Blog Tà Xùa - Không mây cũng chả nắng
cover

Tà Xùa - Không mây cũng chả nắng

avatar
Thạch Ánh dot Thứ 5, 09/01/2020
Theo dõi Gody.vn trên Google news
Nhân cái sự ngồi nghĩ mãi không ra tối qua mình đã ăn gì, mình đâm lo sợ rồi sẽ đánh rơi những kí ức đẹp đẽ của những chuyến đi như sự ngớ ngẩn vừa nêu. Thế là, mình gạt phắt đống mì trẻ em đang nhai dở sang một bên để ngồi quành quạch gõ "Tà Xùa (lần 1) ký".
Xem bài viết này như một bài review cũng được, mà xem là chỗ mình cất kỉ niệm cũng okie!
Một tối mùa đông, con Thu Nhạt inbox " Eh Ánh, mai đi Tà Xùa không?". Bỏ qua 15s loằng ngoằng sợ không quen ai, sợ không có ai chơi, sợ không ai đèo, sợ rơi cmn xuống vực vì nghe nói đường đi trắc trở phết, sợ thời tiết không ủng hộ, mình gật đầu cái rụp. Thế là nó add mình vào 1 cái nhóm với 5 con người đã bàn đủ thứ rôm rả mà mình chả hiểu đầu cua tai nheo gì.
Gần 10h tối, mình cuống quýt đi rút tiền, mua ít đồ ăn vặt với xếp quần áo. Lần đầu đi phượt kiểu này, mình còn cẩn thận mang theo cả thuốc chống muỗi, cả bánh quy, cả sữa tươi, cả 2 cái khăn quàng cổ (mình không hề có ý định treo cổ mà chả hiểu sao mang hẳn 2 cái :D ?). 11h bẽn lẽn nhắn tin cho 1 anh lạ hoắc mà nghe nói sẽ trở thành xế của mình, hẹn anh chỗ đón. 5h sáng hôm sau, mình hăm hở dậy đúc nhét đủ thứ quần áo trên người cho bớt chết cóng rồi 6h đường hoàng đặt mông trên con xe MX King để Tà Xùa thẳng tiến.
Lẽ ra cái bài review này phải theo kết cấu: hành trình - chỗ ở - chỗ ăn - chỗ chơi - tổng khoản chi phí như một trip bình thường, nhưng mà có lắm sự tùy hứng phát sinh quá nên thôi mình quyết định không cố mà mạch lạc nữa. Cũng cần phải nói thêm, mình không quá quan trọng vấn đề chỗ ở và đồ ăn nên mình không có review chi tiết cho phần này. Cuối cùng, Tà Xùa trip của mình chẳng có mây cuồn cuộn hay nắng nhuộm vàng trời mà có mù sương và mưa phùn ẩm đầu, ướt áo.
_________
Theo kế hoạch, 6 người - bao gồm mình, Thu nhạt và bạn của Thu nhạt và bạn của bạn Thu Nhạt và bạn của bạn của bạn Thu Nhạt và anh xế của mình (kiêm Lead) sẽ gặp nhau lúc 6h15 tại Trung tâm Hội nghị quốc gia và khởi hành. Loằng ngoằng thế nào 7h mới được hát khúc "Xe ta bon trên những dặm đường"...
Ra khỏi nội thành chưa bao lâu, đoàn quyết định dừng lại ăn sáng. Ăn sáng xong, mình cứ tưởng được tót lên xe đi tiếp thì anh Lead bảo qua quán cafe bên cạnh ngồi tí đã. "Mình đi chơi phải thong thả hưởng thụ chứ có phải bị ai thúc ép đâu mà phải phăm phăm chạy cố chi cho mệt em?". Anh nói giọng Đà Nẵng ngọt lịm làm mình thấy hợp lý um lên. Thế là mọi người ngồi Cafe, mình với Thu đội mưa đưa nhau đi kiếm cái ATM, lượt về còn thong thả đứng check-in ở cái biển nhà nghỉ ven đường, cười hí hí với nhau vì tưởng tượng ra toàn thứ tầm bậy.
