Có lẽ cũng có không ít bạn trẻ giống như mình, luôn muốn đến Phượng Hoàng cổ trấn ít nhất 1 lần trong đời.
Và sau nhiều năm tích cóp, mình và bạn thân đã có thể nắm tay nhau đến Phượng Hoàng cổ trấn từng là chấp niệm suốt mấy năm Đại học.
Tuổi trẻ, được đi đã là vui rồi. Còn được đi với bạn thân đến nơi cùng mơ ước, thật sự rất hạnh phích hihi.
MỘNG ĐÀ GIANG – PHƯỢNG HOÀNG CỔ TRẤN 1.2019 <3
? 5 NĂM –MỘNG PHƯỢNG HOÀNG
Lúc máy bay bắt đầu rung lắc, oằn mình trong cơn vần vũ đưa chúng mình từ Hà Nội đến Yangon (Myanmar), cũng là lúc Chó và đứa bạn thân nhất - chơi với nhau gần 17 năm, có chung ước nguyện được 1 lần đặt chân đến Phượng Hoàng cổ trấn, thực hiện được “chấp niệm” của mình.
Đã nhiều năm, từ khi hồn nhiên như mấy con điên khi là tân sinh viên từ Hải Phòng lên HN nhập học, cho đến bây giờ, khi mải mê ùa vào dòng đời mưu sinh vồn vã, bon chen, chúng mình vẫn kiên định với chốn ấy: NHẤT ĐỊNH PHẢI ĐI PHƯỢNG HOÀNG CỔ TRẤN MỘT LẦN.
Từ lúc đi nhiều, được gặp, được nghe không ít travel blogger nhổ toẹt vào mặt: “Trấn ấy có gì mà nhiều người cứ ham hố. Lệ Giang còn đẹp hơn nhiều”. Thế là đã buồn lắm rồi. Vì làm gì đủ tiền mà đi Phượng Hoàng cổ trấn. Giờ còn đang sml kiếm tiền mà thực hiện giấc mơ thì bị tạt cmn cả 1 gáo nước sôi vào mõm.
Cơ mà sinh ra đã bướng, đã gọi là chấp niệm, thì trong mắt người tình hóa Tây Thi. Dù Cửu Trại Châu, dù Lệ Giang có đẹp thật sự….nhưng trong đời, khi còn trẻ, cũng phải cùng nhau đi Phượng Hoàng cổ trấn, những chỗ khác, tính sau hihi.
Và thế là khi còn chưa kịp bay đến Myanmar, chúng mình đã chốt luôn kèo đến Trung Quốc, chỉ sau đó có 10 ngày. Tháng 1/2019, đúng là một tháng mở bát xê dịch cực kì màu nhiệm.
? ĐI TOUR KHÁC ĐI TỰ TÚC THẾ NÀO?
Cả thanh xuân vần vò đi tự túc, chắc chẳng ai hiểu được cảm giác “nghiện đọc review” của mình là như thế nào. Để có thể có 1 plan hợp lý, giá thành rẻ như cho, săn được cả chục ticket free, code sale…cho 1 chuyến du lịch thì ắt hẳn mình phải bỏ công gấp mấy chục lần các bạn chưa từng lên kế hoạch bao giờ.
Nhưng lần này thì hơi rén, vì thật sự là tiếng Trung mới chỉ bập bẹ thôi. Dù len ven sang biên giới Trung Quốc 2 lần rồi nhưng vẫn nhát lắm, ko dám tự đi đường bộ 6N5Đ như nhiều người, mà vé tour đang rẻ, ưu đãi nhiều nên book luôn.
Lần đầu từ 1 người chuyên đi du lịch tự túc, chuyển sang đi tour nước ngoài, thấy nó buồn cười và bị khớp khủng khiếp. Nhưng sau 4N3Đ thì thấy được nhiều hơn mất nha các bạn.
?Đi tự túc: Bạn được tự do thời gian, tài chính, lựa chọn điểm đến, không cần vào các điểm shopping bắt buộc, không cần nghe theo bố con thằng nào muốn đi thì đi muốn ngủ thì ngủ, mặc nhân gian xoay vần ta đây không cần quy củ. Nhưng cũng sẽ có lúc gặp bất trắc, trục trặc ở đất khách, mà đặc biệt TQ ko dùng Tiếng Anh nên là coi như chết cứng luôn. Và đi tự túc ở một nước phí tham quan đắt đỏ như TQ thì đúng là có hại nhiều hơn lợi.
