Blog Tản mạn hoài niệm (*,*)
cover

Tản mạn hoài niệm (*,*)

avatar
ĐỖ TRUNG TRỊ dot Thứ 7, 19/10/2019
Theo dõi Gody.vn trên Google news
Lặng lẽ nhìn, lặng lẽ xa !
Như rất thật, bỗng hiện lên rồi mất vụt...
Ôn lại ký ức những hình ảnh không gian như choáng lấy tâm hồn nó, để rồi, một cái chớp mắt rất khẽ, và vụt tắt.
Thời gian, có thể như một người mẹ hiền xoa dịu tâm hồn, có thể là từng vệt, rất nhẹ thôi, nhưng dai dẳng mãi.
Lang thang, lại tìm về chốn nào đó, mong gặp lại điều gì đó. Nhưng tất cả chỉ gói lại trong một từ "phiêu" mà thôi.
hình ảnh
Vậy là chợt nhớ một mùa đã xa.
Mà nói chợt nhớ cũng không đúng, nỗi nhớ trú chân vĩnh viễn ở trong lòng. Nhớ một mùa bước chân đến và đi. Vậy nhưng, những gì ở nơi vừa mới đến và đi đó, còn mãi.
Một lần, lạc đến Cao nguyên Đắk Lắk !
Đắk Lắk đón chân bằng một cái nắng dịu dàng và duyên dáng. Lạ lẫm hay quen thuộc cũng không rõ được nữa.
Vì hình như đã lâu rồi, vùng cao nguyên ấy cứ ở mãi trong hoài niệm. Xa chưa lâu, chưa quên hết từng con đường, từng ngọn đồi nhưng vẫn thấy ngỡ ngàng lắm. Sự ngỡ ngàng đó để dành cho bạn một thích thú được làm người du mục. Bạn là người bản địa ư hoặc đã từng lưu trú tại đây chưa? Mà tôi thấy những lãng du đã hằn lên từng cái nhìn, từng nụ cười...Những ngọn đồi cao nguyên và những người bạn lần đầu tiên gặp mặt như đã là bạn bè thân thuộc từ lâu lắm rồi.
hình ảnh
Những ngày tâm hồn đi hoang là những ngày cảm thấy cuộc sống thật bình yên đến nhường nào.Đôi lúc thấy bản thân cũng điên điên vì chẳng hiểu nổi mình.Hay là do những bộn bề của cuộc sống khiến bản thân mệt mỏi muốn được cho tâm hồn đi hoang để tìm lại chính mình.Nếu một ngày nào đó hay một thời điểm nào đó ta cảm thấy bản thân nhỏ bé giữa dòng người tấp nập qua lại. Và chợt nhận ra rằng có lẽ có một số thứ ta nên buông bỏ thì hãy cứ để tâm hồn đi hoang nó sẽ giúp ta tìm lại chính mình, tìm lại niềm vui cho cuộc sống và hơn hết tìm lại những cảm xúc quá đỗi bình dị mà ta đã đánh mất từ lâu.
hình ảnh
hình ảnh

Những bước chân đến, rồi đi, hay có khi hẹn hò dừng lại cùng một bước chân nào đó. Những hẹn hò không xa, không gần mà rất thực.
Thực như bàn tay của bạn, ấm, chắc và vững vàng. Mặc trời mưa,trời nắng... mặc mặc của những hoài niệm cũ... Cứ nghĩ lung tung, mai là một ngày khác rồi, có còn như hôm nay đâu.Nhưng đôi khi đi mãi rồi cũng có lúc mỏi mệt, muốn dừng lại một chút, nhăn mặt với ai đó, khẽ thở dài, và có thể... nhưng là ai chứ? Mệt mỏi quá. Không lẽ con người ta đã già nua đến mức cứ đi được một chặng đường đã lại muốn dừng lại? Dừng lại ư? Công việc, cuộc sống riêng tư... tất cả, tất cả cứ dồn ép, chồng chất những điều không mong đợi. Vẫn biết đời phải như thế, vẫn tự nhủ chẳng gì là không lối thoát, vẫn tự nhủ "rồi chúng ta sẽ ổn thôi mà". Có lẽ chỉ là liệu pháp tự an ủi mà thôi ...

