Blog Chinh phục Đỉnh Bình Hương mùa cỏ cháy

Chinh phục Đỉnh Bình Hương mùa cỏ cháy

avatar
Phạm Quang Đạt dot Thứ 7, 14/11/2020
Theo dõi Gody.vn trên Google news
ĐỈNH BÌNH HƯƠNG mùa cỏ cháy

Mới nổi lên được khoảng mấy tháng trở lại đây, đỉnh Bình Hương có gì mà hấp dẫn đến vậy ? Và tôi lại “vác xe lên và đ
ĐỈNH BÌNH HƯƠNG mùa cỏ cháy
Mới nổi lên được khoảng mấy tháng trở lại đây, đỉnh Bình Hương có gì mà hấp dẫn đến vậy ? Và tôi lại “vác xe lên và đi”.
Dãy núi Bình Hương thuộc phường Vàng Danh, phía Bắc thành phố Uông Bí, Quảng Ninh. cách trung tâm thành phố khoảng 5km còn hoang sơ, tự nhiên, gần như chưa có dấu ấn của “ngành công nghiệp du lịch”. Nói “gần như” là bởi vì tới nay chưa có tổ chức, chính quyền hay doanh nghiệp nào động đến BH cả. Con đường mòn nhỏ xíu dẫn từ dưới đường chính tới đỉnh thứ nhất được NGỪOI DÂN đổ chút ít xi măng cát đá nhưng không phải loại đường bê tông phẳng lì mà nó vẫn xù xì, đi khá thú vị.
Từ dưới mặt đất - đường Thương Yên Công (nối tiếp đường Bắc Sơn) lên tới đỉnh dài khoảng 3,5 - 4km hoặc hơn chút. Có 3 đỉnh núi - tương đương với 3 levels để bạn chinh phục, tất cả đều là đường mòn (trail) nhỏ và không dễ đi chút nào. Tất nhiên, “chiến đấu vì cái đẹp” luôn không bao giờ dễ dàng.
Quãng đường chinh phục đỉnh đầu tiên là dài nhất, khoảng hơn 2,5km. 70% đoạn đường mòn này đã được người dân đổ chút ít bê tông xù xì nhưng vẫn rất khó đi vì nó rất dốc. Oái oăm là những chỗ dốc nhất thì đều là chỗ cua... Thi thoảng vẫn còn những đoạn đường đất mà người dân chưa làm hoặc chưa kịp làm. Còn khoảng 400m cuối lên tới đỉnh thì ko còn bê tông nữa, ngừoi ta để nguyên sơ đường mòn đất nhỏ xíu nằm xen giữa đồi cỏ cháy mênh mông bạt ngàn. Đoạn này rất dốc nhưng lại ko quá nguy hiểm lắm nếu bạn đi bằng xe máy vì đường nằm thẳng giữa triền núi, còn đương nhiên đi bộ trekking thì ko có vấn đề gì hết. Tôi dừng lại, hít 1 hơi thật sâu, thật chắc tay ga và linh hoạt tay côn, để số 1, vặn gaaaaaa...con chiến mã lừ lừ đưa tôi chinh phục đỉnh núi đầu tiên. Gạt chân chống, dựng xe, tôi rút máy làm vài shot ảnh...phóng mắt ra xung quanh ngắm thiên nhiên hùng vỹ, hít thở thật sâu, hít thở cái không khí trong lành ngai ngái hăng hăc mùi cỏ dại tia tía vàng cháy cuối thu. Quá tuyệt diệu !! Tôi kiểm tra an toàn xe một chút (lốp, côn, số, tay phanh...), mở chìa khoá, nổ máy, nạp ga thật mạnh để nghe tiếng nổ giòn tan của khối động cơ 900cc của Triumph Street Twin, cảm thấy đầy hưng phấn...sẵn sàng chinh phục đỉnh núi thứ 2.
