-Các vùng núi cao tây bắc ,mỗi khi nhắc đến mọi người sẽ hình dung ngay tới những nơi có cảnh đẹp,khu du lịch,nghĩ dưỡng...Không cần phải nói nhiều những cảnh vật con người nơi đây luôn có một sức hút mạnh mẽ với con người vì phong cảnh hùng vĩ,sự chân chất,mộc mạc của người dân,những đứa trẻ .
-Tôi cũng không phải là ngoại lệ,cũng bị mê mẩn bởi những thứ nơi đây,sau mỗi chuyến đi,mỗi hành trình đều để lại trong tôi 1 thứ gì đó khiến mỗi lần về là lại lưu luyến và muốn quay lại.Có lẽ vì thế mà 1 năm mình đi khá nhiều có những chuyến đi chơi xa,nhưng có những lần đi xa lại không phải là đi chơi.
-Tôi chọn đến với vùng cao theo một cách khác,đó là những chuyến đi thiện nguyện đến với những đứa trẻ vùng sâu vùng xa
"Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, Gian khổ sẽ dành phần ai? Ai cũng một thời trẻ trai, Cũng từng nghĩ về đời mình ,Phải đâu may nhờ rủi chịu? Phải đâu trong đục cũng đành. Phải không em, phải không anh? Chân lý thuộc về mọi người Không chịu sống đời nhỏ nhoi! Xin hát về bạn bè tôi, Những người sống vì mọi người. Ngày đêm canh giữ đất trời, Rạng rỡ như rừng mai nở chiều xuân" - Trích lời bài hát:"Một đời người ,một rừng cây"
-Mỗi chuyến đi chơi,vô tình bắt gặp những đứa trẻ trên đường,chẳng hiểu vì sao ở chúng có thứ gì đó cuốn hút tôi,sự ngơ ngác,dễ thương có đôi chút sợ sệt nhưng khi làm thân được thì bạn sẽ thấy chúng vô cùng thân thiện.Những đứa trẻ ngày ngày sống trong sương,nơi mưa gió bão bùng những nơi điện không có,thiếu thốn đủ đường nhưng chúng vẫn hồn nhiên dù cho cuộc sống có khốn khó thế nào.Những bữa ăn chẳng đủ no,quần áo miếng chằng miếng vá,chân đất bùn lem.Có những điểm trường vào mâm cơm cả gia đình chỉ có cơm trắng với ít măng rừng nhìn mà xót.Chẳng ai được chọn cách sinh ra,nơi sống,và cuộc sống gia đình.Nếu những đứa trẻ được sinh ra trong một gia đình khá giả thì chúng cũng xinh đẹp,lanh lợi lắm.Những khuôn mặt thánh thiện và hồn nhiên như những bông hoa của núi rừng tây bắc.
-Có lẽ cũng chính vì thế mà trong tôi thôi thúc cái gì đó,mong góp 1 phần sức nhỏ nhoi của mình để có thể giúp các em bớt được 1 phần nào đó khó khăn trong cuộc sống.
-Chính vì thế mà mình tìm và tham gia các nhóm thiện nguyện những vùng đất vùng cao và đồng hành cùng nhóm đến nay cũng đã được 10 hành trình trên tổng 14 hành trình của nhóm,những bạn trẻ cùng chung chí hướng,chung niềm yêu thương với những đứa trẻ nơi núi rừng
-Chúng tôi là nhóm :"Hành trình bản cao" sỡ dĩ có tên như vậy là nhóm chỉ đi tới các vùng núi cao trên tây bắc,đến với những điểm trường mầm non,tiểu học ở những vùng xâu vùng xa nơi đường đi khó khăn,oto không vào được,nên nhóm chọn cách di chuyển bằng xe máy,và đi bộ đường đồi núi vào với những đứa trẻ.Mỗi người một công việc,một nơi sống người thì đi làm ,người sinh viên có thời gian là vẫn dành dụm để được đi .Mỗi lần có cung sẽ rơi vào 2 ngày cuối tuần vì không phải ai cũng đi được xa,nên nhóm thường chọn những điểm trường từ 180km - 250km đủ để di chuyển trong 2 ngày.