hình ảnh

Lại đến thời khắc giao mùa,nắng xuân... Không chỉ cái không khí của đất trời thấm vào lòng, mà như còn có một cái không gian khác tự trong lòng nữa. Có lẽ tất cả vẫn ổn đấy chứ, nhưng hình như chính sự yên bình đó lại ẩn chứa trong nó một cơn bão không ngờ.
Giao mùa ! Đến rồi một mùa xuân,mùa xuân của biết bao nỗi nhớ, biết bao hoài niệm. Không còn có thể trở về những ngày xa xưa ấy, không còn có thể nhớ lại những cảm xúc ngày nào. Không gì là không thể đổi thay.
Và thực sự là tất cả đã đổi thay. Buộc phải thích nghi, thích nghi để tồn tại. Đôi khi một chút nắng, một chút gió, một chút ấm áp có thể khiến ta thấy lòng xao động, nhưng chỉ thế thôi.



Tuy xa mà gần,chút nhớ chút thương...vấn vương trong lòng vùng cao đi hoang hẹn ngày về !

Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.

Viết blog ngay
Đã cập nhật vào ngày 2/01/2023
Love
4 Bình luận
avatar
ĐỖ TRUNG TRỊ travel blogger

Khi bạn cảm thấy quá già không làm được một việc gì đó – hãy làm ngay việc đó Còn đó những lời hứa phải giữ, những dặm đường phải đi trước khi ngủ.

2 Quốc gia
64 Tỉnh thành
9 Người theo dõi
200 Đang theo dõi
icon Theo dõi
Kiếm tiền cùng Gody icon My Travel Map
Bình luận
*Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để bình luận và chia sẻ nhanh hơn
avatar
Thi Thi đọc bài bạn xong muốn rủ đồng bọn đi ngay và luôn~
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Lạc Di cuộc sống mệt mỏi thật muốn vứt bỏ hết để đi ngay lúc này!
Trả lời
Chia sẻ
Bài viết liên quan
Bài viết cùng tác giả
Nguyên team 18 người bạn từ SÀI GÒN chạy xe máy lên ĐÀ LẠT,chỉ để tìm ăn món bánh tráng nướng & uống sữa đậu nành nóng. ^,^
Cung đường Bàu Trắng cách thành phố Phan Thiết khoảng 65 kilomet về hướng Đông Bắc (thuộc xã Hòa Thắng - huyện Bắc Bình). Với đặc trưng có nhiều cung đường ngoằn ngoèo, tuyệt đẹp.
“Có đương đầu với gió bão mới biết được sức mạnh của giông tố. Muốn hiểu mình tường tận cần phải có lúc cô đơn.”
Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi - mà khó vì lòng người ngại núi e sông. _ Núi đồi cao nguyên kon tum _
Ta không hề tin vào duyên số nhưng cuộc sống là không thể sống một mình. Cuộc sống là sự tương duyên nương tựa giữa ta và người. Mấy mươi năm sống trong đời, không biết bao nhiêu người đã đi ngang đời ta.
Nơi được mệnh danh một con gà gáy 3 nước cùng nghe ! + 3 ngày 2 đêm cho một hành trình khám phá tổng thiệt hại 30 lít xăng & chi 1200.000 vnd. " Qúa phiêu ^,^ Qúa tê mông @,@ cho một hành trình "
Phần cuối của hành trình chúng tôi cùng một nhóm bạn tình cờ bắt chuyện làm quen trên đảo,và sau đó cùng hội cùng thuyền lướt sóng xa bờ để đến với "HÒN NHẠN" nơi có từng đàn chim nhạn bay lượn ngập biển trời...Cột mốc chủ quyền biển đảo đứng sừng sững hiên ngang một góc trời tại nơi hòn nhạn linh thiêng.
Chúng tôi lên tàu di chuyển từ cảng Bãi Vòng Phú Quốc, 100km lênh đênh trên biển cả để đi tới đảo Thổ Chu, nắng chiều hoàng hôn bên bãi ngự bình yên đến lạ khi chúng tôi đến với đảo.
Chúng tôi bay từ sài gòn,quá cảnh tại đảo ngọc Phú Quốc rồi thăm thú làng chài Hàm Ninh,khám phá đỉnh núi sơn tiên.
Stung Treng là một tỉnh phía bắc của Campuchia. Trước đây nó được gọi là Xieng Teng và từng là một phần của Đế quốc Khmer rộng lớn, sau đó là vương quốc Lan Xang của Lào và sau đó là vương quốc Champassack của Lào. Trong thời kỳ Đông Dương thuộc Pháp, nó lại được nhượng lại cho Campuchia.