Varanasi được coi là nơi ở của Nữ Thần Hindu và hàng triệu vị thần. Đây cũng là điểm duy nhất trên toàn bộ chiều dài của nó con sông chảy về hướng bắc, về hướng khởi nguồn của con sông.
Varanasi được coi là nơi ở của Nữ Thần Hindu và hàng triệu vị thần. Đây cũng là điểm duy nhất trên toàn bộ chiều dài của nó con sông chảy về hướng bắc, về hướng khởi nguồn của con sông.
Đây cũng là điểm hành hương quan trọng nhất của Ấn Độ. Những người theo đạo Hindu cho rằng những ai được hoả táng và rắc tro xuống sông Hằng đoạn chảy qua Varanasi sẽ chắc chắn được thần linh cứu rỗi. Vì lí do này rất nhiều người bệnh tật ốm yếu, thực hiện một cuộc hành hương gian nan từ khắp mọi miền đất nước để được dành những ngày cuối đời ở thành phố này. Sống trong điều kiện tạm bợ, những người này chấp nhận từ bỏ gia đình và đối diện với cái chết, họ trả tiền cho một người chăm sóc và một chỗ ở bên bên bờ sông. Khi họ qua đời người được trả tiền này sẽ lo cả hậu sự cho người mất.
Sau khi người chết được hoả táng bên bờ sông, tro cốt được rắc xuống sông thì người nhà sẽ quay đi không ngoảnh lại nhìn, trong khi đó những người phục vụ tang lễ sẽ lục trong đống tro than tìm ra vàng và những vật quý giá khác còn sót lại.
Nhưng ở đây không chỉ có tro người chết mới được thả xuống sông, phụ nữ mang thai và trẻ em được cho là trong sạch không tội lỗi vì vậy không cần phải hoả táng để thanh tẩy, xác của họ được thả nổi trực tiếp trên sông, một số tài liệu khác cho rằng có vài loại người không được hoả thiêu mà phải thả xác xuống sông Hằng là: Phụ nữ mang thai, người bị rắn cắn, tu sĩ Bà La Môn, ... Tại Varanasi ta thấy những xác được bọc trong vải liệm trôi trên sông là điều khá bình thường.
Tuy vậy mỗi sáng những người theo đạo Hindu vẫn tập trung ở đây tắm và tin vào sự thanh sạch của dòng sông mẹ. Varanasi đánh dấu một điểm quan trọng của sông Hằng, tại đây vòng tuần hoàn sinh tử gắn liền với dòng sông đạt đến cực hạn, cũng tại nơi đây những người Hindu có học thức cao vẫn mâu thuẫn giữ đầu ốc lí trí và trái tim đức tin của chính mình.