Tà Xùa trip tiếp tục, trước khi đến điểm check-in đồi chè Thanh Sơn, chúng mình còn dừng lại vài lần nữa vu vơ bên đường, khi để check đường, khi đơn giản chỉ là anh Lead gặp hàng cây đẹp quá nên cần chụp lại vài chú ảnh. =))
hình ảnh
Anh Lead quyết định dừng lại chụp 1 hàng cây. Mình cũng nhảy xuống xe lôi Thu Nhạt ra chụp ảnh cây cỏ, hoa hoét và nhau =))
Đồi chè Thanh Sơn cách nhà mình không xa, nên mình không mặn mà nhiều. Trái lại, anh trong đoàn thấy hoa chè lại có vẻ phấn khích làm mình hơi buồn cười.
hình ảnh
Mình cứ tưởng còn sớm sủa lắm cho đến khi xem đồng hồ nhận ra đã gần 12h. Hình như các đoàn khác từ HN chỉ mất khoảng 2h30 để đến đây =))
Thêm một lần đổ xăng, một lần ăn trưa, một lần dừng lại check in bên đèo, một lần vòng vào mấy hàng hoa quả bên đường ở Bắc Yên để mua ít làm thực lộ, một lần dừng lại ở chân Tà Xùa để anh Lead kiếm chỗ mua cái quần đùi (:D ??!) thì cuối cùng chúng mình cũng yên vị ở chỗ nghỉ vào lúc hơn 7h tối.
hình ảnh
Để có bức ảnh khá bình thường này, chúng mình đã loằng ngoắng cởi áo mưa, ủng mưa, mũ mã và áo khoác rồi đi bộ mấy chục mét đường đất bẩn lụt. Chụp xong lại đi ra đắp ngần ấy thứ lên người để có thể tiếp tục hành (hạ) trình.
14km từ chân Tà Xùa lên đến Ngỗng Hostel, chúng mình đi lúc trời đã tối ngang cái tiền đồ của Chị Dậu, lại còn mưa lạnh và sương mù dày đến nỗi tầm nhìn chắc teo lại chỉ còn 2m, một bên là đường lở loét, gồ ghề, một bên là vực thẳm sâu hút làm mình vừa run rẩy bám lấy đuôi xe vừa nghĩ cảnh mình rơi tõm xuống vực. Sau này mình mới biết dạo ấy có mấy đoạn mới bị sạt lở. Lần trở lại Tà Xùa mình đi vào ngày tạnh ráo, lên đến Háng Đồng khi còn sáng rõ mặt người và đã có sự chuẩn bị tâm lý nên thấy đường đi cũng chả kinh mấy. Buổi sáng chào chị gái để lên đường, mình có nghĩ đi chơi nguy hiểm thế này quái đâu, nên lúc được yên vị trên ổ ở Ngỗng , mình thở phào như vừa hoàn thành 82 kiếp nạn, yên chí chờ giờ đi lấy chân kinh.
Bữa tối team mình đặt lẩu cạnh nhà nghỉ, ngồi cà kê với nhau cho ấm người. Mình không ham ăn uống lắm, lại chả quen ai ngoài Thu nhạt nên ngồi lúc thì té ra ngoài xem cái váy thổ cẩm sặc sỡ chủ nhà giăng trên tường và ngồi thềm đăm chiêu suy nghĩ mấy thứ kiểu: "Méo hiểu sao lạnh răng mình muốn va vào nhau lập cập mà mấy con chó mực cứ nhơn nhơn chơi ngoài mưa thế kia nhỉ? Chúng nó có rét không nhỉ..."
Buổi tối vẫn tiếp tục mưa dày, sương dày và lạnh đến mức phải mặc thật dày nên cũng không chơi đâu được. Team mình lùa nhau ra ngoài set máy chụp vài con ảnh kiểu "ở đây sương khói mờ nhân ảnh/ ai biết tình ai có đậm đà" rồi gần 10h tót về ổ cho ấm thân đời.
hình ảnh
Mới đầu xem ảnh chỉ thấy dở nhòe nhoẹt dở creepy mà bây giờ xem lại thấy gợi nhiều cảm xúc phết. Đúng là không gì lưu giữ những kỉ niệm tốt bằng con ảnh.
