Lại một chuyến đi “điên rồ” khác, một chuyến đi mà mình chỉ cầm đúng 500k trong người cộng với nhiệt huyết tuổi trẻ là thứ đã khiến mình vượt hơn 200km (có cả đường đèo) trên con xe số tưởng chừng như sắp đáp xó đến nơi.
Lại một chuyến đi “điên rồ” khác, một chuyến đi mà mình chỉ cầm đúng 500k trong người cộng với nhiệt huyết tuổi trẻ là thứ đã khiến mình vượt hơn 200km (có cả đường đèo) trên con xe số tưởng chừng như sắp đáp xó đến nơi.
Một chuyến đi mà ngay cả đến trước hôm đi cũng chẳng hề có một kế hoạch rõ ràng.
Một chuyến đi giúp mình giải toả những stress trong cuộc sống, tạm quên đi những bộn bề của cuộc sống thường ngày, cũng là djp để mình "trải lòng" nhiều hơn.
Lịch trình:
Thời gian là 2 ngày 1 đêm
Ngày 1:
• 8h sáng tụi mình bắt đầu khởi hành từ Hải Phòng.
• Tụi mình đặt chân đến thị trấn Hoành Mô lúc 2h chiều nghỉ ngơi ăn uống.
• Thời gian buổi chiều sẽ bắt đầu hành trình chinh phục sống lưng khủng long và cột mốc 1305.
• Tối đến về nhà nghỉ trải nghiệm cảm giác “uống bia thay cơm”, sau đó tụi mình có đi dạo một vòng quanh thị trấn.
Ngày 2:
• Thức dậy vào khoảng 6h sáng, ăn sáng và bắt đầu 2 cột mốc là 1297 (thuộc Đình Lập, Lạng Sơn) và 1300, chạy xe dọc con đường núi nơi giáp ranh giữa Việt Nam và Trung Quốc là một trải nghiệm vô cùng thú vị.
• Khi quay về đã quá trưa và khá mệt nên tụi mình quyết định ăn uống và về lại Hải Phòng, hành trình kết thúc lúc 6h tối.
Lời khuyên của mình:
• Đối với các bạn đi đoàn đông thì có thể đi xe du lịch cho khỏe. Tuy nhiên cũng như Hà Giang hay Tà Xùa, mình vẫn suggest chạy xe máy để cảm nhận hết vẻ đẹp hùng vĩ của núi rừng.
• Mọi người nên book một hướng dẫn viên đi cùng, vì đường ở đây rất khó đi cho những ai tay lái yếu và là vùng biên nên đôi khi xảy ra những điều không mong muốn. Thuê thêm một hướng dẫn viên sẽ giúp mình tiết kiệm được rất nhiều thời gian và có thêm một người bạn đồng hành.
• Chuẩn bị cho một sức khỏe thật tốt, quãng đường đi bộ đến các cột mốc tuy không dài nhưng cũng là thử thách cho những người ít vận động.
• Nếu mọi người muốn ngắm cỏ lau chạy dọc hai bên đường, hãy đến Bình Liêu vào mùa thu.
Điều mình "RẤT CHÊ":
Đúng vậy, đó là rác, rất nhiều rác. Cảm giác từ núi đến biển, bất cứ nơi nào có dấu chân con người thì ở nơi đó sẽ có rác. Địa hình tại đây hiểm trở, thâm sâu cùng cốc mà rác thải cứ vương vãi khắp các sườn núi bụi cây thì rất khó để dọn dẹp sạch sẽ, mà cũng chẳng có cô lao công nào giúp mình làm điều đó cả. Nên mình mong mọi người hãng nâng cao ý thức ở mỗi nơi đặt chân đến!
Thấy có nhiều người hay ví von Bình Liêu là "Sapa của Quảng Ninh", “Vạn Lý Trường Thành của Việt Nam”, nhưng mình nghĩ là không đúng, hãy cứ gọi Bình Liêu là Bình Liêu đi, đừng thêm thắt gì cả. Mảnh đất này mang một vẻ đẹp rất riêng biệt, rất khác lạ, khiến cho kẻ đi bụi như mình cảm thấy ngỡ ngàng.
Bản thân mình đã đi rất nhiều nơi, núi rừng hay biển đảo đủ cả, lúc bạn mình rủ đi đến đây cũng nghĩ đi cho biết thôi, thế rồi lúc đi về mới thấy “rung động” trước vẻ đẹp của miền biên cương.