Một ngày tháng 6, thêm một nữa mình đi bưng quả, lần này bưng ở tận phố núi Pleiku. Và cũng nhờ đấy mà có cơ hội khám phá Pleiku, khám phá vẻ đẹp của phố núi, vẻ đẹp của tâm hồn nghệ sĩ.
Đến với Pleiku lần này là một hành trình ê ẩm cả người luôn đấy, vì sao ư? Vì ngồi trên chuyến xe ghế ngồi suốt 11 tiếng đồng hồ, cổ treo lủng lẳng trong đêm để có mặt ở phố núi. Trời Pleiku dịp đấy khó chịu, mưa suốt thôi.
Mình không có nhiều thời gian khám phá hết Pleiku vì dành hầu hết thời gian để bưng quả cho nhà gái. Nên mình chỉ ghé một vài điểm đặc sắc của Pleiku như biển hồ Pleiku, chùa Minh Thành và quảng trường Đại đoàn kết.
Đường vào biển hồ nằm ngay trên trục đường chính, bên rừng một đồi rừng thông khá dày và xuống một con dốc nhỏ. Con đường xuống Biển hồ cũng rất đặc biệt: Một con dốc hai bên là hồ và những hàng thông xanh dọc theo mà theo lời người dân thì bình minh sương sớm rất ảo diệu, cuối đường là bậc tam cấp đá dẫn lên ngọn tháp lừng lững.
Biển hồ rộng thật đấy, tận mắt chứng kiến biển hồ mới thấy sự bao la của nó. Vốn là một miệng núi lửa, gắn với nhiều truyền thuyết của buôn làng, hình thành một hồ nước ngọt lớn nhất và được ví như viên ngọc quý. Mình dành thời gian để đi dọc bờ hồ, nhìn về phía xa để ngắm nghía sự rộng lớn của nó. Mình lần đầu tiên đến với Biển hồ, cũng sững sờ khi lần đầu thấy một hồ nước rộng xa tít như vậy.
Biển hồ Pleiku – Hồ T’Nưng, được mệnh danh là đôi mắt Pleiku
Rời biển hồ, tụi mình di chuyển về phía Tây Nam thành phố, để ghé thăm chùa Minh Thành. Là ngôi chùa có quy mô lớn và kiến trúc độc đáo nhất Tây Nguyên. Khuôn viên rộng cùng với phong cách cổ Nhật Bản mái chóp điển hình, từng bước ở đây thời gian như chậm lại, gạt bỏ những bon chen bộn bề công việc
Ở trung tâm chùa được sắp đặt tượng của các vị la hán, nằm bên hông và phía sau một chiếc cổng rất đẹp, đây là chiếc cổng để đi xuống khuôn viên phía sau chùa, nơi có tháp bảo và hồ cá.
Cũng hay thật là buổi chiều mình ghé chùa Minh Thành, trời lại trở nên trong xanh lắm, thêm chút nắng cho một buổi chiều bình yên và thanh tịnh.
Pleiku tuy nhỏ bé thế thôi nhưng cũng đọng lại bên trong mình những điều ấn tượng lắm!
“Ghi lại dấu chân những nơi tôi đến vào chiếc thẻ nhớ – Thẻ nhớ của cuộc sống. Và để tôi cho bạn thấy tôi đã lưu lại những gì vào chiếc thẻ nhớ ấy”?