Bọn mình đi bằng xe máy, nên có thể chiêm ngưỡng được hết thảy những khung cảnh đẹp nhất trên đường đi. Mùa lúa chín, vàng rợp cả cánh đồng.
Sau tai nạn, cứ ngỡ mình phải “dừng lại” vì không còn chạy xe máy đc nữa. Nhưng không, mình vẫn còn có thể đi.
An Giang - chuyến đi lấy lại cảm xúc đáng giá nhất của mình.
Bọn mình đi bằng xe máy, nên có thể chiêm ngưỡng được hết thảy những khung cảnh đẹp nhất trên đường đi. Mùa lúa chín, vàng rợp cả cánh đồng.
Bạn mình ngạc nhiên bảo: “Ôi miền Tây lắm cầu thế?”.
Về An Giang mà phải qua mấy chục cây cầu lớn bé có đủ. Ừ thì đặc sản miền Tây sông nước thì phải qua cầu mà ?
Ai cũng bảo, miền Tây toàn ghe xuồng, đồng ruộng, có gì đâu mà chơi?
Không nha! An Giang có nhiều là đằng khác.
- Chợ Châu Đốc với thiên đường của các loại mắm, và nhất định phải ăn sáng món bún cá Dì Lệ nha, trải nghiệm đi xe lôi nữa. Chỉ duy nhất ở Châu Đốc mới có thôi đấy.
- Viếng Miếu Bà Chúa Xứ và ngắm toàn cảnh An Giang trên đỉnh núi Sam lộng gió.
- Tham quan làng Chăm Đa Phước - làng Chăm Châu Giang với nghề dệt thổ cẩm truyền thống.
- Rừng tràm Trà Sư vô vàn loài chim quý hiếm còn sót lại, tiếc là bọn mình ko đến đúng mùa nước nổi nên chưa có nhiều bèo ?.
- Tri Tôn: ăn gà đốt Ô Thum, tham quan Chùa Tà Pạ đậm nét văn hoá của người Khmer và hồ Tà Pạ từng được ví như “Tuyệt Tình Cốc của miền Tây”, cũng ko quên check in cây Thốt Nốt Trái Tim huyền thoại nha ?
Mặc dù thời tiết không ưu ái bọn mình, trời mưa nhiều, vì mùa mưa mà, cũng chưa đi hết được An Giang đâu. Nhưng với mình, chuyến đi này mang lại khá nhiều cảm xúc.
Cảnh bọn trẻ thi bắn bi, những người lớn thì đá cầu, có bà mẹ địu em bé cắm cúi hái rổ rau sau vườn... sao mình thấy yên quá...
Rằng ở tận miền Tây xa xôi, với những đứa bé dân tộc Chăm hồn nhiên, trong veo như vậy. Và dân họ cũng chả tiếp xúc nhiều với smartphone đâu, nên họ có nhiều thời gian để trò chuyện và hoạt động cùng nhau, hay lắm.
Ở cái thời buổi vội vã như bây giờ, những chốn bình yên như thế, quý lắm...
Thật ra, cảnh đẹp hay không một phần đều là do ta cảm nhận.
Lòng ta phấn khởi, ta hào hứng thì có thế nào ta cũng thấy dễ chịu...
Mặc dù đi mệt lừ, đến với một tỉnh giáp biên giới nước bạn, nhưng tự thấy ở đây cảnh nào cũng đẹp, người nào cũng xinh.
Cảm ơn đời đã cho ta trẻ, cho ta đi, cho ta thương yêu nhiều hơn thế...