Luang Prabang là một tỉnh của Lào, thuộc địa phận miền bắc. Tỉnh lị của tỉnh có cùng tên, Luang Prabang, từng là cố đô của Vương Quốc Lane Xang trong suốt khoảng thời gian từ thế kỷ 13 đến thế kỷ 16. Vào năm 1995, nó được UNESCO xếp hạng Di sản Thế giới về kiến trúc, tôn giáo và văn hóa.
Luang Prabang là cố đô của Lan Xang ("vương quốc triệu voi") và là một trong những thành phố lâu đời nhất ở Lào, được thành lập khoảng 1.200 năm trước. Trước đây, nó được biết đến bởi hai tên gọi khác là Muang Swa (hay Muang Sua) và Xieng Dong Xieng Thong. Nó đã trở thành thủ đô đầu tiên của Lào vào thế kỷ 14 khi vua Fa Ngum trở về từ Campuchia, nơi ông và cha của ông đã bị trục xuất bởi vị vua trước, ông của Fa Ngum. Fa Ngum đã được sự hỗ trợ của quốc vương Khmer, đóng đô tại Siem Reap, cho đem theo hàng ngàn quân lính để giúp xây dựng vương quốc của chính mình. Luang Prabang được biết đến với cái tên Muang Sua vào khoảng thế kỷ 11, nhưng tên của khu vực này đã bị thay đổi sau khi người Campuchia tặng món quà Phra Bang một bức tượng vàng của Đức Phật. Phra Bang đã trở thành biểu tượng của thành phố, và hình ảnh của Đức Phật đang được trưng bày tại bảo tàng. Vương quốc Nam Chiếu chiếm đóng Muang Sua vào năm 709 và các hoàng tử và các quận công của nó đã thay thế cho tầng lớp quý tộc Thái. Sự chiếm đóng này có thể đã kết thúc trước khi Đế quốc Khmer có sự mở rộng về hướng bắc Đế quốc Khmer thời Indravarman I.