Mở khóa điện, nổ máy, chúng tôi từ từ xuống phía bên kia đỉnh 1, tiếp 1 đoạn trũng bằng phẳng lấy lấy đà, lựa đường đi…phải bò đúng chính giữa chỗ đường mòn…nhịp nhàng tay côn…giữ nguyên số 1…đều và chắc tay ga…con bò mộng 900cc nặng hơn 200kg cứ thế cứ thế lừ lừ bò lên đỉnh. Đỉnh 2 cao hơn, dốc hơn nên đương nhiên khó hơn đỉnh 1 – Level 2 mà. Từ đỉnh 1 lên đỉnh 2, tổng chiều dài khoảng 300 - 400m gì đó. Lên đến đỉnh, ngắm con xe thấy nó thật OAI HÙNG !! Trong video clip là tôi đang từ từ bò lên đỉnh 2. Lên được đến đây là bạn đã có thể chụp được rất nhiều ảnh tuyệt đẹp rồi. Chúng tôi dựng xe, tắt máy. Tôi lấy máy ảnh ra và “tác nghiệp”.
Sau đó chúng tôi có thử đi 1 đoạn đường lên đỉnh 3 – đỉnh cao nhất, dốc nhất. đi qua đoạn trũng xuống, leo lên được một đoạn khoảng hơn trăm m thì 2 anh em quyết định quay đầu. Đường quá nhỏ và quá dốc để vần một chiếc mô tô lên đỉnh. Đỉnh 3 cao hơn đỉnh 2 và là đỉnh cao nhất, trên đỉnh có cắm 1 cây cờ đỏ sao vàng. Bạn có thể leo bộ lên đó được, chắc mất khoảng 15-20 phút gì đó để lên chỗ cây cờ Tổ Quốc. Thực ra, ở “level” 2, phong cảnh cũng đã quá đẹp, quá đã rồi.
Có lẽ, mùa thu trên đỉnh BH là mùa đẹp nhất, đẹp mê mẩn, một cái đẹp khác lạ so với Đồi cỏ hồng của Đà Lạt hoặc những đồi cỏ xanh mướt mắt mà tôi đã từng đi qua. Xa xa là những rừng thông lùn xanh mát. Còn nếu đứng ở Level 2 thì xung quanh bạn là đổi cỏ vàng cháy. Cái vàng đỏ của cỏ cháy nó không như vàng của lúa chin, màu vàng cháy đầy vẻ phong trần, phủi phủi của thảo nguyên bao la, những con đường mòn bằng đất nhỏ xíu cắt dọc quả núi, kéo dài từ chân lên đỉnh, từ đỉnh nọ sang đỉnh kia…mềm mại, thanh bình. Bất chợt tôi có cảm giác như minh đang lang thang trên những thảo nguyên mênh mông…làm tôi nhớ lại những cảnh trong bộ Film truyền hình dài tập của Mỹ “Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên”được chuyển thể từ quyển sách có cùng tên của tác giả Laura Ingalls Wilder.
Sau khi chụp đủ ảnh, hít thở đủ không khí trong lành, chúng tôi sắp xếp lại ba lô, kiểm tra sơ qua tình trạng xe để chuẩn bị xuống núi. Với điều kiện đường dốc như thế, việc cần làm là đi tốc độ thật chậm và đều, khoảng 5-10km/h, sử dụng cả phanh trước và sau. Chỉ cần lỡ tay ga, quá tốc độ một chút xíu là sẽ bị xòe ngay, đặc biệt ở các khúc cua. Oái oăm ở chỗ, thường là đúng chỗ cua thì đường lại xấu, thậm chí rất xấu, nhiều cát, đá dăm. Đặc biệt chú ý là không nên đi lên cỏ vì cỏ rất trơn và dễ bị trượt bánh xe. Team chúng tôi đi 3 xe thì một xe bị đổ, cong cần số, gãy cả tay côn khi lên đến giữa đoạn đường từ dưới đất lên đỉnh 1 chỉ vì phân tâm 1 chút xíu do nhìn vào đồng hồ nhiệt báo trên xe. Một xe khác thì bị đổ nhẹ vì chủ quan dốc thoai thoải, đi lên cỏ nên bị trượt. Rất may là không có thiệt hại đáng kể nào.