+Đi tự túc, bạn chỉ có 1 lựa chọn là đi tàu, đường bộ từ Gia Lâm đi Nam Ninh, sau đó nối đủ các chuyến tàu khác tốn thời gian, lịch trình phải khoảng 6N5Đ; chi phí ngang ngửa tour khoảng 7-8tr/kinh phí cứng. Đồng thời, bạn sẽ phải tự lo liệu visa cá nhân với mức giá khoảng tầm 60USD (đắt hơn Hàn Quốc và Đài Loan luôn nha). Những cái này, nếu muốn tiết kiệm thời gian, chi phí, sức lực, thì đi tour sẽ đập tan mọi gánh lo của bạn, vì họ lo tường tận từ A-Z, gửi mỗi mặt hộ chiếu là xong.
?Đi tour: Gò bó thời gian theo đoàn, không được tự chọn đi chỗ này chỗ kia mà phải theo lịch của tour, phải nghe HDV, phải vào các điểm shopping bắt buộc, phải ăn các món ăn chính theo tour plan. Nhưng bù lại, giá rẻ giật mình, các bữa ăn và chỗ ở được trợ giá tối đa nên rất rẻ và sang chảnh; không cần lo phải lên plan chi tiết từng ngày, cứ nằm phườn ra theo chỉ dẫn của HDV là được; càng không cần lo visa, đi đường bộ vất vả…như đã chia sẻ bên trên.
Nói chung, mọi nước đều có thể đi tự túc thì mình đã đi được rồi, còn Trung Quốc – Phượng Hoàng cổ trấn thì mình nghĩ nên đi tour để tiết kiệm thời gian, tiền bạc. Vì mình cũng bán vé máy bay, khi check vé HN- Trương Gia Giới thì tận 19 triệu/chiều chưa gồm phí thuế. GIÁ TRÊN TRỜI!!! Nên chuyến đi tour 4N3Đ đường bay thẳng này của mình đã được trợ giá rất tốt từ các agency du lịch. Thôi, book luôn cho lành. Lần sau đi Lệ Giang thì làm quả tự túc cho máu.
?TỔNG CHI PHÍ
Mình mua tour giá rẻ giờ chót chỉ 6.5tr thôi nha. Nhưng nhiều người trong đoàn mua giờ chót của chót, sát ngày đi luôn, nên giá còn rẻ hơn: 6,2; 6,2; 5,8tr đều có…Buồn nhất là sau khi mn báo giá, sốc và hụt hẫng vì gần như mình mua đắt nhất rồi.
Tự an ủi bản thân vì giá gốc tận 8,5tr; mua được giá 6,5tr đường bay đã là quá ổn rồi nè. Đây là chưa kể tiền tips 4N3Đ cho HDV và tài xế, tầm 20 đô nha, tính ra tiền tệ là khoảng: 138 tệ.
UPDATE QUAN TRỌNG: Sau khi mình về, giá tour đã tăng lên 10.990K (bay từ HN) và 11.990K (bay từ SG) rồi nhé. Nên đừng có ai inbox tui hỏi mua tour giá 6,5tr đồng đường bay nữa nha.
?Tổng tiền chi phí cứng: 6.5tr (tour) + 138 tệ tiền tips (khoảng 470K) = gần 7 triệu đồng.
?Tổng tiền phụ thêm:
+Tiền chi tiêu cá nhân: Mình mua sắm chắc hết khoảng gần 1 triệu tiền quà cáp, ăn uống vặt…Cái này tùy sức quẩy và khả năng tài chính mỗi người nha, có người quẩy hết 7 củ cũng là lẽ thường nè.
+Trong tour không bao gồm chi phí 1 số cảnh điểm, các bạn sẽ phải mua thêm, tùy vào sở thích hoặc là không tham quan các cảnh điểm/show diễn này cũng được.
?ĐỔI TIỀN
Trước khi sang Trung Quốc, tốt nhất là nên đổi tiền nhân dân tệ tại Việt Nam luôn. Nếu ở Hà Nội, các bạn có thể đổi ở Hà Trung (mình hay đổi ở 63 Hà Trung) hoặc 1 số cửa hàng vàng ở Cầu Giấy.
