Tà Năng - Phan Dũng hiện đã vào mùa mưa, mùa cỏ lên xanh. Dù rập rình những hiểm nguy và chưa bao giờ là một chặng trekking dễ dàng, cung đường này vẫn làm xao động biết bao đôi chân mê xê dịch và muốn thử thách giới hạn bản thân. Dưới đây là chia sẻ của mình về hành trình tìm về với thiên nhiên hoang sơ, núi rừng thăm thẳm ở cung đường TN-PD này.
Rời thành phố chật chội náo nức, rời những buổi chiều mịt mù khói bụi kẹt xe, mình chọn trải qua 2 ngày cuối tuần giữa núi rừng Tà Năng - Phan Dũng, một trong những cung trek được xem là đẹp nhất Việt Nam, thả mình giữa một màu xanh ngát của những bóng cây, hít thở bầu không khí tinh khôi của tự nhiên, để ánh mặt trời dẫn đường qua những rặng đồi trập trùng. Một hành trình không hề dễ dàng, và cũng là một hành trình không thể nào quên.
Tà Năng có 2 mùa, mùa cỏ xanh và mùa cỏ cháy. Từ tháng 6 đến tháng 12 là mùa mưa, Tà Năng hiện lên với những thảm cỏ xanh mướt phủ trên những quả đồi giữa cánh rừng xanh bạt ngàn. Mình đi vào tháng 3, mùa cỏ cháy, cung đường này vẫn mang một vẻ đẹp rất riêng của những quả đồi trọc trải dài tít tắp bên cánh đồng cỏ vàng úa, những rừng cây khô trụi lá và khiến người ta không khỏi choáng ngợp trước khung cảnh hùng vĩ của núi rừng thiên nhiên.
Mình xuất phát từ Sài Gòn vào đêm thứ 6, chuyến trekking Tà Năng - Phan Dũng mất tổng cộng 2 ngày và về lại Sài Gòn vào tối Chủ nhật. Sau một đêm dài trên xe, sáng sớm hôm sau mình ghé chợ Đà Loan ăn sáng và lên xe di chuyển đến bìa rừng Tà Năng.
Đoạn đường đầu khá bằng phẳng nhưng hơi bụi, mùa cỏ úa, những cánh đồng lúa xơ xác, những ruộng cà phê trổ bông trắng xóa. Lác đác trên đường là một vài chiếc nhà sàn của người dân địa phương, có điểm mốc quen thuộc mọi người hay đánh dấu trên cung là ngôi nhà hoa giấy, nhưng lúc mình đi cây hoa giấy ở đây đã bị chặt mất rồi.
Để băng qua các đồi thông, mình phải oằn mình leo lên những con dốc cao không tưởng, gập ghềnh với những vết hõm do xe chạy. Những con dốc ở đây cao đến 60-70 độ, lại là lần đầu tiên đi trekking, mình mất rất nhiều sức và thở không ra hơi nhưng khi đã leo đến nơi, những cơn gió lồng lộng thổi trên đồi thông cũng xua tan bớt đôi chân đã thấm mệt. Sau khi nghỉ trưa, đến 1h chiều mình lại tiếp tục lên đường, lại lê mình trên những con dốc. Bao mệt mỏi tiêu tan khi những quả đồi trọc vàng úa hiện ra giữa khu rừng xanh bạt ngàn, mình choáng ngợp trước khung cảnh hùng vĩ của đất trời bao la và núi đồi thăm thẳm. Nơi đây chỉ có cỏ cây chim muông, đến sóng điện thoại cũng là thứ xa xỉ, cuộc sống hối hả ngày thường như lùi lại phía sau, chỉ còn lại hơi thở tinh khôi của tự nhiên, của núi rừng.
Tà Năng mùa khô, gió thổi rất mạnh nên những lúc leo lên dốc gió quật qua như muốn bay cả người, những con đường mòn xuống dốc khá trơn trượt, đôi lúc lại rập rình hiểm nguy khi đi trên những đoạn hẹp tầm vài gang tay, một bên là dốc, một bên là vực. Để đến điểm cắm trại kịp 6h tối, mình phải tiếp tục băng qua những quả đồi trọc, lên dốc rồi xuống dốc, vào mùa khô còn khá dễ đi, vì vào mùa mưa những con đường đất sẽ ngập bùn lầy rất khó đi, những đoạn qua suối còn có thể bị vắt cắn.
Tối đó cắm trại trên đỉnh đồi, gió thổi phần phật từng cơn lạnh cóng, mọi người quây quần ăn tối và trò chuyện dưới bầu trời đầy sao, bên ánh lửa bập bùng, chia nhau bát canh gà làm ấm bụng và giữ sức cho nửa hành trình gian nan còn lại vào ngày mai.
Những ai đến đây hãy một lần thức dậy sớm ngắm bình minh lên trên núi rừng Tà Năng – Phan Dũng, để thấy mặt trời dần dần ló dạng, chiếu những tia nắng đầu tiên của ngày mới xuyên qua màn sương mỏng trong khung cảnh thiên nhiên đầy thơ mộng. Sau khi bắt đầu ngày mới bằng một ly cà phê giữa tiết trời se lạnh của một sáng tinh mơ, mình lại tiếp tục đi về phía núi rừng. Hành trình hôm nay nhẹ nhàng hơn hôm qua vì chủ yếu là những đoạn xuống dốc, tiến vào rừng Phan Dũng với những cây cao trụi lá, dẫm lên những thảm lá khô kêu lộp rộp, nghe tiếng gió xào xạc hòa cùng tiếng chim kêu râm ran. Thỉnh thoảng lại gặp một bụi cỏ khô do nắng nóng mà tự cháy lách tách.
Tầm 4h chiều mình đã ra đến bìa rừng Phan Dũng, kết thúc hành trình đầy gian nan thử thách nhưng cũng ngập tràn niềm vui. Lên xe về lại Sài Gòn, dù đôi chân vừa tê cứng vừa nhức mỏi, lòng mình vẫn đầy tiếc nuối khi nhớ về những kỉ niệm đã có trong suốt quãng đường đi. Tà Năng – Phan Dũng, cung đường không phải dành cho tất cả mọi người, nhưng bất cứ những ai đã từng đánh đổi những giọt mồ hôi mệt nhoài giữa chặng đường trekking qua núi rừng thăm thẳm này, đều thấy xứng đáng.
Đây không phải là một hành trình dễ dàng, đây là cung đường mà bạn sẽ rất nhiều lần chùn chân nhưng không thể bỏ cuộc, chỉ có thể giữ niềm tin rằng mình có thể làm được và can đảm tiến về phía trước. Nếu là một người yêu thích khám phá vẻ đẹp của tự nhiên và muốn tận hưởng bầu không khí chẳng bao giờ có ở thành phố ngột ngạt, hãy một lần thử sức bền bản thân ở cung đường trekking đẹp nhất Việt Nam này. Nếu bạn vẫn chưa có sự chuẩn bị tốt cho một chuyến trekking đường dài như thế này, hãy đón đọc bài viết chia sẻ về một số kĩ năng khi đi trekking của mình sắp tới nhé!