Mất khoảng 20 phút nữa thì chúng tôi xuống đến “hạ giới”. Ngay cách lối lên đỉnh BH khoảng 1km thì có hàng sửa xe máy Vũ Thanh, cửa hàng khá to và đầy đủ máy móc thiết bị, điều này với tôi là khá thú vị. Làm trong ngành xe máy khá lâu, và cũng là người đi hơi hơi nhiều, thường thì những cửa hàng sửa xe ở các huyện, thị trấn nhỏ đều bé xíu và thiếu đủ thứ. Anh chủ ở đây rất vui vẻ, dễ thương, làm việc tập trung và sáng tạo. Tôi nói sáng tạo vì xe của cậu em bị đổ gãy hẳn tay côn, mà xe mô tô PKL thì không thể đi được nữa. Anh chủ đã lấy thanh sắt phi 8 uấn một chiếc tay côn đẹp đúng shape của một chiếc tay côn thật (các bạn xem trong Album). Sau một hồi mài mài dũa dũa và hàn định vị (đấy, thậm chí còn có cả máy hàn sắt, pro thế cơ mà), chúng tôi nổ máy, test thử thì thấy nó đủ an toàn để có thể đi…bất kỳ đâu. Đỉnh Kout của độ xe là đây…
Chúng tôi lên đường, đi về hướng Yên Tử - Đông Triều, gọi là đi đường trong, ăn trưa tại ngã tư đường đi Yên Tử - cắt đường DT 362 đi Đông Triều , khu này có khá nhiều nhà hàng ngon và giá khá hợp lý. Về tới HN lúc 6h15 do trên QL5 1 xe bị CSGT bắt tốc độ (CSGT luôn là 1 phần trong mọi chuyến đi he he…).
ĐƯỜNG ĐI ĐỈNH BÌNH HƯƠNG (xe máy, ô tô): khoảng 130km đi từ HN
Nếu chọn đi QL18 >> qua cầu Long Biên hoặc Vĩnh Tuy sang đầu QL5 (hay Nguyễn Văn Linh)
Rẽ trái vào QL1A hướng đi Bắc Ninh, Bắc Giang >> đi thẳng khoảng 24KM thì rẽ phải vào QL18 – hướng đi Hạ Long Quảng Ninh
Cứ QL18 mà đi khoảng 70km nữa… đi qua Sao Đỏ, Chí Linh >> nhà máy nhiệt điện Phả lại,
Tiếp tục đi thẳng qua Đông Triều là đến TP. Uông Bí
Đi tiếp đường này vào trung tâm TP khoảng 3km, bạn sẽ thấy đường biển chỉ dẫn rẽ trái vào đường Trần Hưng Đạo đi Chùa Ba Vàng.
Lưu ý: chị Google chỉ đi lối này nhưng bạn đừng nghe lời chị Google nhé, đi lối vào Chùa Ba Vàng, qua khu du lịch Lửng Xanh…rất loằng ngoằng, nếu hỏi xe ôm họ sẽ chỉ bạn vào Lựng Xanh (mất vé) và rồi cách duy nhất là leo bộ sang bên đỉnh Bình Hương, mất thời gian và tốn ít $$.
Bạn cứ đi thẳng thêm khoảng 1-2km sẽ có lối rẽ trái vào Đường Trần Quốc Toản
Cứ đi thẳng đường TQT là sẽ tới Đường Bắc Sơn, cứ đường Bắc Sơn mà đi khoảng 3-5km nữa sẽ thấy 1 cái biển chỉ đường đi Yên Tử thì rẽ vào đường đấy.
Nếu cần hỏi đường thì hỏi đường đi vào khu Vàng Danh chứ dân ở đây gần như không ai biết Đỉnh Bình Hương đâu.
Cứ đi thẳng một đoạn nữa là qua cái đường tàu, bên tay phải (có hôm họ đặt bên tay trái, bạn sẽ thấy 1 cái biển LỐI LÊN ĐỈNH BÌNH HƯƠNG, chỗ này thuộc đường Thượng Yên Công. Biển này do dân làm, đường lên cũng dân/máy người bán hàng họ làm.
Ngay trước lối đi lên có quán nước, mua “vé” đi lên ở đó và bạn có thể bắt đầu “Hành trình chinh phục” của minh.
ĐƯỜNG VỀ HN TỪ VÀNG DANH:
Chúng tôi không quay lại đi lối đường Bắc Sơn mà cứ đi thẳng tiếp đường DT326 (từ trên đỉnh BH xuống rẽ trái luôn) hướng đi Lựng Xanh – trên cột báo cây số ghi “đi Ngọa Vân”, đường bê tông rất đẹp, rộng và cực kỳ thoáng, không có csgt gì hết
Đi khoảng 20km thì có đường rẽ sang trái lối đi vào Đông Triều. Thực tết là vẫn nằm trên trục đường bên tông đẹp này nên bạn cứ bám đường lớn này mà đi là ok.
Bắt đầu từ trung tâm Đông Triều đi đều có biển chỉ dẫn rõ ràng và đường rất đẹp, yên tâm mà đi.