Tỉ giá: 1 tệ = 3.430K (tức là gấp gần 3,5 lần tiền Việt mình)
?SIMCARD/WIFI
Vì đi ngắn ngày, cũng tạm gác mọi việc, không có ý định check mail, check công việc quá nhiều nên chúng mình tiết kiệm tối đa, không mua sim.
Sim Trung Quốc có thể xem là simcard đắt nhất mình từng đi (hồi đi Hàn cũng đắt quá đ dám mua hihi). Nghe đồn là tầm 350-500K/sim, mèng ơi cắt cổ. Thôi thà nín nhịn con tim cầm cự 4N3Đ dùng wifi khách sạn còn hơn.
?Hồi đi Hàn Quốc, mình có dùng sim Viettel của mình đang sử dụng và đăng kí Roaming quốc tế để tra cứu Internet bình thường, nhưng hình thức này rất tốn kém. Đợt đó chắc 1 phút phải mất đến vài chục ngàn huhu, xót đứt ruột.
?Để gọi về Việt Nam khi đang du lịch Trung Quốc, bạn quay số:
0084 + Mã vùng + Số cần gọi – Số cố định
0084 + Số cần gọi – Số di động
?Bật mí là wifi sân bay chán ngắt, wifi khách sạn cũng chỉ khá hơn 1 xíu thôi. Nhiều bạn bè đi trước cứ chắc mẩm rằng hầu hết pass wifi ở Trung Quốc đều là 8 số 8. Nhưng không, giờ người ta khôn rồi, nên người ta để các kí tự khác kèm với 8 số 8 đấy nha, phải đi hỏi kĩ hoặc hên xui thì bạn sẽ vào được 1 mật khẩu wifi có khóa nào đó.
? App để bẻ khóa vào được mạng:
Tất cả những gì liên quan đến Mỹ bên TQ cấm hết (Facebook – Google – Gmail – Youtube...). Các bạn phải tải cái app VPN Master từ lúc ở VN nha, sang TQ chỉ việc kết nối thôi.
?GIỜ GIẤC
+Múi giờ của Trung Quốc nhanh hơn so với múi giờ ở Việt Nam 1h đồng hồ (GMT +8) Ví dụ : Ở Việt Nam là 7h00 sáng, thì ở Trung Quốc là 08h00 sáng.
Cái này mn nên lưu ý để chỉnh cho đúng nha, chứ như mình, ngủ quên cmnl xong cứ ngỡ là đúng giờ, làm hốt cả hoảng suýt thì lỡ việc.
?TRANG PHỤC, THỜI TIẾT
Thời tiết lúc mình đi ngày 25/1-28/1/2019 rất rất lạnh, vừa mới kết thúc 1 đợt tuyết trước đó 2 tuần nên hàn khí còn mây mù giăng lối lắm nhé. Nhiệt độ toàn từ -1 độ C đến khoảng 6,7 độ C thôi.
May mắn là lạnh nhưng không mắc mưa, thỉnh thoảng còn có nắng nên đỡ phải mặc áo mưa ngắm cảnh.
Để chống lại đợt rét này, với một đứa chịu lạnh cực kém như mình thì không thể thiếu các đồ dùng cá nhân như sau: mũ len, găng tay, tất chân, giày giữ ấm, quần tất, các loại áo len dày, áo phao đại hàn, bịt tai, miếng dán giữ nhiệt, áo giữ nhiệt của Uniqlo…..
Vì trời lạnh không thay nhiều quần áo nên là các bạn cứ mang vừa vừa phải phải thôi, không cần mang quá nhiều đâu. Quan trọng nhất vẫn là quần áo giữ nhiệt. Phải ấm đã, đẹp tính sau.
Còn muốn đẹp thì đoàn mình có mấy em nhỏ nhỏ sống ảo rất giỏi nên mang cả váy trắng kiểu Tiểu Long Nữ í, cầm cả váy 2 dây tung xòe các màu vàng, đỏ, cam, trắng… thì nổi thôi rồi Lượm ơi.
Tiện có cái ô lê lết từ Myanmar về, hạp lí quá vì màu đỏ vintage các kiểu, chúng mình vác đi, ngỡ là sống ảo nhất đoàn rồi vì toàn các anh chị lớn hơn tuổi, ai dè vẫn không đua được với lớp trẻ. Thôi thì tùy mọi người, ai mà thời trang phang được thời tiết -1 độ thì cứ mix các màu tone nóng, sặc sỡ hoặc màu vintage thì ảnh đúng là để đời.