-Những hành trình không hề đơn giản,những chuyến đi đầy sương gió .Có những lần phải đi bộ vác đồ 7-8km vào điểm trường ở sâu trong cùng của bản,leo núi men theo còn đường đầy bùn lầy trơn trượt,trông đứa nào vào tới nơi cũng lem nhem chân lấm bùn đất mà vẫn toe toét cười đùa được.Có lẽ cũng vì thế mà giảm bớt được sự mệt mỏi của những lần phải cuốc bộ.Nhớ chuyến đi trong cơn bão đi từ 4h - 10h tối mới vào tới điểm trường,vì mưa to của cơn bão sơn tinh -2108 ,đã có thời điểm đường ngập không thể đi được,đã có tình huống phải quay về,nhưng vì những đứa trẻ ,vì lời đã hứa sẽ lên trong thời điểm đó,nên nhóm tìm đường và hỏi dân bản đường đi khác để đến dù đường khó đi nhưng chúng tôi vẫn chọn vì ở nơi đó những nụ cười,ánh mắt đang mong mỏi :)
-Nhóm nhỏ nên cũng chẳng cho được nhiều:đồ đạc chủ yếu là đi xin rồi về lọc để chọn những đồ lành lặn,khi có chút kinh phí thì sẽ mua thêm đồ mới,làm những công trình giúp đỡ điểm trường:như hàng rào,sơn sửa.Mỗi chuyến đi kinh phí mỗi thành viên cũng tính toán chi tiêu cho đoàn rẻ nhất có thể,còn đâu sẽ để trích tiền mua quà cho các bé.Thông thường sẽ 250k-300k/người và sẽ trích 1 nửa trong số đó ra để cho vào tiền mua quà,đồ dùng học tập,quần áo.Còn 1 nửa đi đường,ăn uống ngủ nghỉ trong 2 ngày
-Cảm giác vượt bão lũ ,lội bùn lầy đá ,sỏi leo đèo vượt suối để vào điểm trường ,gặp những đứa trẻ ánh mắt bừng sáng nên niềm tin về một tương lai,và thấy lòng mình cũng vui.Được trao tận tay ,được ôm được bế chúng cũng thấy ấm lòng và mệt mỏi xua tan.Được dân bản trợ giúp,cho quà mỗi lần về những món quà tuy nhỏ nhưng họ dành cho mình cũng cảm thấy vui dù đôi lúc là những chiếc bánh,cây măng...
-Chẳng dám nhận mình tài giỏi cao sang,nhưng giúp được thì mình sẵn sàng , tuổi trẻ mà ,cảm thấy làm gì có ích thì mình cũng nên làm.Dù chỉ 1 chút nhỏ nhoi những cũng phần nào đó giúp đỡ những đứa trẻ có mảnh đời không may được cắp sách,được mang con chữ tới trường
-
cao bằngcao bằnghà gianghà giangcao bằngcao bằnghà gianghà giang
Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.
Mai Châu là huyện lỵ nằm ở cực tây của tỉnh Hòa Bình, giáp với hai tỉnh Thanh Hóa, Sơn La. Mai Châu xưa vốn là 1 trong 5 châu của phủ Chợ Bờ khi thành lập tỉnh Mường, tiền thân của tỉnh Hòa Bình (1886) bây giờ.
Lế hội Hoa Ban (hay còn gọi là lễ hội Sên bản, Sên mường) là lễ hội cầu mưa, cầu phúc cho bản, mường của đồng bào dân tộc Thái. Lễ hội thường được tổ chức vào mùng 5 tháng 2 âm lịch, khi hoa ban bắt đầu nở trắng núi rừng Tây Bắc.
Rừng thông bản Áng thuộc xã Đông Sang, huyện Mộc Châu, tỉnh Sơn La, rộng 43 ha với sự kết hợp của hai loại thông là thông địa phương và thông Đà Lạt, và 5 ha hồ nước tự nhiên. Để tới đây, từ trung tâm thị trấn Mộc Châu, bạn đi theo quốc lộ 43 khoảng 2 km.
Làng Tả Van Giáy thuộc xã Tả Van, huyện Sa Pa, tỉnh Lào Cai. Làng ở dưới chân núi, Nằm trong địa phận của Vườn Quốc gia Hoàng Liên, làng Tả Van Giáy là nơi hội tụ tinh hoa của đất trời. Đến đây, du khách sẽ có dịp được tìm hiểu thêm về phong cách, lối sống cũng như những nét văn hóa đặc sắc của người Giáy.