Tại sao gọi là lời hứa hẹn ???? Vì tớ từng hứa sẽ đưa đến những nơi cậu thích , những nơi cậu muốn..
Một ngày đẹp trời , cậu bảo :" Lâu lắm rồi mình không đi chơi nhỉ ?"
-"Ừ thì cũng lâu rồi..."
Lâu rồi không đi đâu đó xa xa , bao nhiêu ước hẹn của hai đứa , bao nhiêu dự định từ lần bỏ lỡ chuyến đi Hà Giang thì cũng lâu rồi mình không đi đâu đó xa xa cùng nhau , việc học của cậu bề bộn, cậu không thể nghỉ nhiều ... hmmm, vậy mình đi đâu đó xa vừa thôi nhé!
Vậy tớ và cậu đi Ninh Bình nhé, lần này sẽ đi hết Ninh Bình luôn nha .
Sau gần 1 năm từ tháng 7/2018 thì bây giờ chúng mình mới quay trở lại nơi này nhỉ , nhưng lần này theo một cách khác , là theo hình thức nghỉ dưỡng du lịch nhiều hơn . Hình như càng thêm tuổi thì tớ lại lười xả thân , không còn những đam mê xách xe máy đi trên những cung đường mà thay vào đó lại là đi oto , cậu cũng vậy ... Có lẽ chúng mình già rồi .. Nhỉ ?
Sáng sớm ngày thứ 7 của tuần cuối tháng 4 , tớ dậy khá sớm , xách chiếc balo hoa hòe hoa sói ( theo như mẹ tớ nói ) nhỏ xíu đi xuống dưới sân rồi book 1 anh grab , lòng chợt nghĩ về tớ và cậu , thật chẳng ngờ rằng tớ và cậu có thể thân ...
Aaaaaaaaaaa lên xe rồi , cuối cùng thì sau bao dự định tớ và cậu cũng có thể đi chơi hơi xa với nhau rồi ......
Vì đi limou nên chúng tớ tới thành phố Ninh Bình khá sớm , xe cũng thả bọn tớ trước cổng homestay luôn , lần này tớ book Go Ninh Binh Hostel , homestay này đẹp lắm nhé , lại đúng kiểu vintage mà cậu thích , hơn nữa nó còn ở ngay trung tâm thành phố nên rất thuận tiện đi lại...
Vì bọn tớ từng đi Ninh Bình rất nhiều lần rồi nên lần này đi đến những nơi chưa tới thôi. Ngày đầu tiên đến , bọn tớ đi Tam Cốc - Bích Động , hình như tớ là thần mưa hay sao ấy , lần nào đi thuyền là cũng mưa ..
Nhưng cũng may là không mưa to lắm nên tớ vẫn có thể chụp được vài bức ảnh xinh xinh cho chúng minh lưu giữ kỷ niệm.
Thời tiết chẳng ủng hộ chúng mình chút nào khi mà trời cứ mưa như thế này ..Nhưng không sao cả , tớ và cậu vẫn bất chấp phi ra đồi dứa Tam Điệp, mặc dù đường không xa lắm nhưng thật buồn là tớ bị đau mắt và lái xe chỉ mở một mắt , cậu lại không biết đi xe máy ... Thôi thì chúng mình đi chậm nhé, nhé . Cho an toàn , nhờ!
Như người ta đi nửa tiếng thì bọn tớ lại mất tận hơn một tiếng mới tới đồi dứa , đúng là đồi dứa nhưng lại chẳng thấy chỗ mà mọi người hay checkin , thế là tớ và cậu chọn bừa một chỗ vắng người. Chẳng may thay lại chẳng có chỗ trú nắng , mà cũng chẳng hiểu sao lúc ở Tam Cốc thì mưa khá to nhưng đồi dứa thì lại nắng to , tận 33 độ . Khó hiểu nhỉ???
Mặc dù còn khá nhiều thời gian nhưng tớ lại bị đau mắt , không thể đi tiếp nên chúng tớ về homestay nghỉ ngơi..
Ngày thứ 2 tại Ninh Bình , ngày hôm nay mới gọi là cực nhọc , mặc dù tớ và cậu đã đi khá sớm để đi Hang Múa cho bớt người , nhưng mà vẫn đông , cực kỳ đông , leo cũng thật mệt , mặc dù biết trước nhưng tớ vẫn không thể chấp nhận tình hình toàn người là người này nên bọn tớ quyết định đi đến Hồ Ba và Bốn. Không hổ là Thần Mưa , đến hồ là mưa , mưa to :)))). Hay tớ là con của thần nước nhỉ ?
Không uổng công đi xa tới hồ , cảnh ở đây đúng chuẩn rạo rực con tim , mà lại không có ai ngoài 2 tụi tớ nên tha hồ chụp chỗ này check chỗ kia .
Cuối cùng thì chuyến đi của cậu và tớ cũng khá ok trừ việc bị anh pikachu bắt 300 ngàn . I love you 300k
Hẹn cậu vào tháng 6 nhé .. mong tụi mình sẽ còn nhiều chuyến đi nữa trước khi tớ đi xa thật xa. Nhaaaaaaaaaa