?LỊCH TRÌNH CƠ BẢN
?NGÀY 1 (25/1/2019):
-Tập trung ở sân bay
-17h45 – 21:15 bay đến Trương Gia Giới, nhận phòng khách sạn.
?NGÀY 2 (26/1/2019):
-Ăn sáng free tại khách sạn
-Đi ô tô đoàn, đi cáp treo lên Thiên Môn Sơn: Ngọn núi nổi tiếng với con đường trên trời và hệ thống cáp treo dài hơn 7,4km tại Thiên Môn, được tuyên bố trong các ấn phẩm du lịch là “cáp treo dài nhất tại một ngọn núi cao nhất trên thế giới”.
-Tiếp đến là khám phá SÀN ĐẠO KÍNH(Cầu kính - con đường gác kính trên vách đá), con đường làm từ những tấm kính cường lực trong suốt, dày hơn 6cm. Con đường men theo vách núi dựng đứng, dài khoảng 70m thui nha, người ta có cho mình đi tất lót cho đỡ bẩn kính. Hết con đường sẽ có người đứng chụp hình bạn, lúc ra sẽ có người chào mời lấy ảnh chụp hình với giá 10 hay 20 tệ gì đó mình không nhớ, nhưng cũng chẳng ai mua đâu vì chụp buồn cười lắm.
-Chiều đến Phượng Hoàng cổ trấn.
-Tối, tự do la cà, ăn uống, mua sắm.
Nói về cổ trấn thì chắc có thể thao thao bất tuyệt 1000 chương hồi kí, cảm xúc vẫn còn dạt dào lắm nè. Nhưng thôi, vì là “chấp niệm” nên có nói gì cũng chỉ toàn khen là khen. Cổ trấn đẹp cổ kính, đêm lên đèn thì lung linh lắm. Dạo 1 vòng quanh sông Đà Giang, nhìn những cây sầu đông rụng lá nghiêng mình xuống nước, ngắm nhìn nhà cổ, cảm giác như sống trong từng bài hát cổ phong/nhạc Trung Hoa như: Hồng Chiêu Nguyện, Ái phi, Tuyết chân thật, Gió xuân thổi, Wo Men Bu Yi Yang…vẫn hay nghe ở nhà.
Men theo từng con đường nhỏ trong ngõ ngách, đúng chất trấn cổ xưa lại bủa vây toàn những quán pub, bar nhộn nhịp, nhạc nhà này đập cheng cheng vào nhà kia chẳng khác gì Khao San – BangKok với Bùi Viện, phố Tạ Hiện – Việt Nam… Đồ lưu niệm, đồ ăn cũng đầy rẫy, nói chung cuộc sống về đêm ở Phượng Hoàng khiến người ta chẳng buồn được. Nhưng mải mê đi, ăn, uống xong rồi cẩn thận lạc đường đấy, vì dù cũng không quá rộng đâu nhưng nhiều ngách nhỏ nên ham vui cái là như cô pé quàng khăn đỏ lạc cmn giữa rừng già mà chẳng biết 1 tí tiếng nào thì xác định ù ù cạc cạc tìm về khách sạn.
À mà cũng không thể dùng tiếng Anh để hỏi đường về đâu, vì ở đây toàn dân du lịch là người Việt. Đứng ở sân bay chờ cũng toàn các đoàn Việt Nam, cứ như kiểu "sân bay Trương Gia Giới là của bố mày" kkakak. Tây thì mình thấy đúng 1-2 người, đi cùng với gấu là người Việt thôi á. Đây đúng kiểu thiên đường du lịch của người Việt, mèng ơi không thấy Tây toàn Ta với Tàu thôi. Nên cảm giác cũng như kiểu đang dạo quanh một làng cổ ở Việt Nam vậy ahihi.
?NGÀY 3 (27/1/2019):
-Sáng khám phá phố cổ của Phượng Hoàng trấn: Đây là lúc bạn được ngắm nhìn Phượng Hoàng cổ trấn vào buổi sáng, khi mọi thứ được tỏ tường và vẫn chưa quá nhộn nhịp như lúc phố lên đèn.
