Là hành trình băng rừng, vượt suối cùng những kỉ niệm khó quên của những con người thích khám phá, mạo hiểm, có phần hơi Lì và Ngáo
Núi Chúa là ngọn núi nằm trong vườn quốc gia núi Chúa thuộc địa phận huyện Ninh Hải, tỉnh Ninh Thuận. Ngọn núi này không quá cao nhưng có địa hình và thực vật khá đa dạng từ suối, hồ, rừng, biển liền kề và đặc biệt là hệ sinh thái rừng khô hạn đặc trưng hiếm thấy của Việt Nam. Vì vậy nơi đây vẫn là một điểm đến rất thu hút bước chân của những con người yêu thiên nhiên, thích khám phá, trải nghiệm.
Ngày khởi hành nhóm mình đi xe Thiện Trí về Vĩnh Hy. Khi tới Vinh Hy, nhóm ăn sáng và đi chợ để chuẩn bị lương thực cho hành trình 2 ngày 1 đêm. Lúc đấy trời chưa sáng hẳn nên chợ chưa họp, vì vậy nhóm chỉ mua được 2 con gà (còn sống) của hộ dân gần đó, cộng với một ít gạo, bánh mỳ và nước đã chuẩn bị từ Sài Gòn rồi lên đường.
Từ làng ven biển ở chân núi, đi bộ tầm 30 phút thì tới cây cầu treo dẫn vào suối. Đường đi lúc đầu còn khá dễ, chỉ cần đi men theo con suối cạn nước tương đối bằng phẳng. Đi thêm được tầm 3h nữa, trời bắt đầu trưa, cả nhóm cũng đã hơi mệt nên quyết định nghỉ ngơi tại môt phiến đá khá rộng rãi, thoáng mát ngay cạnh bờ suối. Lúc đầu chỉ có ý định nghỉ ngơi, ăn uống nhanh gọn rồi đi tiếp nhưng vì 1 trong số 2 chú gà mang theo đã chết nên nhóm phải xử lý, làm thịt ẻm tại đây. Sau đó mới tiếp tục đi được.
Càng vô sâu, đường càng trở nên dốc và khó đi hơn với những tảng đá to tròn, dựng đứng, trơn trượt nhìn không biết đường nào mà vượt qua. Cộng với sự đi không có một phương hướng chính xác nên 1 số thành viên bắt đầu cảm thấy hoang mang, lo lắng và liên tục hỏi “liệu bọn mình có đang đi đúng đường không? Có phải mình bị lạc rồi không?”. Lúc này cả nhóm chỉ biết động viện, giúp đỡ và tin tưởng nhau mà đi thôi. Đi thêm 1 thời gian nữa thì trời cũng nhã nhem tối, ai cũng đã mệt và quan trọng là nước cũng gần hết vì thời tiết Ninh Thuận rất khắc nghiệt, đổ mồ hôi nhiều.
Vì trời tối việc di chuyển khá nguy hiểm nên cả team thống nhất tập trung tìm chỗ có thể dựng trại nghỉ ngơi và quan trọng nơi đó phải có nước để lọc uống, sinh hoạt rồi mai trời sáng mới tiếp tục đi. May sao team tìm được 1 tảng đá bên bờ suối và còn đọng lại 01 vũng nước nhỏ.
Sau khi xác định điểm hạ trại, cả nhóm phân công nhau dựng lều, nấu ăn và lọc nước cho hành trình ngày mai (cũng may đoàn có chuẩn bị sẵn bộ lọc nước). Tối đó cả nhóm dùng con gà đã làm sẵn ở suối hồi trưa để nấu cháo gà. Vì ai cũng đã thấm mệt sau một ngày dài mệt mỏi nên tối đó cả nhóm đi ngủ sớm để sáng mai còn sức tiếp tục hành trình.
Sáng sớm, cả team dậy sớm, ăn sáng nhẹ và bàn về đường đi tiếp theo. Trong nhóm có 2 ý kiến: 1 ý kiến bảo tiếp tục men theo con suối thác, theo tracklog là sẽ ra được đường mòn dẫn lên đỉnh còn 1 nhóm thì bảo đường này không thể đi vì có những phiến đá dựng đứng không thể trèo qua được mà chỉ còn cách đi vòng cắt rừng mới ra được thôi. Sau khi thảo luận thì nhóm quyết định theo phương án 2, cắt rừng vì đi theo phương án 1 rất nguy hiểm.