Mọi người trong đoàn book chỗ nghỉ cho 6 người, thế là mặc nhiên được cấp 3 cái giường (dạng giường tầng). Vấn đề là chả có đôi trai gái nào nằm chung được cả, nên 3 đứa con gái thu lu dồn vào 1 cái giường đơn bé tẹo. Mình vẫn cay cú dạo năm nhất học quân sự, mặc dù con Thu Nhạt dám chê mình hôi nhưng cứ sang nằm chung và rúc vào người mình. 3 năm sau chả biết nó có tỉnh ngộ ra là mình méo bao giờ hôi không, nhưng vẫn rúc lại gần mình ngủ. Mình ôm niềm cay cú chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau mình tỉnh dậy lúc 5h30 - dù theo kế hoạch di chuyển, bảo bọn mình sẽ dậy sớm lên sống Khủng Long từ lúc 5h kém để săn bình minh. Nhưng sự thật là khi tỉnh dậy, mình nghe loáng thoáng thời tiết vẫn xấu y như hôm qua: full combo mưa + sương + lạnh nên làm gì có cái bình minh huy hoàng nào như trong tưởng tượng. Thế là chúng mình yên chí ngủ tiếp, gần 7h mới dưỡn dẹo dậy vệ sinh cá nhân, ăn uống qua loa rồi bảo nhau lên đường. Đường lên trên đó cũng khoảng 12 - 13km, không đẹp đẽ hơn tối qua là bao nhưng ban ngày đi thấy cũng đỡ ghê hơn. Với cả, anh xế của mình lái siêu cừ nên mình yên tâm ngồi sau hát vu vơ, mơ màng nhìn theo những cây đào trọc lốc nép bên nếp nhà sàn trong làn mưa bụi.
Sống lưng Khủng Long ban đầu khiến mình hơi vỡ mộng:
Hóa ra khi không có mây, nó chỉ có 1 con đường mòn dọc trên đỉnh, bẩn bẩn, trơn trượt.
Hóa ra leo cái dãy này mệt phết, mà đi xa mấy nhìn quanh vẫn chỉ có núi thôi.
Hóa ra thời tiết xấu khiến núi non trùng điệp và vực thẳm chỉ còn là những vệt lam trắng xanh, đậm nhạt...
Nhưng mà, cái sống lưng cộc lốc ấy nhanh chóng lấp đầy sự phấn khích trong mình bởi những thứ rất bình dị. Cỏ cây bên đường thấm đẫm sương, nom vừa buốt giá lại vừa giàu sức sống còn thơm mùi rất riêng nữa. Mình thấy rằng mất bao nhiêu công để đặt chân được đến đây, được nhìn khung cảnh này trong chốc lát cũng đáng!
Mình bị quyến rũ bởi vẻ đẹp của sương giá núi non ở đây.
Ngoài cảnh vật, vài thứ tủn mủn khác khiến mình thấy hân hoan ghê gớm. Chúng mình có bật bài Sofia tươi vui, bài Skin khỏe khoắn, nghe anh Tuấn this + Tuấn That hát live "Anh đếch cần gì nhiều ngoài em". Tiếng nhạc như vang vọng xa khắp núi rừng. Khung cảnh đó đột nhiên khiến mình và Thu nhạt phởn chí, muốn được ném cmn kỉ vật với người yêu cũ xuống vực sâu. Mình bât giác bật cười...
Trong một khung cảnh đẹp, mình đã có một đống cảm xúc đẹp
Nhóm mình trở về khi đã hít no nê tiết lạnh của núi rừng và mùi thơm ngòn ngọt của cây cỏ. Đầu mình lúc đấy cũng ẩm phết rồi, nghĩ đến cảnh tí ụp cái nồi cơm điện lên đầu cũng hơi xoắn xít không biết liệu có chấy không. =))
Tầm ấy cũng xế trưa, cả team dừng lại một hàng ngay chân sống Khủng Long để ăn trưa. Mình không có ấn tượng nhiều về mùi vị, chỉ nhớ nhìn những món nướng tỏa khói trắng trong khi ngoài lán mưa vẫn dày làm mình thấy ấm cúng, thân thuộc quá đi mất. Gia đình chú bán hàng ngồi cùng nhau, chuyện trò gì đấy bằng tiếng dân tộc nên mình chẳng hiểu gì, nhưng mình vẫn quả quyết tin rằng, với giọng điệu vui vẻ như vậy, chắc họ đang kể cho nhau nghe về phiên chợ hôm nay, về những tin tức trong bản mới nghe được,...
