Blog Chỉ là bỗng dưng...!
cover

Chỉ là bỗng dưng...!

avatar
ĐỖ TRUNG TRỊ dot Thứ 2, 21/10/2019
Theo dõi Gody.vn trên Google news
Ta không hề tin vào duyên số nhưng cuộc sống là không thể sống một mình. Cuộc sống là sự tương duyên nương tựa giữa ta và người. Mấy mươi năm sống trong đời, không biết bao nhiêu người đã đi ngang đời ta.
Có lẽ ta sẽ không nhớ hết những người từng gặp từ khi mở mắt chào đời đến bây giờ. Nhưng gặp gỡ trong một khoảnh khắc nào đó hay một thời gian dài thì cũng không ngoài chữ duyên. Dù duyên ấy là thiện duyên hay ác duyên, nhưng có gặp nhau thì đã có duyên rồi. Một lúc nào đó, ta cần ngồi lại thật yên, quay trở về với mình, với hơi thở nhẹ và nụ cười tỏa sáng thảnh thơi. Bất chợt ta nhận ra rằng, rất nhiều lần ta sống thờ ơ và hờ hững, đánh mất đi bao cơ hội trong cuộc sống này. Những người quanh ta, cũng vì sự thờ ơ đến ngây thơ đó mà nhiều lần phải buồn khổ và điêu đứng. Có những phút giây ngồi nhìn lại mới thấy những ngày qua ta sống mà như xác không hồn và hơn hết chính sự nông cạn đó làm cho tâm ta khô cằn và nhiều phiền lụy. Ta chưa đủ chiều sâu để nhìn ra mặt mũi của những niềm đau nỗi khổ và cũng như những hạnh phúc có trong tâm thức để tưới tẩm và nuôi dưỡng. Cuộc đời luôn cho ta nhiều bài học, vấn đề ta có nhận ra những bài học ấy hay không.Bỗng dưng ta cần một điểm tựa, để thử một lần kề vai sát cánh cùng ai đó, một mong muốn ngỡ như ta đang thiếu lắm sự yêu thương, và cần lắm người san sẻ vui, buồn, rõ chán! Quen rồi những bước chân độc hành, quen rồi những phút giây lặng lẽ, và cũng chẳng có gì lạ xa với khoảng không một mình tự kỷ, thế mà chẳng hiểu tại sao lại có lúc ta rơi vào bờ vực này…?
Có những điều bỗng dưng làm ta cười nụ, nhưng lắm lúc cũng chính những sự bất chợt này làm lòng nằng nặng, đa mang khôn xiết, và bây giờ hình như ta đang thế…
Bỗng dưng ta cần một ai đó lặng im nghe mình nói bằng tất cả sự chân thành, quan tâm thật lòng mà họ có thể, mặc cho câu chuyện ta nói có thể lan man, vô định, không ý nghĩa gì. Cứ im lặng để ta được nói tất cả nỗi niềm mình đang chất chứa, rồi sau đó hãy cho ta một vài lời sẻ chia nếu cần, hoặc chừng chỉ là một ánh mắt cảm thông, thấu hiểu, thế là đủ rồi, nhưng quanh đi, ngoảnh lại chẳng có ai ngoài ta với ta, một khoảng không lại hiện ra.
Cô đơn là những lúc như thế này đây nhỉ?
Bỗng dưng ta cần một ai đó nũng nịu, giận hờn vu vơ để có những lúc cáu bẩn ngô nghê như trẻ con, rồi sau đó khúc khít cười vì hạnh phúc. Nũng nịu để được yêu, giận hờn để hai trái tim thêm xiết chặt, và niềm tin thêm điểm cộng, những mong muốn thật kệch cỡm của một kẻ đang phiêu bồng kiếm tìm yêu thương, nhưng ta lại thế. Đừng đóng cửa lòng, đừng hằn mãi một bóng hình, lòng đã dặn lòng là vậy nhưng đôi khi ta vẫn đi vào lối cũ, để làm chính mình phải chênh vênh.
Là cố chấp, là ngốc nghếch, hay là ngu si? Hình như cả ba ta đều có…
Bỗng dưng ta cần những phút giây xốc nổi, đổi thay một chút, khác một tí, thậm chí là giả dối một ít đi cũng được, để ta đừng kìm hãm chính mình trong vòng vây thánh thiện hay cao thượng là gì cả. Cố sống thật bình lặng, cố yêu thật chân tình, cố vẹn toàn ít nhất có thể trong đối nhân xử thế để đôi lúc ta như sách hóa mọi thứ, và văn thơ tất cả sự đời, để sau đó vỡ òa khi ngã nhoài vì chính sự ngô nghê mà mình tạo ra.
Hình như ta lại ngông nghênh, lại rồi, lại chẳng là mình những lúc như thế này thì phải…
Bỗng dưng ta cần, cần thật nhiều điều để thỏa những mong muốn rất ư vụ lợi cho riêng mình, rồi lại thoáng giật mình với câu hỏi tại sao mình lại như thế?. Cần tình, cần tiền, cần mọi thứ, rồi ta chẳng là ta, hạnh phúc là thế hay tất cả chỉ là một chiếc hộp diệu kì để ta có thể ẩn nấp, và cất giấu mọi đau thương, hụt hẫng?
Ta về với chính ta, lại là ta trong ngổn ngang suy tư là thế này đây!
Chỉ là bỗng dưng tôi thấy cô đơn
Giữa phố xá thênh thang đông như hội
Dòng người ấy vẫn bước qua rất vội...
Một nửa cuộc đời ta để lại nơi đâu?
Chỉ là bỗng dưng tôi thấy chút u sầu
Chỉ một chút thôi cho đời thôi tẻ nhạt
Để mỗi ngày vẫn ngân nga câu hát
Giữa dòng đời đâu là chốn dừng chân?
Chỉ là bỗng dưng tôi thấy chút phân vân
Tôi cũng có những điều cần chọn lựa...
Mỗi cuộc đời đâu có thêm lần nữa
Nên để tôi cứ chọn lựa cho mình
Chỉ là bỗng dưng tôi tìm chút yên bình
Của buổi chiều quê trên đồng trơ cuống rạ
Tiếng sáo diều vẫn vi vu vô ngả
Lũ trẻ con vẫn thong thả vui đùa...
Chỉ là bỗng dưng xao xuyến lúc giao mùa
Thấy đất trời đang cựa mình chuyển tiếp
Nàng Xuân ấy sau một năm ngủ thiếp
Đang tỉnh bừng sau một giấc chiêm bao...
Chỉ là bỗng dưng...chỉ bỗng dưng thôi!
Tôi cũng là tôi- là một người con trai
Cũng có những phút giây lạnh lùng e ngại...
Nhưng tim tôi ấm áp đến nhường nào...
_Sầu Đông_
hình ảnh

