Đỉnh Pha Luông với độ cao hơn 2000m, cách thị trấn Mộc Châu 30km và được gọi là nóc nhà Mộc Châu, nằm giữa biên giới Việt – Lào. Đường lên Pha Luông chỉ có dốc, âm u và không ánh mặt trời.
Ông trời cho mình ngày trước ở Mù Cang Chải nắng đẹp, đến ngày sang Mộc Châu, Sơn La lên Pha Luông thì mưa to, cuối cùng lên đỉnh thì toàn mây và mây. Không chiêm ngưỡng được vẻ đẹp kiêu hùng của nó ? Trải nghiệm một ngày thách thức giới hạn để chinh phục đỉnh núi, một đêm sống tại bản miền núi, mặc đồ tộc và ăn cơm tộc. Quá mệt nhưng vui lắm!
Mình đến Mộc Châu, Sơn La từ hướng Mù Cang Chải, Yên Bái trong chặng hành trình Mù Cang Chải và Pha Luông cuối năm này, đọc bài Mù Cang Chải để biết thêm thông tin về nó nhé. Đây là một đoạn đường dài và tụi mình dành hẳn một ngày gần 250km chỉ để di chuyển qua 2 tỉnh. Mình có mặt ở Mộc Châu vào 7h tối, ghé vào một tiệm bên đường để ăn bữa cơm nhẹ và nghỉ ngơi ở một nhà nghỉ gần tuyến đường đi Pha Luông.
Mưa! Ôi 4h sáng và trời bắt đầu đổ mưa, điều này khiến mình lo lắng vì đoạn đường đi vào Pha Luông không dễ dàng gì và cả cho việc leo núi nữa. May sao trời tạnh lúc 6h sáng, nhưng khá là âm u và lạnh, dù sao thì cũng phải tiếp tục thôi phải không?
Mình nhớ món bún cá, ăn một bát bún cả trong thời tiết lạnh, uống một chén trà nóng cho ấm bụng trước khi bắt đầu đi vào Chiềng Sơn. Đợt này tụi mình nhập đoàn với 1 nhóm nữa, tổng cộng là 10 người.
Khu vực biên giới Pha Luông có mức độ an toàn ở mức báo động, vì đây là khu vực thuộc điểm nóng tam giác vàng ma túy, người ta thường nói rằng “Sáng 8 chiều 5” nghĩa là đừng nên ra đường trước 8h và sau 5h vì thời điểm này có thể đụng dân buôn ma túy, luôn sẵn hàng nói nên hãy cẩn thận nhé.
Đường vào Chiềng Sơn xấu dần, hai bên đường cũng lác đác những căn nhà. Mình đến chỗ hẹn với một chú bé dân tộc tên Páo, đây là chú bé sẽ dẫn mình vào bản Pha Luông, nơi dừng chân để bắt đầu hành trình leo núi.
Shock! Thật sự mà nói đoạn đường 14km vào bản Pha Luông là đoạn đường khủng khiếp nhất trong cuộc đời mình. Là những đoạn đường đá và đất trơn trợt, thật không dễ dàng gì để có thể vượt qua. Có những đoạn đá gồ ghề, người sau phải xuống để nhấc bánh và đẩy phụ người trước, hay những đoạn đất trơn trượt, xe trượt bánh lăn quay, té là chuyện bình thường. Hôm đấy, trong nhóm có một bạn lao thẳng xe vào hố, may là không việc gì, thật là đáng để đời!
Tụi mình cố gắng mãi, siết tay ga để đến được ngôi nhà dừng chân ở bản Pha Luông, mình hỏi xung quanh mọi người ai cũng kêu rằng đau cả tay vì ghì và siết thắng, những điều chẳng bao giờ xảy ra ở nơi thành thì đông đúc.
Từ đây, nhóm nghỉ ngơi một lúc trong khi mình và một bạn trong đoàn cùng đi lên đồn biên phòng Pha Luông để khai báo và làm thủ tục. Từ đây có những câu chuyện của bề chìm nơi biên giới mà mình không tiện nói ra nhưng nó luôn nằm mãi trong kí ức mình.