Cây cầu đá nhảy nổi tiếng gần như biểu tượng của Phượng Hoàng cổ trấn sẽ hiện hữu ngay trước mắt, nhưng muốn có được ảnh đẹp, không dính nhiều người phải dậy từ 6h sáng, đứng mà chờ nha các bạn hihi. Chúng mình là 2 người gần như đến sớm nhất, nên không phải chen lấn gì cả, chụp lấy chụp để. Thực ra với mình, cầu đá nhảy không có gì đặc sắc quá, thích nhất là khi lên ảnh, người bé xíu, cả không gian sông Đà Giang và quang cảnh Phượng Hoàng gần như hiện rõ trong ảnh. Đấy, cứ phải ra đây chụp một kiểu mới yên tâm: “À, đây chính là cầu đá nhảy ở Phượng Hoàng”.
-Chiều lên xe đi Phù Dung Trấn.
“Đến thị trấn PHÙ DUNG, dạo bước trên đường phố trải đá xanh sẽ khiến ta có thể từ trong cảnh đẹp mơ màng ấy tìm thấy những nét độc đáo của thị trấn này, những đường phố, nếp nhà sàn, tường khắc hoa khi ẩn khi hiện, dưới ánh chiều tà, nhà cửa trong thị trấn cổ mộc mạc nằm rải rác đó đây. Khi đặt chân lên địa phận thị trấn Phù Dung, du khách nhất định sẽ có nhiều cảm nhận mới lạ, trụ đồng Khê Châu cao gần 4 mét, gồm 8 cạnh, nặng 2 tấn rưỡi, trên khắc hơn 2500 chữ ghi lại đoạn lịch sử của dân tộc Thổ Gia trong Viện bảo tàng phong tục tập quán dân tộc Tương Tây là văn vật trọng điểm bảo tồn đợt đầu cấp quốc gia do Quốc vụ viện công bố”.
Đây là tour họ nói thế chứ thực tế mình không ấn tượng lắm với Phù Dung Trấn, vì thời gian tour họ cho dừng lại điểm này quá ngắn, chỉ vỏn vẹn 1 tiếng đồng hồ, 2 đứa thay phiên nhau đi tè, canh đồ, chụp vài kiểu ảnh đã hết thời gian.
-Tối về Vũ Lăng Nguyên: Đây là buổi tối vui nhất trong các đêm đi tour vì quen được những người bạn trong tour, cùng nhau đi ăn, đi shopping và lùng sục trà sữa, thưởng thức trà đạo dù người ta nhiệt tình tiếp nước nhưng 6 đứa vẫn cứng cỏi đứng dậy đi về. Tiếc nhất là tối ấy mưa nho nhọ, show “Tương Tây rạng rỡ” cũng đang đóng cửa sửa chữa nên chúng mình chỉ có đi dạo phố quanh quẩn để hít hà mùi đậu phụ thối lan tràn phũ phàng giữa không gian.
Nhìn chung, phải đi dạo lang thang quanh những khu trấn cổ, mới thấy nước họ khá lắm, đường phố sạch sẽ, quy hoạch nhìn thích mắt, dù là vùng dân tộc thôi nhưng cũng có nhiều điểm ưu việt đáng để trải nghiệm và học hỏi.
?NGÀY 4 (28/1/2019):
-Sáng: đi 2 điểm shopping bắt buộc: tiệm thuốc đông y và tiệm đá quý. Nói chung sau khi đi 2 điểm thì mình thấy những đứa còn trẻ, “rắn” như mình thật sự không bị ảnh hưởng quá nhiều bởi tour shopping, vì không bị vặt tiền theo những lời mời, lại còn được kha khá lợi ích.
Bạn sẽ được ngâm chân, bấm huyệt, được tặng 1 miếng phỉ thúy Myanmar be bé trị giá tầm 100 tệ (khoảng 350K – theo lời của Giám đốc trung tâm đá quý). Nếu có nhu cầu, bạn cũng có thể mua sắm theo ý thích, còn với chúng mình, đây là 2 điểm bắt buộc phải đi trong lộ trình, để mang tính chất quảng bá cho văn hóa địa phương, thúc đẩy kinh doanh mà thôi.
Nếu bạn muốn tách đoàn thì có thể nộp 60 USD/điểm shopping để không phải đi 2 điểm này. Nhưng mà cũng ko cần thiết, vì đi cũng có cái hay của nó, mà người ta cũng rất chân thành PR nên thôi cứ ngồi im mà nghe tầm 2 tiếng là xong í mà.