Phượt

Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.

Viết blog ngay
Đã cập nhật vào ngày 2/01/2023
Love
2 Bình luận
avatar
ĐỖ TRUNG TRỊ travel blogger

Khi bạn cảm thấy quá già không làm được một việc gì đó – hãy làm ngay việc đó Còn đó những lời hứa phải giữ, những dặm đường phải đi trước khi ngủ.

2 Quốc gia
64 Tỉnh thành
9 Người theo dõi
200 Đang theo dõi
icon Theo dõi
Kiếm tiền cùng Gody icon My Travel Map
Bình luận
*Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để bình luận và chia sẻ nhanh hơn
avatar
Nguyễn Ngọc Hoa viết hay quá! anh là nhà văn hả anh?
Trả lời
Chia sẻ
avatar
ĐỖ TRUNG TRỊ hihi mình chỉ là kẻ du mục thôi bạn
Bài viết liên quan
Bài viết cùng tác giả
Nguyên team 18 người bạn từ SÀI GÒN chạy xe máy lên ĐÀ LẠT,chỉ để tìm ăn món bánh tráng nướng & uống sữa đậu nành nóng. ^,^
Cung đường Bàu Trắng cách thành phố Phan Thiết khoảng 65 kilomet về hướng Đông Bắc (thuộc xã Hòa Thắng - huyện Bắc Bình). Với đặc trưng có nhiều cung đường ngoằn ngoèo, tuyệt đẹp.
“Có đương đầu với gió bão mới biết được sức mạnh của giông tố. Muốn hiểu mình tường tận cần phải có lúc cô đơn.”
Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi - mà khó vì lòng người ngại núi e sông. _ Núi đồi cao nguyên kon tum _
Lặng lẽ nhìn, lặng lẽ xa ! Như rất thật, bỗng hiện lên rồi mất vụt... Ôn lại ký ức những hình ảnh không gian như choáng lấy tâm hồn nó, để rồi, một cái chớp mắt rất khẽ, và vụt tắt.
Nơi được mệnh danh một con gà gáy 3 nước cùng nghe ! + 3 ngày 2 đêm cho một hành trình khám phá tổng thiệt hại 30 lít xăng & chi 1200.000 vnd. " Qúa phiêu ^,^ Qúa tê mông @,@ cho một hành trình "
Phần cuối của hành trình chúng tôi cùng một nhóm bạn tình cờ bắt chuyện làm quen trên đảo,và sau đó cùng hội cùng thuyền lướt sóng xa bờ để đến với "HÒN NHẠN" nơi có từng đàn chim nhạn bay lượn ngập biển trời...Cột mốc chủ quyền biển đảo đứng sừng sững hiên ngang một góc trời tại nơi hòn nhạn linh thiêng.
Chúng tôi lên tàu di chuyển từ cảng Bãi Vòng Phú Quốc, 100km lênh đênh trên biển cả để đi tới đảo Thổ Chu, nắng chiều hoàng hôn bên bãi ngự bình yên đến lạ khi chúng tôi đến với đảo.
Chúng tôi bay từ sài gòn,quá cảnh tại đảo ngọc Phú Quốc rồi thăm thú làng chài Hàm Ninh,khám phá đỉnh núi sơn tiên.
Stung Treng là một tỉnh phía bắc của Campuchia. Trước đây nó được gọi là Xieng Teng và từng là một phần của Đế quốc Khmer rộng lớn, sau đó là vương quốc Lan Xang của Lào và sau đó là vương quốc Champassack của Lào. Trong thời kỳ Đông Dương thuộc Pháp, nó lại được nhượng lại cho Campuchia.