Trời sương và mây phủ, con đường lên đỉnh Pha Luông không hề dễ dàng chút nào khi độ dốc khá cao và là cây trơn trượt, mình đã không còn nhớ trượt té bao nhiêu lần nữa dù cho đôi dày có thể bám được như nào đi chăng nữa.
Ven theo con đường mòn lên Pha Luông, đoạn đường đầu tiên vượt qua những ngọn đồi để đến lán dừng chân, từ đây sẽ bắt đầu đi vào núi, ánh sáng mờ dần và chỉ hướng về phía trước. Một trong những điều thú vị là suốt hành trình tụi mình, có 2 bé trai và gái bán nước đi cùng, leo rất khỏe và trò chuyện cũng vui. Hai bé ấy hẳn là đã leo nhiều lắm rồi nên mình chẳng thấy các bé mệt gì cả. Mình vẫn vui vẻ thì kiểu gì cũng phải mua thêm nước để uống thôi. À, có thêm 1 chú chó vàng cũng đi theo suốt hành trình nữa, hay thật!
Đoạn đường về cuối để lên đến đỉnh, là đoạn vượt qua 1 cái thang dây tự làm, sau đấy sẽ thấy ánh sáng dần lên. Và khi đặt chân được lên tới mảng đá trắng, đồng nghĩa với việc tụi mình đã tới khu vực đích rồi, cảm giác mệt nhưng vẫn ráng thêm những bước cuối, để tận mắt thấy được đỉnh đầu rùa Pha Luông.
Quao! Cảm giác thấy được đỉnh đầu rùa Pha Luông, 2000m bên dưới bị bao phủ bởi mây mù cũng không làm bớt độ hùng vĩ của nó. Mấy ai đủ can đảm để bước ra đỉnh đầu rùa, đón gió và trời đất bao la. Với mình, chẳng có gì là giới hạn, mình chỉ muốn tiến tới phía trước để chiêm ngưỡng thành quả mà mình chinh phục.
Cả nhóm cùng thay nhau bò ra bò vào đầu rùa để chụp hình một cách cẩn thận, không khỏi nhắc nhau từng bước di chuyển. Đây là lần đầu tiên mình lên một ngọn núi cao ở Tây Bắc, ở một vùng biên giới không an toàn. Hãy cứ đi thôi, vì đó là nhiệt huyết của tuổi trẻ, của cảm giác thích chinh phục!
Đoạn đường về lại đồn biên phòng thực sự là một cực hình khi tất cả mọi người phải ghì chặt đôi chân để di chuyển xuống dưới. Đoạn này cũng vậy, té ngã không biết bao nhiêu lần, đến nỗi mình đã phải trượt xuống luôn cho nhanh vì không thể ghì nổi, thậm chí bỏ cả giày để đi vì quá đau chân.
Tụi mình định về luôn ngay trong tối nhưng vì đoàn di chuyển khó khăn nên quyết định ở lại, cùng ăn tối tại nhà của một anh dân tộc, và ngủ trên gác nhà anh ấy. Mình đã chẳng còn bộ đồ nào nên thôi cứ hỏi anh ấy còn bộ nào có thể mặc được không, và cứ thể lấy ra mặc, ôi thôi buồn cười không chịu được vì cái đũng quần xuống đến tận đầu gối. Ở đây không có điện, không có internet, mọi thứ lọ mọ qua chiếc đèn đeo dây trên đầu mà thôi.
Sáng hôm sau, khi trời đã sáng cũng là lúc nhóm nhận lại giấy tờ và bắt đầu trở về. Vượt qua đoạn đường 14km lúc này vẫn là một thử thách đối với tụi mình nhưng có phần dễ hơn vì cũng đã quen rồi. Phù, thật may mắn khi không có chuyện gì xảy ra, trở về lại Chiềng Sơn và di chuyển lên cửa khẩu Lóong Sập – cửa khẩu biên giới ở Mộc Châu.
Tụi mình làm thủ tục và sang bên kia đất Lào, ngắm nghía các gian hàng bán đồ Lào, mua những lon bò húc Lào và ăn bữa cơm nơi đất bạn. Mọi người rôm rả và thật vui!
Mọi thứ đã dần về cuối hành trình, cả nhóm bắt đầu di chuyển về Mộc Châu sau khi đã nạp đủ năng lượng. Và di chuyển về Hà Nội một mạch 180km để kết thúc hành trình.