-Chiều: Từ đây bắt đầu bạn có thời gian thoải mái, vì đoàn tách làm hai. Một nửa sẽ đi tour Hồ Bảo Phong trị giá 280 tệ (khoảng 1 tiếng). Một nửa thì dừng ở chỗ đỗ xe, lang thang quanh quẩn muốn làm gì thì làm. Và đương nhiên, nhóm chúng mình sẽ nằm ở team không đi hồ Bảo Phong, vì dù được ví như là “tiên cảnh”, nhưng sau khi check ảnh trên mạng, cùng với thời tiết mù sương, mưa phùn lất phất thì đúng là lạc cmn trôi giữa hồ chả thấy gì. Phí tiền.
-Tối: ra sân bay về VN.
?ĂN UỐNG
?Trung Quốc không chuộng nước mắm, ớt tương như Việt Nam mà dùng nhiều xì dầu, thuốc bắc, mỡ và ớt. Các bạn nên mang theo ít đồ ăn khô như mì gói,muối vừng,đồ ăn khô …,phòng khi đồ ăn không hợp khẩu vị. Chúng mình mang theo mì tôm, đồ ăn nhẹ và cả phở gà, mèng ơi ngon lắm luôn huhu. Giời lạnh teo cả họa mi, ngồi đun nước nóng trong khách sạn và ăn mì đúng là phê hết nấc.
?Hoa quả tươi không được phép mang từ Việt Nam sang Trung Quốc,nhưng được phép mang từ Trung Quốc về Việt Nam.
?Lưu ý là đồ ăn bên này nó cực kì nhiều dầu, hơi mặn, cay, thực sự không quá hợp khẩu vị của người Việt cho lắm. 4 ngày đi tour thì hầu hết các bữa ăn sẽ trùng lặp 1 vài món, hầu như là rau củ, trứng (cho rẻ)….nhưng cũng không đến mức nhàm chán vì có 8-10 món cơ. Nếu mà ăn không đủ no, đủ ngon, có thể đi ăn ngoài hoặc mua đồ ăn trước từ VN nha.
? Các món ăn vặt nhất định phải thử nè:
+đậu phụ thối tầm 10 tệ/hũ ăn thối bung lụa luôn nghen.
+bánh tép bán tràn lan trong các cửa hàng đồ chiên rán, giá cũng tầm 10 tệ, ăn hay lắm. Vì không ăn được cay nên là bánh hơi bị nhạt 1 xíu.
+Nho thân gỗ: ăn lạ miệng lắm, nên thử.
+Trà sữa (có cả Gong Cha luôn): Lên cơn vật trà sữa trong đêm, niềm đau xót lớn nhất là trước khi ra sân bay Nội Bài chưa húp troạn lấy 1 cốc trà sữa nào huhu. Thế là đến Phượng Hoàng ngày thứ hai trong lịch trình, phải đi mần mò ngay trà sữa. Ơn giời ngay chỗ cầu đá nhảy có quán Gongcha luôn nè. Trà sữa bên này cũng đắt như Việt Nam thôi, uống cũng ưng cái bụng lắm quý vị ạ. Giá từ 16-28, 30 tệ tùy loại.
+Kiwi xanh: Ăn hay dã man, mang về Việt Nam vừa ăn vừa xem phim hài phê đừng hỏi. Mà kiwi còn cực kì tốt cho sức khỏe nữa, nên mua nên mua.
+Dâu tây: Trời ơi hồi đi Hàn ngày 2-3 hộp cứ 3.000 won/hộp ăn lòi mồm. Eo ôi quen thói xong đi Myanmar cũng bon chen mua dâu tây bằng được. Rồi đến Trung Quốc vẫn cứ phải đi lùng dâu tây. Mèng ơi bên này dâu nó to như đầu người kakka, điêu đấy, nói chung to vcl luôn nè, ăn thích lắm mà ngọt lịm, căng mọng, cầm rất cứng tay. Ôi chao ôi nó phấn khích đến từng tế bào tĩnh mạch í. Đúng kiểu tẩu hỏa nhập ma không có dâu tây không chịu được. cái này có thể mua ở khu Vũ Lăng Nguyên hoặc lang thang mấy siêu thị nhỏ ven đường sẽ thấy, bạn cứ check giá, check mẫu mã, ưng thì quất thôi nè. Trời lạnh tê tái, cầm quả dâu tây mọng nước đỏ hồng, phi thường hoàn mĩ hihi.
