29 ngày , 6 tỉnh thành , hàng trăm cây số chạy xe máy đường đèo , hàng chục tiếng ngồi xe oto đường dài và hàng vạn kỷ niệm sau mỗi chuyến đi.
Thực sự tớ cũng không nghĩ là tớ có thể đi nhiều như thế trong một tháng ??? Chỉ một tháng thôi ấy , mà chạy đi chạy lại giữa tận 6 nơi Hà Giang - Hà Nội - Nam Định - Hà Nội - Ninh Bình - Hà Nội - Hà Giang - Tam Đảo - Hà Nội - Hải Phòng - Hà Nội . Tự bản thân tớ cảm thấy tớ thật giỏi .....
04.04.2019 , ngày tớ tự thân tự mình đi lên Hà Giang một mình , là một mình nhé , tớ có đăng một bài review hôm trước . Một mình cũng bất nhưng háo hức , như một con chim được sổ lồng được bay xa thật xa , xa đến tận địa đầu tổ quốc , được làm quen với nhiều bạn mới , được trải nghiệm thú vị , đấy là một chuyến đi đáng nhớ của tớ khiến tớ thôi buồn chán về cuộc sống mông lung hiện tại .
Sau 3 ngày rong chơi thì tớ cũng đã trở về với Hà Nội , cũng nghỉ ngơi được tuần thôi .
09.04.2019 , tớ về Nam Định , Nam Định là quê của tớ , về giỗ trăm ngày ông , cũng về được một ngày rồi chiều hôm sau lên Hà Nội luôn.
12.04.2019 , tớ cùng cô bạn thân đi Ninh Bình để bồi dưỡng tình bạn , dịp đó tớ lại bị đau mắt đỏ nên chuyến đi 2 đứa cũng bất lắm , cũng may là bọn tớ đi gần hết Ninh Bình rồi nên cũng không tiếc gì nhiều cả .
23.04.2019 , tớ đi cùng cô bạn Sài Gòn đi Hà Giang lần nữa , lần này thực sự không có nhiều kỷ niệm vui và đáng nhớ cho tớ , chuyến đi đó của tớ thật buồn , mặc dù là đi 2 người nhưng tớ lại không vui và háo hức nữa , lần đó ở Hà Giang cũng lâu , đến tận hôm 1.5 tớ mới về lại Hà Nội . Đi Hà Giang lần này tớ ở Mã Pì Lèng homestay , anh chủ dễ thương lắm , nhân viên cũng dễ thương . Cũng chắc vì tớ ở lâu nên mọi người coi tớ như người nhà luôn rồi . Ai đời khách hàng là thượng đế mà tớ cũng loăng quăng đi phụ bếp , rửa chén , đi chợ , ship đồ ăn , nói ra thì buồn cười nhưng nói thật thì rất vui .
Lần đi này tớ quen một team đi về Hà Nội , thế là tớ về cùng luôn , vì là tự lái xe nên lúc tới Tuyên Quang , mấy anh có hỏi :”Đi Sapa không?” , tớ gật đầu cái rụp nhưng vì công việc nên tụi tớ quyết định đi Tam Đảo cho thuận đường về thay vì Sapa hay Bắc Kạn như dự định ban đầu .
Tối 01.05.2019 , tớ tới Tam Đảo , trời khá lạnh và rất nhiều sương , tụi tớ chỉ ghé qua thôi nên cũng không đi loanh quanh nhiều mà chỉ đi trong thị trấn .
Sáng hôm sau ăn sớm trong thị trấn rồi đi cafe ở Rock Cafe . Thực sự view ở đó rất đẹp , có thể bao quát cả quảng trường bên dưới . Đến tầm trưa thì tụi tớ quyết định về Hà Nội , lúc đó còn dự định đi Quán Gió nhưng vì đường xấu , chỉ có xe máy qua được nên về luôn Hà Nội chứ không lên nữa.
03.05.2019 , ngay từ 6h sáng tớ đã ra bến nhanh chóng đi Hải Phòng để gặp lại cô bạn của tớ . Ngày hôm đấy 2 đứa rong ruổi hết cả cái đất cảng , ăn đến nỗi đau cả bụng mới chịu chia tay nhau về lại Hà Nội.
29 ngày , 6 tỉnh thành , hàng trăm cây số chạy xe máy đường đèo , hàng chục tiếng ngồi xe oto đường dài và hàng vạn kỷ niệm sau mỗi chuyến đi . Nhưng sau tất cả tớ vẫn mông lung với cuộc đời này , với cuộc sống này của tớ . Tớ được trải nghiệm nhiều hơn , học hỏi được nhiều hơn , nhưng bấy nhiêu đó chưa là đủ , tớ vẫn còn quá non nớt với cuộc đời này , tớ còn chưa 20 tuổi mà , cái tuổi mà người ta còn chưa phải lo nghĩ nhiều vậy mà sao tớ nghĩ nhiều thế nhỉ . Tớ chỉ biết đi thật nhiều , trải nghiệm thật nhiều , sống nhiều hơn thay vì ngồi một chỗ .
Có 1 lời hát thế này :” Tuổi trẻ đời người có bao nhiêu?
Chỉ có 20 năm lấy đâu ra mà nhiều” . Đúng rồi , lấy đâu ra mà nhiều , chính vì con người chúng ta không biết khi nào phải dừng lại khi nào có biến . “Sinh có hạn , tử có kỳ “ , chúng ta không biết khi nào cái “kỳ hạn” kia đến nên chúng ta hãy làm gì khi mình còn có thể , như tớ , mặc dù hiện tại tớ đang mất phương hướng , cực kỳ nặng nhưng tớ không muốn ngồi một chỗ , điều đó chỉ làm tớ bất ổn hơn thôi , nên các cậu ạ , hãy làm tất cả những gì các cậu muốn các cậu thích khi còn có thể đi trước khi chúng ta già đi , trước khi chúng ta phải lao vào guồng quay công việc , lao vào bao lo toan bộn bề cuộc sống ...
Có lẽ tớ cũng nên cố gắng tìm một hướng cho bản thân này...