BẮC YÊN – SƠN LA – ĐÈO PHA ĐIN – ĐIỆN BIÊN
Từ thị trấn Bắc Yên đi theo QL37 – đường bám sườn đèo đi, khá xấu, đường rải đá dăm và rất nhiều cua, đi khoảng 60 - 70km là ra đến Ngã ba Cò Nòi huyền thoại, nơi giao lưu giữa Quốc lộ 37 và Quốc lộ 6 xã Cò Nòi, H. Mai Sơn, Sơn La. Mình mất 1h30 phút mới đi hết đoạn đường ngán ngẩm này (dù cảnh rất rất đẹp và hùng vỹ). Nơi đây 60 năm trước “yết hầu” mà địch quyết liệt ngăn chặn hòng cắt đứt con đường vận tải, tiếp tế về mọi mặt cho chiến trường Điện Biên Phủ. Nơi đây được ví như “túi bom”, chứng kiến sự hy sinh và đổ máu của không biết bao nhiêu con người, viết lên khúc tráng ca bất diệt cho thắng lợi lịch sử Điện Biên Phủ lừng lẫy năm nào.
Làm vài tấm hình, Drop Pin trên google map để đánh dấu nơi tôi đã đi qua. Nổ máy cứ đi tiếp theo QL6 khoảng 45km là tôi đến TP Sơn La, nơi có Đại lý Michelin Quyết Hói, tôi dừng lại và cho xe vào rửa qua, chăm sóc “con ghệ” sau ngày hôm trước quật cường. Từ TP Sơn La, đi tiếp khoảng 60-70km nữa là đến Đèo Pha Đin.
Đèo Pha Đin dài khoảng 32KM, được mệnh danh là “tứ đại đỉnh đèo” của Tây Bắc nói riêng và VN nói chung, cùng với Đèo Ô Quy Hồ, Khau Phạ và Mã Pì Lèng. Pha Đin, theo tiếng Thái, Pha là TRỜI, Đin là ĐẤT, hàm ý để nói: đây là nơi Đất – Trời gặp nhau (ước gì gặp được ông Zời thật thì chắc minh đã đếch phải hay than “trời ơi”. He he ). Đường đèo rất hiểm trở, chênh vênh, một bên là vách núi và một bên là vực sâu hun hút. Có độ dốc khoảng 10%, 12%, có chỗ đến 15%, thậm chí cục bộ 19%. Tôi đếm là có khoảng 8 hay 9 khúc cua hết sức nguy hiểm, bán kính đường cong dưới 10-15m và bên cạnh đó là vô số các khúc cua tay áo, cua chữ A, chữ Z trong đó có nhiều đoạn chỉ đủ cho một ô tô đi qua.
Thực ra, tôi đã từng đi rất rất nhiều đèo trên xe Vespa nên với tôi, Pha Đinh cũng không ấn tượng lắm. Tôi cứ úp cua như đi đèo bình thường và chi nhận ra đây là đèo Pha Đin khi lên đến đỉnh và nhìn thấy cột mốc lịch sử. Cái đặc biệt của Pha Đin chính là ở chỗ này, nơi đây là một biểu tượng của tinh thần gan dạ với hơn 8.000 thanh niên xung phong "quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh" trong suốt chiến dịch Điện Biên Phủ 1954 (nguồn: Wiki).
Dốc Pha Đin chị gánh anh thồ
Đèo Lũng Lô anh hò chị hát
Dù bom đạn xương tan thịt nát
Không sờn lòng, không tiếc tuổi xanh
(Trích Hoan hô chiến sĩ Điện Biên, Tố Hữu)
Từ đèo Pha Đin, cứ bám tiếp theo QL6 khoảng 100km đường đèo, qua những địa danh mà tôi được biết đến trong thơ văn ngày xưa ( vd: huyện Tuần Giáo). Đường đèo nhưng rất đẹp và không thể phê pha hơn, thoải mái tay ga, thoải mái ôm cua, thư dãn đầu óc, mở kính mũ bảo hiểm, tha hồ hít thở không khí trong lành và tận ngắm vẻ đẹp hùng vỹ của núi rừng Tây Bắc. Trước khi tới TP Điện Biên Phủ, gần cuối đoạn đường đèo, bạn sẽ gặp Tượng Đài Kéo pháo nằm ở sườn núi bên kia. Tôi dừng lại, rút “súng” Fujifilm ra và làm mấy tấm hình check-in kỷ niệm.
TP Điện Biên Phủ thực sự đã khác 7 – 8 năm trước rất rất nhiều. Khu đồi A1 giờ đông vui và hoành tráng không kém gì Thủ Đô hay Sài Gòn cả. Tôi ghé thăm đại lý lốp xe máy Michelin – Long Phương Decal, và được em Long và em Khánh đãi bữa tối với “đặc sản” Điện Biên, uống đến ngất ngây con gà tây thì tôi về ở tại Khách Sạn Mường Thanh, đi “nghỉ” sớm để chuẩn bị sức khỏe cho ngày tiếp theo.
Ngày thứ 2 có lẽ là ngày nhàn nhất trong suốt hành trình khám phá Tây Bắc của tôi.
Chúc cả nhà ngủ ngon.
TP. Điện Biên, tháng 10/2020.