Chú bán hàng, vợ chú bán hàng, con mực nhà chú, 2 đứa cháu có sức chịu lạnh được mô tả là " bỏ tủ lạnh 5 ngày không chết", đứa cháu lớn có hàng mi thật dài hơi bẽn lẽn...
Loanh quanh lúc nữa thì chúng mình về lại chỗ nghỉ, cầm lại đồ đạc và chuẩn bị xuống núi. Mãi đến lúc về, thời tiết mới dễ tính với bọn mình hơn chút. Mình vẫn chuyện trò tào lao với anh xế rất bon mồm. Duy chỉ có điểm khác là bọn mình xuống núi lúc trời sáng, cảnh đẹp làm lòng anh Lead động nhiều quá. Trung bình cứ 200m, anh lại dừng xe lại bấm máy lưu lại vài con ảnh. Mỗi lần anh đưa lại chiếc Nikon để mình ngồi sau cầm hộ, mình đều dùng tất cả sự tận tình vì nhỡ có làm rơi không bói đâu ra tiền đền để cất vào túi và kéo séc cho cẩn thận. Rồi anh lại dừng, mình lại mở khóa đưa rồi nhận lại, rồi lại kéo séc cẩn thận với niềm tin mỏng manh "Chắc đây là lần cuối cùng rồi"... Đâu đó khoảng mươi lần "Chắc đây là lần cuối cùng rồi" thì anh thôi hẳn.
À, lượt về, chiểu theo nguyện vọng của đứa ăn quýt cam như thuồng luồng mà chưa từng được tự tay cắt quả như mình, chúng mình có tạt té vào vườn quả chỗ Bắc Yên một chút để mua quả về làm quà. Giá mua tại vườn quýt canh 35k/1kg, cam 30k/1kg, ổi 20k/1kg. Nếu không phải đồ đạc đã chất đầy chắc mình đã lao vào cắt một đống vì nhìn thích mắt quá.
hình ảnh
bản thân bất tài, chắc có trồng cam cũng không ra nổi quả nên mình muốn bứng cái cây sẵn quả này về ghê.
Từ Bắc Yên về Hà Nội, chúng mình còn dừng lại 1 lần để chụp ảnh với cái cầu đèm đẹp, 2 - 3 lần gì đấy đổ xăng nhân tiện để các xế xoa bóp cho nhau cho bớt mỏi và ngồi lê ăn bắp ngô cho đỡ buồn ở Sơn Tây trước khi lành lặn, toàn vẹn đáp xuống hàng miến ở Nghĩa Tân lúc gần 9 rưỡi tối.
Đây đâu như đã là những con ảnh cuối cùng của Tà Xùa trip.
Chi phí toàn bộ chuyến đi cho 6 người được ghi chép ngắn gọn trong bức ảnh sau, các bạn có thể tham khảo thêm để ước lượng:
hình ảnh
Tóm lại cái sự vỡ kế hoạch của Tà Xùa trip là rất nhiều, tương đương với việc một gia đình chỉ định đẻ 2 con cho chuẩn văn hóa mà nhỡ đẻ gần tròn 1 đội bóng vậy. Nhưng mình không hề khó chịu với những sự phát sinh ấy một chút nào. Chúng làm cho chuyến đi của mình càng thêm đặc biệt, đem lại cho mình những trải nghiệm mới mẻ trong đời. Cũng từ chuyến ấy mà mình ngã hẳn vào thú vui được đi bụi, tâm tư lúc nào cũng chỉ rình trốn khỏi Hà Nội chật trội...
Vài #funfact ngoài lề:
- Cái lúc ngồi ăn lẩu xong, để tỏ vẻ hòa đồng thì mình ngồi nấn ná lại một lúc cho đông đủ thành viên. Lúc ấy mình ngồi chơi bắn trứng và dáng vẻ ấy vô tình tạo được ấn tượng với một anh cùng đoàn. Mình cũng không ngờ có ngày đam mê bắn trứng nhạt nhẽo của mình có thể gây ấn tượng với một ai đó. =))
- Lúc đứng trên đỉnh Tà Xùa, anh cùng đoàn có cái khăn đúng kiểu mình thích mà anh quàng xí quắc làm mình thấy rấm rứt tay chân, te te chạy lại đề nghị quàng hộ cho vừa mắt. Vô tình hành động ấy thành quả thính với anh trai cô đơn lâu năm và sau 4 tháng từ hôm gặp nhau, " đi Tà Xùa lùa người yêu" tình cờ thành thật. Kỉ niệm 1 năm quen, lão tặng cho mình cái khăn y chang khăn mình từng quàng cho lão, mình khăng khăng tin rằng đấy là dây buộc duyên.
