Những lần tự chinh phục bản thân, những điều ngày bé tưởng chừng chỉ có thể nhìn thấy trên màn hình ti vi.
Đi và thấy mình bé xíu giữa bao la núi rừng,
Đi để thấy mình thật yếu sức giữa cheo leo vách đá,
Đi và nhìn còn nhiều ng họ sống khắc nghiệt và vất vả lắm,
Đi để chiêm ngưỡng cái tuổi trẻ chông chênh này...
Lần đầu tiên thử sức với độ cao gần 1000m. Điều mà cái đứa béo và lười như tôi ko bao giờ dám nghĩ tới. Ko sao, cuối cùng cũng làm được.
1 từ thôi : “GREAT” ?☺️?
Ta chỉ sống một lần trên đời,
Suy nghĩ lắm chi em ơi...
Một ngày mình chán ngắt Sài Gòn, sợ hãi với kẹt xe khói bụi, một mình book chuyến bay ra Hà Nội, cứ thế mà đi.
Lần này mình chọn Hà Giang - cuối tháng 2, mùa hoa gạo ngợp trời nơi rẻo cao.
Là tất cả những chiếc ảnh xinh xắn được chụp ở thành phố mơ mộng. Đến với Đà Lạt rất nhiều lần trong năm, nhưng vẫn thấy thích, thấy yêu nơi này đến lạ.
Quá đỗi bình yên...
Ghiền từ lâu rất lâu rồi mà nay mới có dịp diện kiến. Quả ko uổng công.
Mình đi từ Hà Giang qua bằng xe máy, quả thật đường đi rất ngầu, đi giáp biên giới Trung Quốc ngắm cảnh đã đời, ngồi mòn cả mông ? trải nghiệm uể oải nhất của mình từ trước đến giờ.
Ở đây vé tham quan đồng giá hay sao í ?
Suối Lênin và thác Bản Giốc đều đồng giá 45k/ngườiỞ lại thì 10₫ cho Classique Homestay. ?
Ăn: Gần homestay có quán Bánh áp chao Vịt ăn ngon cực kỳ luôn nè. Cả phở vịt nữa. Nhắc lại mà thèm quá đi?
Dẫu có đi muôn nơi, gặp muôn vàn điều tuyệt vời, vẫn phải trở về.
Sài Gòn vẫn ở đó, phía sau những vội vã tấp nập là những góc yên ả đến lạ lùng.
Sống lâu ở cái đất này, cũng đôi lúc thấy nó cũng đẹp mà yên lắm chớ...