Từ trung tâm Đông Triều chạy thẳng tiếp là sẽ ra đến QL18.
Cứ QL18 mà chạy là sẽ đến trung tâm khu Phố mới thuộc Bắc Ninh – nếu bạn đi về buổi chiều tầm 4h30 – 5h thì nên tránh khu này ra vì đây là khu tập trung rất nhiều nhà máy của BN, giờ tan tầm, công nhân ra đông khủng khiếp.
Gặp biển báo rẽ trái ra QL5 thì bạn rẽ trái, đoạn từ đây ra QL5 khoảng 21km, đường đẹp, rộng và rất dễ đi, 2 bên đường là rặng phi lao xanh mướt rì rào.
Ra tới QL5 thì rẽ phải, khoảng hơn 50km nữa là về tới HN.
CHỐT: cả đường đi lẫn về đều rất đẹp, dễ đi.
CHI PHÍ:
Giá vé: 50k/ng. Bọn minh họ lấy có 100k cho 3 người – 3 xe, chắc do đẹp trai quá (trùm kín mũ BH mà hihi)
Ngoài tiền xăng, tiền ăn thì sẽ không mất tiền gì khác
THỜI GIAN:
Đi ô tô hoặc xe máy từ HN lên tới đó khoảng 2,5 tiếng hoặc hơn tí bao gồm cả time tìm đường
Nếu đi trong ngày thì nên khởi hành lúc 6h sáng
Tới nơi khoảng 8h30 hoặc 9h
Chinh phục đỉnh BH mất khoảng 1.5 tiếng (nếu không có trục trặc gì về xe cộ)
Nếu đi bộ - trekking lên đỉnh và xuống, tổng thời gian cũng khoảng 2,5 – 3h đồng hồ (là minh ước tính thế)
Bạn sẽ về tới HN lúc khoảng 5PM (nếu không bị csgt thăm hỏi) trên đường
ĂN UỐNG:
Đi từ HN, khoảng 1 tiếng đh là ăn sáng tại Phả Lại. Đi qua nhà máy điện Phả Lại khoảng 3km, bên tay phải sẽ có quán PHỞ DANH (hay Thanh gì đó), quán bán phở, bún bò gà đủ cả, rất ngon, giá 35-40k/tô
Trước khi bắt đầu chinh phục đỉnh BH, bạn nên uống nước chỗ mua vé vì lên trên đỉnh không có quán đâu vì chúng tôi đi trong tuần và đi sáng nên ko đông. Nghe nói, buổi chiều khá đông người lên chụp hoàng hôn.
Ăn trưa: bạn có thể quay lại trung tâm TP phố Uông Bí >> đi lối đường Bắc Sơn. Nếu đi như chúng tôi thì ăn tại ngã tư đoạn rẽ phải là đi lên Yên Tử, rẽ trái là khu có mấy nhà hàng to, sạch sẽ và giá tốt hoặc ăn tại trung tâm Đông Triều.
MỘT VÀI LƯU Ý KHÁC:
Nên xin số đt của cô bán vé – cũng là bán nước để đề phòng có trực trặc gì thì còn gọi trợ giúp. Mấy cô, chị ở đó đều hiền lành, dễ thương.
Đây là số đt của cửa hàng sửa chữa xe máy: anh Thanh – 0982 517 056. Anh Thanh chuyên cứu hộ xe máy trên đỉnh BH khi các xe gặp trục trặc. Anh kể: ngày nào anh chả lên cứu hộ vài lần, đủ các thể loại trục trặc như nổ lốp, chết máy, gẫy cần số, gãy tay phanh (do đổ xe), đứt dây ga dây phanh...vv và vv
Nếu bạn cắm trại đêm ở lại vào mùa nãy, theo minh, bạn không lên đốt lửa trại hay cái gì lq đến lửa. Cả một khu đồi cỏ mùa thu rất dễ bén lửa. Mà bén lửa thì thế nào bạn tự đoán đi, chắc sẽ cháy hết toàn bộ 3 ngọn núi này.
Và cuối cùng: HÃY BẢO VỆ MÔI TRƯỜNG, đừng vứt lon nước, túi ny long. Bình Hương còn hoang sơ lắm nên ko có thùng rác hay gì đâu.
