Những người sống tự do. Họ ôm ấp nhiều nỗi niềm. Họ thích chuyển động hơn là đứng yên, mà kể cả có đứng yên thì cũng là chuyển động theo cách mà họ nghĩ. Không phải cô đơn, mà làm theo sở thích của mình.
Những người sống tự do. Họ ôm ấp nhiều nỗi niềm. Họ thích chuyển động hơn là đứng yên, mà kể cả có đứng yên thì cũng là chuyển động theo cách mà họ nghĩ. Không phải cô đơn, mà làm theo sở thích của mình.
Bạn bè vẫn bảo tôi trông lúc nào cũng lạc quan, yêu đời và nhiều năng lượng. Vui thật khi có thể là chút nắng yêu đời cho một ai đó. Tôi thì vẫn luôn cố gắng mỉm cười mỗi khi ngước nhìn bầu trời trong xanh kia. Chụp một bức hình mỗi sớm mai, ngắm bông hoa dại bên đường, nghe một bản nhạc đầu ngày để thấy yêu đời hơn.
Nhưng đến giờ vẫn tự hỏi mình có thực sự tự do và hạnh phúc không? Cuốn sách anh Việt Anh tặng lúc chia tay HN, " Yêu những điều không hoàn hảo", điều mà đến giờ tôi vẫn chưa làm được. Có phải đó là lý do ta vẫn thấy không hạnh phúc vì không đạt được những gì mà ta khát khao. Quỹ đạo của ta thay đổi nhiều, đến nỗi ta còn chẳng biết ước mơ thủa ban đầu của ta như thế nào.