?MUA SẮM, ĐẶC SẢN
Thứ mình mua được nhiều nhất là kẹo lạc kiểu Trung Quốc, kiwi khô, kiwi tươi, dâu tây, 1 số loại bánh ngọt nho nhỏ, loại trống cổ truyền của Phượng Hoàng cổ trấn, táo tầu khô….
Các bạn có thể mua ở các siêu thị, ven những con đường nhỏ ở phố cổ Phượng Hoàng, nhưng nhớ mặc cả và luôn luôn mặc cả.
Đồ để mua sắm bên Trung Quốc thì rất rất nhiều, hàng quán cũng đông đúc, xen lẫn vào các quầy bar và những nếp nhà cổ nhưng lại chẳng có lấy một buôn lái nào biết tiếng Anh. Chính vì thế, khi mua sắm, ngoài mặc cả, bạn còn phải học sơ cua tiếng Trung nữa nha.
?HỌC MÓT TIẾNG TRUNG HOA
Mình thì vọ vẹ được 1 ít tiếng Trung giao tiếp được 1-2 năm nay rồi nên lần này đi coi như là thực hành luôn. Để có thể giao tiếp cơ bản với người bản địa và sống sót khi bị lạc (như chúng mình), bạn phải học được: cách chào hỏi, bắt chuyện, mặc cả, hỏi đường, 1 số câu thông dụng khi gặp khó khăn….
?Một vài câu đơn giản học thuộc rất chi là dễ nè:
- Xin chào: ní hảo
- Tạm biệt : zai jian (trai chien)
-Nhà vệ sinh ở đâu: xí xẩu chiên chai nả?/chó đẻ (2 cách nói WC hihi)
-Cảm ơn: xie xie (xiê xiề)
- Xin lỗi: dui bu qi (tuây pu chỉ)
- Cái này bao nhiêu tiền: zhe ge tuo shao qian (chưa gưa tuô sảo chién)
- Đắt quá: na me gui (na mờ quây)/thai quây lơ
- Rẻ một chút: pian yi yi dian (phién y y tiẻn)
-Tôi lấy 1 cái/2 cái: wuo mải/zao i cừa/liang cừa.
- Tôi là người Việt Nam: wo shi yue nan ren (gủa sư duê nán rấn)
- Bạn biết nói tiếng Anh không?: ni hui shuo ying yu ma? (nỉ huây suô inh ủy ma)
-Không ăn cay: Pú la chiao (thực ra vẫn cay nhưng đỡ hơn thôi).
Nếu mà có wifi, mạng, bạn có thể dùng app để translate nha, giao tiếp cho dễ.
?CHUYỆN WC CHỐN NGƯỜI:
Đây phải gọi là VẤN NẠN. 2 lần trước, mình đã bị ám ảnh bởi những nhà vệ sinh xổm CỰC BẨN tại các vùng ven biên giới rồi, vào đến Phượng Hoàng cổ trấn và đi các điểm khác trong tour cũng thấy đỡ hơn 1 tẹo.
Khách quan mà nói, vì có làm du lịch nên thật ra cũng sạch sẽ. Nhưng ở sân bay, cái quả WC nhoe nhoét cức đã làm mình ám cmn ảnh không thể yêu thương và có thiện cảm nổi với hệ thống nhà vệ sinh chốn này. Ngặt nỗi, gặp đúng con dở hơi coi trọng WC hơn cả phòng ở nên càng cảm thấy ám ảnh.
Nhìn chung, WC ở Trung Quốc, mãi mãi là một vệt đen/à quên vệt vàng khè trong tâm trí mình. Tởm.
?VĂN HÓA XẾP HÀNG:
Người Trung sang nước Việt hay đến các nước khác đi du lịch theo tour thì ăn như hổ đói, nói chuyện to nơi công cộng, cười khả ố chẳng để ý đến xung quanh. Đồ Trung Quốc thì vẫn gắn mác "hàng Tàu" trong mắt người dân nước ta. Nhưng trong nội địa của họ, mọi quan điểm trên đều không áp dụng được đâu. Vì họ ăn uống lịch sự, nói chuyện dễ nghe, xếp hàng rất quy củ, hàng buôn bán cũng không phải đồ trôi nổi tuồn từ biên giới vào với chất lượng siêu kém như ta vẫn thường thấy.
