qua từ năm ra bắc cũng dần vơi đi phần nào, vì không phải nơi nào, mảnh đất nào cũng đem lại cho mình những xúc cảm khó lòng như thế.
Quan trọng bạn đến một nơi bạn bào bao nhiêu điểm đến mà cái quan trọng mỗi 1 điểm đến trong chuyến hành trình của mình đem lại cho mình những cảm xúc như nào, truyền cho mình những nguồn cảm hứng ra làm sao.
Đó mới chính là cái mình muốn nói đến.
Vì chúng mình có thể đi 1 đoạn đường rất ngắn nhưng sẽ ở lại rất lâu sau đó vì nơi đó vốn vĩ làm mình rất quen thuộc thế đấy.