Day 27: Ở MỘT NƠI AI CŨNG QUEN NHAU.
Nếu hôm trước mình đã tỉ tê cho bạn nghe về đất trời đắk lắk thì hôm nay mình muốn kể các bạn nghe về con người Tây Nguyên.
Mình không biết phải để địa điểm là đâu vì đây là chỗ chúng mình dừng ven đường từ Đắk Lắk xuống Tà Đùng, vô tình chúng mình đi qua bản làng nhỏ này.
Mình sẽ đặt tên nó là "ở một nơi ai cũng quen nhau".
Vì thú thật khi dừng lại bên đường vì thấy lũ nhỏ chơi đùa vui quá, khi cầm chiếc máy ảnh rong ruỗi thì những người lớn trong nhà đều ùa ra trên miệng lúc nào cũng nở những nụ cười như tưỡng lâu rồi chưa có khách ghé thăm nhà vậy.
Mọi người đa phần là người H'mông họ di cư xuống đây sinh sống, vẫn hiểu được tiếng việt nhưng giao tiếp còn rất kém nhưng đó chỉ là người lớn thôi vì đa phần trẻ em ở đây vẫn chưa được đến trường hay đi học nên chúng chẳng hiểu mình nói gì.
Đã rất nhiều lần mình nói với các bạn là những đứa trẻ vùng cao luôn luôn làm mình bị ấn tượng và yêu thích, mình có thể đi rong cả ngày lên những bản vùng cao ở sapa chỉ để chụp lũ trẻ, hay ngồi tiếc mãi vì lỡ hụt mất đám trẻ ở Mã Pí Lèng..v.v...
Vì với mình chúng còn giữ nguyên sơ nhất những sự trong veo của trẻ em,
Chúng có thể lắm lem, bận đồ có thể rách chỗ này hụt chỗ kia, nhưng với mình chúng luôn là những đứa tinh khôi và xinh đẹp nhất.
Từng ánh mắt-nụ cười-hay sự rụt rè vì gặp người lạ,
luôn luôn là những thứ mình luôn muốn bắt trọn nhất trong những khung hình.
Chúng mình cũng hay trêu đùa với nhau là những điểm mà trong kế hoạch ban đầu vạch ra lại không đẹp và thú vị bằng những điểm mà chúng vô tình phát hiện trên đường.
Lần này cũng thế, những con thác, con suối, đập thuỷ điện hay một đồi cỏ cháy..v.v
Làm cho chúng mình trễ giờ mấy lần vì trời sắp tối.
Nhưng mấy ai đếm được tim rơi, chỉ biết rơi là rơi thế thôi.
Tây Nguyên là thế những khung cảnh, vùng trời, khí hậu hay ngay cả con người vẫn còn nguyên sơ vẹn nguyên để chờ ta khám phá,
Ngoài thế giới bao la kia ta như 1 sinh vật nhỏ bé,
Lúc nhỏ cứ ồ à vì cái này thích quá, cái kia to ghê,
Lúc lớn lên cứ chạy Theo guồng quay của cuộc sống mà mình bớt ồ à hơn.
Hãy một lần ồ à trở lại và hãy thử một lần bỏ chạy lên Tây Nguyên,
Biết đâu giữa những sự khác biệt đấy sẽ làm bạn thấy yêu bản thân hơn, tìm được chính mình hơn thì sao.
Hãy một lần tin sơn trọn vẹn,
một lần đặt chân đến đất trời Tây Nguyên.