Nếu dùng xe máy để chinh phục:
Nên đi xe số hoặc xe côn tay hoặc mô tô. Hãy đảm bảo chân bạn chạm đủ đến mặt đất để chống
Nếu đi xe ga thì nên đi xe 200-250-300cc. Xe 150 có thể đi được nhưng ở các đoạn dốc cao, chắc sẽ cần người hỗ trợ đẩy. Nói chung, xe ga phổ thông không nên lên đây.
Xe gì thì xe, trong suốt quãng đường mòn chinh phục này, hãy đảm bảo vững tay lái, thật tập trung và…một tinh thần “chiến đấu vì cái đẹp”.
Lốp: mấy loại lốp trơn trơn ít rãnh gai, ít vân thì hãy bỏ ngay ý tưởng lên đây đi.
Phanh/thắng: hãy đảm bảo chắc chắn rằng phanh xe cua bạn đảm bảo an toàn và hoạt động tốt.
Bình Hương – Vàng Danh, Uông Bí
Tháng 11/2020

bình dương

Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.

Viết blog ngay
Đã cập nhật vào ngày 29/12/2022
Love
5 Bình luận
avatar
Phạm Quang Đạt travel blogger
13 Quốc gia
63 Tỉnh thành
4 Người theo dõi
0 Đang theo dõi
icon Theo dõi
Kiếm tiền cùng Gody icon My Travel Map
Bình luận
*Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để bình luận và chia sẻ nhanh hơn
Bài viết liên quan
Bài viết cùng tác giả
Đèo KHƯƠNG HẢI - 1 trong năm cung đường biển đẹp nhất VN Nhiều người biết đến những cái tên như Vĩnh Hy hay Mũi Dinh nhưng khi nói đến cái tên Đèo Khương Hải thì nó quá lạ lẫm, bao gồm cả với cá nhân tôi (dù tôi đã qua đây ít nhất là 6-7 lần mà trong đầu chỉ nghĩ nó là Mũi Dinh hoặc Vĩnh Hy).
A Pa Chải một bản thuộc xã Sín Thầu huyện Mường Nhé tỉnh Điện Biên. Trước đây bản A Pa Chải là bản ở cực tây trên đất liền của miền bắc Việt Nam. Tên "A Pa Chải" được dùng đặt cho tên đồn biên phòng và cho cửa khẩu A Pa Chải. “Mốc ngã ba biên giới A Pa Chải" được lưu truyền trong các giới thiệu về điểm mốc nói trên là một điểm du lịch hấp dẫn
ĐỊNH QUÁN - ĐÁ BA CHỒNG Có gì mà ai đi qua Định Quán (thuộc tỉnh Đồng Nai) cũng đều phải dừng lại 1 lúc ? Ai lỡ đi qua đều thấy 1 chút nuối tiếc...
Chỉ là 1 cây thông thôi, có gì mà “hớp hồn” giới trẻ đến vậy ??
Con đường đi đến cái đẹp, thiêng liêng luôn có vô vàn thử thách.
Đèo Ô Quý Hồ hay Ô Quy Hồ (người ta hay bỏ dấu SẮC ở chữ Quy vì rõ ràng Quy Hồ hay Quy Đầu.. nghe có vẻ nhẹ nhàng thanh thoát hơn hihi) hay đèo Hoàng Liên Sơn là đèo trên QL 4D, giáp ranh hai tỉnh Lào Cai và Lai Châu, Việt Nam, thuộc phường Ô Quy Hồ, thị xã Sapa.
Tên "Sa Pả" là tên vốn có theo tiếng H'Mông ở vùng này, có nghĩa là "bãi cát", người Pháp viết tên khu là "Chapa", vì âm "S" phát âm cứng gần như "Ch" trong tiếng Pháp và "S" trong tiếng Việt chuẩn. Dấu tích còn lại của tên vùng là phường Sa Pả ngày nay.
Đơn giản, đó chỉ là 1 cái hồ, vâng, 1 cái hồ đẹp mê mẩn nằm trên QL32, ngay chân đèo Khau Cọ, huyện Than Uyên, Lai Châu
Dốc Pha Đin chị gánh anh thồ Đèo Lũng Lô anh hò chị hát Dù bom đạn xương tan thịt nát Không sờn lòng, không tiếc tuổi xanh (Trích Hoan hô chiến sĩ Điện Biên, Tố Hữu)
CƯỠI “KHỦNG LONG” chưa bao giờ là dễ dàng. Chiến đấu vì cái đẹp chưa bao giờ khó hơn thế !!!