Cuộc sống là vô vàn những điều thú vị chào đón, mình không ngại đi để nắm lấy những điều thú vị ấy. Để sau này mỗi tối, khi nhắm mắt lại sẽ có vô vàn những hình ảnh, những kỉ niệm của tuổi trẻ ùa về, để có những câu chuyện kể cho bạn bè, cho con cháu nghe!
Pha Luông – Hẹn ngày tái ngộ!
“Ghi lại dấu chân những nơi tôi đến vào chiếc thẻ nhớ – Thẻ nhớ của cuộc sống. Và để tôi cho bạn thấy tôi đã lưu lại những gì vào chiếc thẻ nhớ ấy”?
Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.
Thailand - Travel Vlog - Hành trình 8 ngày 7 đêm xuất phát từ Bangkok nhộn nhịp và kết thúc ở Chiang Mai êm đềm. Một đất nước với văn hóa thú vị và mình sẽ quay trở lại trong một dịp gần nhất!
Phần cuối trong hành trình đất Thái của tụi mình là Chiang Mai, nơi được mệnh danh là Hội An của Thái. Và ghé thăm Chiang Rai, một trong những điểm đến không thể bỏ qua.
The Chai Lai Orchid là một khu bảo tồn voi ở phía Tây Nam của Chiang Mai, ở đây voi đi rất tự nhiên, mình có thể bắt gặp voi đi ở bất kì đâu, tương tác với voi như cho voi ăn, tắm voi, lội suối hay thậm chí đi hiking nữa.
Tiếp theo phần của Bangkok, trong phần này mình sẽ ghi rõ trải nghiệm tàu đêm từ Bangkok đến Chiang Mai và từ Chiang Mai di chuyển sang Doi Bo Luang Fio, một điểm đến mang phong cách của Dalat xưa và không nhiều người biết.
Thailand! Mình đã có cơ hội đến Thái nhiều lần trước đây rồi nhưng đây là lần đầu tiên mình đi hẳn một hành trình từ Nam ra Bắc, xuất phát giữa cuộc sống nhộn nhịp của Bangkok và kết thúc ở sự êm đềm của Chiang Mai, những nơi không có nhiều khách du lịch đến, để trải nghiệm mới lạ hơn về đất Thái - Xứ sở chùa Vàng!
Đối với một người sống ở miền Nam như mình thì nghe thật xa lạ, đây là một địa danh nổi tiếng nằm ở Quảng Ninh, được mệnh danh là đất tổ phật giáo của Việt Nam. Tình cờ cô bạn ở Hà Nội rủ đi Yên Tử, không phải là để hành hương đâu mà là trải nghiệm hết các dịch vụ và hoạt động của Yên Tử Mountain, để rồi biết nó xuất sắc như thế nào!
Lần thứ hai đặt chân đến Huế, mình mới đi và cảm nhận được về Huế, tuy chưa đi hết toàn bộ nhưng cũng đủ để ghi lại những ấn tượng sâu sắc về Huế, về con người, chiếc áo dài và nét đẹp đượm buồn.
Chameleon Beach Bar là một điểm khá thú vị mà mình phát hiện ra trong chuyến đi Mũi Né của mình. Một quán bar có view biển được trang trí khá bắt mắt, buổi tối chill với nhau ở bên trong quầy bar với những loại bia Bỉ độc đáo, hẳn là một cảm giác không tồi phải không?
Mình có mấy ngày ở Phan Thiết, công việc rồi cũng kết hợp đi đây đó ở Phan Thiết – Mũi Né cho biết Bình Thuận có những gì hay ho. Đợt này tụi mình dành thời gian tận hưởng ở 1 khu Villa riêng biệt, kết hợp với đi 1 vài nơi ở Mũi Né, để tạm xa rời chốn Sài thành, tận hưởng hương vị gió biển Mũi Né.
Hành trình Cambodia 6 ngày 5 đêm được ghi lại trong vòng vỏn vẹn 3 phút, tận hưởng cảm giác cháy nắng biển đảo Koh Rong ở phía Nam đến việc khám phá những nét cổ kính và kỳ vĩ của quần thể Angkor Wat, để hiểu hơn về đất nước Cambodia.