Mình ngay lúc này đây đã rã rời, nhưng trong đầu mình chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ dừng lại, mình chỉ nghĩ rằng, mình sẽ không dễ dàng bỏ cuộc trước mọi thử thách trong cuộc đời...
1. Lý do lựa chọn Lảo Thẩn
- Thời gian chỉ có 2 ngày nghỉ trong đó có 1 ngày phải xin sếp nghỉ
- So với Bạch Mộc Lương Tử, Pu Ta Leng... thì Lảo Thẩn có vẻ dễ thở hơn
2. Một số vật dụng cần thiết khi leo Lảo Thẩn
- Một đôi giày tốt, có độ bám cao
- Một chiếc áo thật ấm vì buổi tối ở trạm dừng chân gió rất to và lạnh
- Thuốc đau đầu, đau bụng, đau cơ
- Đèn pin
- Nước, đồ ăn nhẹ
3. Hành trình chinh phục đỉnh Lảo Thẩn
Bọn mình di chuyển từ Hà Nội lên Sa Pa bằng xe khách và tiếp tục thuê xe 16 chỗ lên Y Tý. Tất cả đều đã được liên hệ trước. Khá may mắn vì ở Hà Nội mưa bay lất phất nhưng Y Tý thì lại nắng chói chang. Cả đoàn về nhà anh dẫn đường cất một số vật dụng không cần thiết và bắt đầu cuộc hành trình chinh phục đỉnh Lảo Thẩn. Sau khi đi bộ tầm 4km bọn mình dừng lại ăn trưa, đồ ăn đã được chuẩn bị sẵn từ Hà Nội, rất ngon miệng. Hôm đó có khá nhiều team leo núi nên bọn mình ăn trưa xong chỉ nghỉ ngơi 15p rồi lên đường ngay, nếu đến lán nghỉ muộn hơn team khác có thể sẽ không có chỗ ngủ vào tối nay. Nhìn biển chỉ dẫn còn 7km nữa mới lên đến đỉnh mọi người khá là oải vì trời ngày càng nắng, chặng đường phía trước lại chỉ toàn dốc và đèo, mấy đứa chỉ biết động viên nhau cố lên, tiến về phía trước. Mình thấy ở đây hầu như là đồi trọc, bà con đốt rừng làm nương làm rẫy hết, điều duy nhất khiến mình thấy mọi thứ vẫn ổn là không khí cực kỳ trong lành. Bọn mình leo tầm 3h đồng hồ thì lên đến trạm dừng chân. Trời bắt đầu tối dần, gió ngày càng to, trời ngày càng lạnh. Team mình chỉ đặt thêm 2 con gà với anh dẫn đường còn lại chuẩn bị hết đồ ăn từ Hà Nội, một số thành viên đã phải dùng đến thuốc giảm đau, những người còn lại xắn tay lên nướng thịt, chuẩn bị bữa tối cùng nhau. Mọi người ý ới nhau đi ngủ từ lúc 7h tối để dưỡng sức cơ mà 9h hơn đã tỉnh dậy ăn ngô nướng, khoai nướng rồi kể chuyện ma đến tận 11h hơn mới chịu đi ngủ thực sự. Gió đập vào mái tôn như muốn thổi bay mọi thứ, tối hôm đó mình ngủ không ngon giấc.
5h sáng anh dẫn đường đã hò mọi người dậy để leo lên đỉnh đón bình minh. Team mình loay hoay mãi đến 6h mới xuất phát. 2km mà thấy xa khủng khiếp. Mặt trời đã lên, mọi người lại càng hối thúc nhau đi nhanh hơn. Mình ngay lúc này đây đã rã rời, nhưng trong đầu mình chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ dừng lại, mình chỉ nghĩ rằng mình sẽ không dễ dàng bỏ cuộc trước mọi thử thách trong cuộc đời. Và mình đã lên đến đỉnh Lảo Thẩn bằng ý chí đó chứ không phải vì bất kỳ lý do nào khác. Bình minh trên đỉnh Lảo Thẩn ngày hôm đó rực rỡ hơn bao giờ.
Hơn 7h bọn mình về trạm dừng chân ăn sáng, dọn dẹp đồ rồi xuống núi. Đường về trở nên dễ dàng hơn sau khi chinh phục thành công đỉnh núi cao 2860m. Team mình quyết định không ăn trưa nữa mà đi thẳng một mạch về nhà anh dẫn đường ăn nhẹ, sau đó về Sa Pa liên hoan một bữa ra trò rồi lên xe về Hà Nội. Kết thúc cuộc hành trình bò lên đỉnh Lảo Thẩn của mình.
"Leo núi thực sự rất mệt nhưng lên đỉnh thì rất vui có phải không nào?"
#hana