- Đi Tà Xùa mưa bẩn quá thế là đôi giày quý hóa của mình lem nhem hết cả. 10h tối về đến phòng, cắm mặt vào làm nốt bài tập cho kịp deadline, gần 2h sáng không đành lòng vứt đôi giày ở đấy, mình cặm cụi ngồi giặt rồi đem phơi ra cửa sổ phòng với một đôi giày quý hóa khác. Hôm sau thấy bị bếch gọn cả hai đôi.
- Mình đã trở lại Tà Xùa sau 7 tháng cùng quả người thương mình bắt được ở Tà Xùa và có thêm 1 đống kỉ niệm đẹp đẽ đến mức mình sẽ sớm quay lại thăm nàng thơ của lòng mình lần 3. =))
Kết lại thì phong cách đi chơi của mỗi người mỗi khác, những kỉ niệm mà chúng ta đã có, đang có, sẽ có trong các chuyến đi lại càng khác nhau. Bài viết của mình không đóng góp được nhiều thông tin về lịch trình, nhưng mong rằng nó cũng sẽ tạo ra chút cảm hứng gì đó thôi thúc các bạn thực hiện những chuyến đi tuyệt vời...


yên bái Tà Xùa Yên Bái Khu bảo tồn thiên nhiên Tà Xùa - Mõm Tà Xùa Tà Xùa

Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.

Viết blog ngay
Đã cập nhật vào ngày 9/12/2023
Love
10 Bình luận
avatar
Thạch Ánh

Người ta mơ nhà mơ cửa, còn em mơ núi mơ sông...

1 Quốc gia
18 Tỉnh thành
8 Người theo dõi
1 Đang theo dõi
icon Theo dõi
Kiếm tiền cùng Gody icon My Travel Map
Bình luận
*Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để bình luận và chia sẻ nhanh hơn
avatar
Văn Tài thích thế! bữa nào cùng mấy đứa bạn làm một chuyến như này mới được
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Thạch Ánh có bạn đồng hành xịn đi chơi auto vuiiiii :))))))
avatar
Nguyễn Phước Thịnh bức ảnh bìa đẹp quá
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Thạch Ánh cảm ơn cậu :v
avatar
Nguyễn Hòa chắc lạnh lắm hả bạn?
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Thạch Ánh rét thật sự cậu ơi, lại còn lắm sương với mưa nên buốt lắm
avatar
hoang Anh Tuan Nghe bạn kể mà mình đã muốn bếch xe lên và chọn ngày mưa để đi r :D
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Thạch Ánh bạn đã có ôm chưa?
avatar
Iam Kim Cuc cái tấm mờ creepy quá :))))
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Thạch Ánh sương quá nên thành thế =))
Bài viết liên quan
Bài viết cùng tác giả
Là một chốn nghỉ chân vô tình book được trong HG trip tháng 2 vừa rồi. Mình tin rằng nét cổ kính, ấm áp nguyên bản của căn nhà Ma Lé Giáy đã hơn 200 năm tuổi cũng như những con người dễ mến nơi đây sẽ làm tâm hồn của bất kì ai đều dịu lại...
Sau chuỗi ngày bế quan tỏa cảng vì Covid, Tuấn bảo muốn cùng nhau đi biển. Gần cuối tháng Sáu, sáng chủ nhật, chúng mình dậy sớm phóng lên Hồ Tây. Lúc ngồi đoạn đầm sen, chúng mình bàn xem đi đâu hay, mình bâng quơ bảo thích Lý Sơn, 2 hôm sau, Tuấn gửi ảnh bảo chọn vé máy bay. Thêm 2 hôm nữa, 2 đứa đã ngông nghênh ngồi trên máy bay đến Chu Lai...