Nói đến văn hóa xếp hàng, từ lúc bắt đầu tour, bạn sẽ được HDV cảnh báo. Nước họ hàng tỉ dân cơ mà, số lượng người đi du lịch cũng như quân nguyên. Dẫu lễ hay không, dẫu cho mùa nào, các điểm du lịch vẫn đông khác. Việc xếp hàng là điều không thể tránh khỏi, hên xui thì nhanh hoặc lâu thôi.
Sang Trung Quốc, tập quen với việc đứng ngay ngắn thành hàng giữa các lane người Việt, người Trung, thấy văn hóa xếp hàng của họ đôi khi còn văn minh, được đề cao hơn ở ta. Thôi dù mất 30-1 tiếng xếp hàng dài dằng dặc hết tầng 1 đến tầng 2 ở các điểm du lịch thì cũng cố gắng nha, vì nó sẽ dạy bạn cách kiên nhẫn. Nếu biết Tiếng Trung, còn có thể hóng hớt được 1 tí tẹo những câu chuyện phiếm đáng yêu của các cặp gia đình, cha dạy con cách xếp hàng, cặp đôi nói chuyện tình tự (không cố tình nghe đâu nhưng họ nói hơi to nên vẫn lọt vào tai kaka).
?TIPS NHỎ CHO BẠN:
•Một số khách sạn không có sẵn: Xà bông,dầu gội đầu, bạn có thể mang theo để tiện cho việc tắm rửa. Nhưng các ksan mình ở đều 2,3* nên đủ tiện nghi lắm nhé.
Lúc đi và về đều được tặng kèm 20kg tha hồ cầm đủ các loại vật dụng cá nhân nên mn có thể lựa lựa mà xếp cho đủ sĩ số, giữ lại cân để còn mua quà về. Hôm í lúc chúng mình về tăng thêm gần 15kg/2 đứa, toàn quà là quà. Mua đỉnh vl.
*Lưu ý thêm: Một số khách sạn có thể không có đồ dùng cá nhân: bàn chải đánh răng, kem đánh răng, lược chải đầu,…ai có nhu cầu tự mang đi cho nó chủ động nè.
•Nhiều khách sạn không có nước đóng chai, trà, cafe miễn phí. Ngoài ra thức ăn và thức uống trong Mini Bar (tủ lạnh nhỏ trong phòng) thì phải trả tiền. Nhưng rất may là các khách sạn chúng mình ở đều có bình pha nước nóng, tiện để pha mỳ và uống café lắm nè. Còn có cả tivi toàn tiếng Trung xì xà xì xồ bật lên vui cửa vui nhà la là lá la lắm nhé.
•Đừng quên mang sạc dự phòng nha vì trời lạnh quá pin nhanh sụt lắm các bác ạ. Nó cứ tự tụt kéo mãi không lên huhu, nên lúc nào cũng cắm cho nó đủ pin để “sống ảo”. Chỉ có chụp ảnh thôi chẳng lên mạng, chẳng làm việc mà cũng hết pin nhanh lắm, vì bên này lạnh quá mà.
?KẾT LUẬN: Phượng Hoàng cổ trấn, đúng là một trấn cổ của Trung Quốc, nó bình yên và làm người đến đây cũng cảm nhận được nhịp sống chậm lại và mang đến sự an yên cho mỗi người. Mùa đông, Phượng Hoàng có vẻ trầm mặc hơn, đi tour thì như chạy xô khó mà tĩnh tại để ngẫm đời thơ ca chiêm nghiệm được. Nhưng vẫn nên đi Phượng Hoàng cổ trấn ít nhất 1 lần, để thấy được biểu tượng của những trấn cổ ở Trung Quốc - một nơi có lịch sử hơn 1.300 năm với những nét đẹp hút hồn. Đi xong mình cảm thấy rất đáng, dù chi phí hơn 8 triệu đồng/chuyến đi với mình là quá cao. Vì Phượng Hoàng, iem nguyện chết đói mấy tháng để được thỏa chí tang bồng 1 lần ạ hihi.
?VỀ ALBUM ẢNH NÀY:
Được tài trợ bởi Iphone X của bạn thân Trang Chó và Fujji XT10 của chị đại cùng tour. Còn về retouch, blend màu ảnh thì đừng ai inb hỏi em nữa, em ko biết gì đâu. Toàn bộ ghép chữ, chỉnh màu, lồng ảnh đều do con 2000 nhà em chỉnh hết nhé! Thân ái.
#reviewPHCT #trangchoreview #PhuongHoangcotran #checkintheworld