Năm nay là một năm gần như không có sự dịch chuyển đối với mình, thế nên chuyến đi Tà Xùa đã đến với thật nhiều sự mong chờ. Mình và Trang Bé đăng ký đi phượt cùng một nhóm bạn không quen biết và được ghép đôi ôm-xế ngẫu nhiên.
Sau khoảng hơn năm tiếng ê mông ê lưng ngồi xe thì cuối cùng chúng mình cũng chạm được đến mây. Mình có thể nhìn thấy từng sợi mây lơ lửng trong không trung và mùi hương rừng thơm phảng phất. Hoà mình vào thiên nhiên và khám phá những vùng đất mới, mình biết đây mới thực sự là giấc mơ của mình. Vậy mà bấy lâu nay, mình đã lãng quên nó và mãi chạy theo những thứ không thuộc về.
Khung cảnh rừng núi xinh đẹp hoà cùng lòng sông xanh ngắt êm đềm không tì vết khiến mình bất giác liên tưởng đến Thụy Sỹ và không hề thấy khập khiễng khi đặt cạnh. Phân trâu khô ở khắp nơi nhưng cũng không sao vì dường như chúng là một phần của nơi thiên nhiên hoang dại này. Mọi thứ đều đang được sắp đặt đúng chỗ và mình cũng không thể đi lạc mãi…
Ánh hoàng hôn rực rỡ buông xuống cafe Mị. Mình ngồi lặng thinh giữa đất trời, nhâm nhi một tách cacao nóng và thấy lòng bình yên. Buổi tối lạnh kinh khủng nên mình chỉ tham gia hát hò ngoài trời một lúc cùng mọi người rồi nhanh chóng cuộn mình trong chăn ấm, quây quần cùng tất cả trong một gian nhà.
Nếu như hôm sau tạnh ráo thì chắc là chúng mình đã có thể chiêm ngưỡng biển mây ở Sống lưng khủng long. Trái lại, mưa rả rích cả ngày nên mình chỉ quanh quẩn uống cafe, chuyện trò và chơi bài trước khi khởi hành trở về Hà Nội. Thật may mắn là mình và Trang được đặc cách ngồi ô tô do tình hình sức khỏe nên chiều về có phần nhẹ nhõm.
Sau chuyến đi, mình đã có thêm những người bạn và điều tuyệt vời hơn cả là những trải nghiệm khởi đầu năm mới đầy đáng nhớ. Hy vọng sẽ có thật nhiều hành trình thú vị được viết tiếp trong năm 2023 này ☘️