Vậy là nhóm lên đường và nhanh chóng ra khỏi con suối, bắt đầu cắt rừng để tìm hướng ra. Hên trên đường mò ra khỏi suối, team có tìm được một mạch nước ngầm nằm sâu dưới những khe đá. Bọn mình đã dùng sợi dây buộc cái cốc vào thả xuống và kéo từng cốc nước lên dần. Sau nổi ám ảnh khi phải bấm bụng ống nước từ vũng nước chỗ cắm trại đêm qua thì dòng nước này quả thật đáng quý, mát lạnh, ngon ngọt đến chừng nào. Và sau khi lấy đủ nước team lại tiếp tục hành trình mò đường.
Thật sự khi đi cắt rừng rất mất sức vì phải leo dốc liên tục, không có đường mòn, phải xẻ cây, len lỏi để di chuyển và đặc biệt khu rừng này rất nhiều bụi cây gai nữa nên lại càng khó khăn, ai cũng bị gai đâm te tua, be bét máu. Sau khoảng hơn 2 tiếng chầy chật, team cũng tìm được đường ra. Cả team lúc này mới bớt căng thẳng và tranh thủ nghỉ ngơi, ăn uống nhẹ. Lúc này mọi người chia nhau từ hộp sữa, lon nước ngọt, cái bánh vì ai cũng biết tình hình hiện tại vẫn khá căng. Đồ ăn thức uống thì đã dần cạn kiệt vì mọi thứ chỉ được chuẩn bị cho 2N1Đ mà ko biết khi nào mới ra được khỏi rừng và thực tế khả năng phải ở trong rừng thêm 1N1Đ nữa là rất cao.
Sau khi ăn uống, nghỉ ngơi 1 lúc thì đoàn tiếp tục hành trình. Đoạn này đường đi bắt đầu rõ hơn, đi theo tracklog cũng dễ dàng hơn. Nhưng đi được thêm khoảng 2 tiếng nữa thì team lại bị bí đường, cứ loay hoay kiếm đường, leo lên đồi, rồi lại xuống, rẽ trái, rồi sang phải, xoay không biết bao nhiêu vòng mới tìm được lối rẽ cho con đường đi đúng (Đoạn này phải biết ơn 2 chị đẹp đã phối hợp nhau người đứng trên gò cao nhìn đường chỉ cho người còn lại mò theo để có thể tìm được hướng đi đúng).
Khi đã tìm được đường đi đúng thì đoàn cũng đi được nhanh hơn và nhanh chóng đến được điểm ngã 3 đường để lên đỉnh núi Chúa. Tới đây trời cũng đã xế chiều, team quyết định không lên đỉnh nữa mà xuống bãi suối cắm trại trước, sáng mai tùy tình hình rồi tính sau.
Sau thêm hơn 1 tiếng đồng hồ nữa thì team cũng xuống tới bãi suối để cắm trại. Đoạn đường này chắc là đoạn đường êm đềm, nhẹ nhàng và chắc cũng là đẹp nhất của chuyến đi này. Khi đoàn được băng qua những đồi cỏ lau xanh ngắt, bao quanh là cảnh rừng núi trùng điệp.
Team chọn cắm trại ở một bãi đất khá bằng phẳng ngay cạnh 1 con suối. Đến được đây ai cũng thở vào nhẹ nhõm và việc đầu tiên là hòa mình vào dòng suối mát lạnh để làm dịu đi những khó khăn, cực nhọc của hành trình ngày hôm nay.
Sau khi tắm rửa mát mẻ, mọi người cùng nhau chuẩn bị bữa tối với những gì còn sót lại. Thật sự phải cảm ơn chú gà Vĩnh Hy đã kiên cường trụ lại được đến giây phút này và đã hy sinh một cách rất có ý nghĩa để cứu rỗi cái đói cho cả team đêm hôm ấy. Lúc đấy dù chỉ là một chén cháo gà loãng cũng ngon đến lạ thường.
Sau khi ăn xong mọi người nằm trên tấm bạt nghỉ ngơi, trò chuyện, ngắm nhìn bầu trời đầy sao và bàn về việc sáng mai có nên quay lại chinh phục đỉnh không? Một số người nói mệt rồi không muốn leo ngược lên nữa, 1 số thì vẫn muốn lên vì lỡ đi rồi phải lên cho bằng được đỉnh. Vậy là mọi người thống nhất, ai muốn lên đỉnh thì sáng mai dậy sớm leo lên và nhanh chóng quay lại điểm cắm trại để cùng thu dọn và ra khỏi rừng. Nhưng thật tiếc sáng hôm sau, trời mưa lớn và một số lý do tâm linh nên không ai leo lên chinh phục đỉnh núi được mà thu dọn đồ đạc di chuyển ra khỏi rừng luôn.
Đường từ chỗ cắm trại để ra khỏi rừng khá dễ. Đường đi khá rõ ràng, chủ yếu là đường bằng và xuống dốc, xung quanh là những bụi cây gai đặc trưng của vùng đất khô cằn đầy nắng gió. Sau gần 2h di chuyển, đoàn cũng chính thức ra được khỏi vườn quốc gia núi Chúa đầy thách thức với một niềm vui và sự nhẹ nhõm.
Sau khi ra khỏi rừng, nhóm ghé vào 1 quán nước để nghỉ ngơi và nhờ chủ quán liên hệ giùm xe để chở ra ngoài làng ăn trưa. Nhờ sự giúp đỡ của chủ quán, chúng tôi tìm được 1 nhà hàng ven sông khá mát mẻ và sạch sẽ để tắm rửa, ăn uống, nghỉ ngơi.
Sau hành trình dài 3N2Đ cực khổ trong rừng, đây là bữa ăn no, đủ đầy nhất của team. Và lúc đấy còn khá sớm, mà tới tối mới có xe để về SG nên team quyết định di chuyển ra Vĩnh Hy và đi tàu ra bè cá trên vịnh Vĩnh Hy ăn chơi nạp lại năng lượng, để chuẩn bị quay về với cuộc sống xô bồ ở Sài Gòn.
Chuyến đi này là một chuyến đi rất nhiều cảm xúc mới nhiều trải nghiệm thú vị. Cũng là chuyến đi thử thách, đậm chất sinh tồn nhất của bản thân trong những hành trình đã từng đi qua.
Nhưng nhờ vậy mới biết:
- Cảm giác hết nước, cạn đồ ăn trong rừng là như thế nào?
- Cái cảm giác khi hết nước gặp được dù chỉ là 1 vũng nước suối đọng cũng đủ vui, biết ơn ra sao?
- 1 chén cháo loãng, cái kẹo, lon nước ngọt, hộp sữa, thanh lương khô nó giá trị ntn trong hoàn cảnh ấy?
- Và cảm giác khi ra được khỏi rừng sau 3 ngày 2 đêm mệt mỏi, mò mẫm tìm đường nó nhẹ nhõm, hạnh phúc ra sao?
- Hay cái cảm giác khi được ăn 1 bữa tiệc đầy đủ sau những ngày ăn cháo, uống nước cầm chừng nó "sướng" như thế nào?
Cũng nhờ chuyến đi này bản thân có thêm những bài học cho những chuyến đi tiếp theo. Đó là bài học về sự chuẩn bị chu đáo, có dự trù tình huống xấu có thể xảy ra như lạc đường khi đi khám phá những khu rừng mới, đặc biệt là khi đi tự túc, không có porter, người dẫn đường để khi gặp vấn đề đó sẽ không bị cuống hay bị bị động. Và khi gặp tình huống xấu, sự đoàn kết, lạc quan, tin tưởng và hỗ trợ nhau giữa các thành viên là một điều rất quan trọng.
Cuối cùng cảm ơn team đã đoàn kết, hỗ trợ nhau vượt qua cung đường khó khăn này để cùng nhau tạo nên một chuyến đi với những kỉ niệm khó quên.
Hình ảnh lượm nhặt từ các thành viên trong team!!