Blog Những Bước Nhảy Trên Sông Thu Bồn
cover

Những Bước Nhảy Trên Sông Thu Bồn

avatar
Steve Ninh Nguyen dot Thứ 5, 02/01/2020
Theo dõi Gody.vn trên Google news
Tháng tư. Tháng giao mùa. Tháng của Hội An trầm mình vào nếp nhớ. Tháng của những rớ cá dập dìu ven sông...
hình ảnh
Tháng tư. Tháng giao mùa. Tháng của Hội An trầm mình vào nếp nhớ. Tháng của những rớ cá dập dìu ven sông. Thu Bồn không còn ôm hết cá tôm vào lòng nữa; giờ cá chỉ thương người kéo rớ, tơ tưởng lạc vào để người thêm chút cơm. Người thì vẫn tỉnh, vẫn tự tại. Lo thì chắc là phải lo; nhưng không đến nỗi phải cơ cực mà quên luôn ngày cả tháng. Bởi lẽ cái đẹp của những buổi sáng quen sông Thu Bồn vẫn vậy. Những cái rớ màu vàng chạch, lởm chởm ố vuông tròn, đan xen mấy cái màu huyết dụ nhạt úa, phất phơ lượn lờ như những dải lụa phủ mặt sông. Rõ ràng cảnh đủ đẹp nên người cũng bớt nghĩ bang quơ…
Tháng tư. Sông vẫn còn ngâm mình trong mỗi sáng sương mai. Gió thảnh thơi lùa nhẹ vào mái tóc cháy xém của Chị. Không như những người lăn xăn đôn đả phía bến thuyền, miệng luôn í ới, đang chọn lựa những mảnh cá ngon tươi; chị ngồi phệt xuống chiếc ghế nhựa đủ cũ, mắt hướng về giữa dòng. Im lặng và chắc trong lòng đang cầu nguyện cho sự may; rằng: lần kéo rớ này, đủ đầy năm chục. Năm chục ngàn cho một niềm vui. “Gia đình bốn miệng ăn -đủ/ tạm”; chị nói thế bằng sự hồn nhiên – quá mức- tôi nghĩ vậy.

Chị đẹp hơn khi chèo thúng ra đứng giữa rớ. Chị lọt thỏm vào ống kính máy chụp và mọi góc cạnh đều quá xuất sắc. Tôi nghĩ Chị không đang làm việc. Chị chỉ đang nhảy nhót trên miệng thúng, lượt là trong đám lụa vắt ngang sông. Mường tượng, phải chi hình ảnh này được khắc hoạ trong một vỡ diễn nào đó của show Ồ ố; phải chi Thu Bồn còn được chở che cho Chị bớt lo lòng người… Chị nói với vẻ thẹn thùng; đẹp gì mà chụp. Tui quánh đặc mùi sông. Gió còn hờn không thổi đủ cơn. Không làm khô kịp tấm lưng ướt sũng nhọc nhằn.
hình ảnh
Đời kéo rớ là thế. Đẹp mộng mơ trong những thước phim huyền dịu. Cái đẹp được chồng chất lên cơ cực chẳng mấy ai mong. Tôi xuýt xoa và chuyền cho Chị xem vài ảnh trong máy. Chị chỉ liếc nhìn, không đủ hết một hình. Rồi nhìn lại lần nữa. Hơn năm giây. Chị ngước nhìn tôi và nói: Ơ, tui đâu biết nó như thế này. Nó chẳng là gì. Ừ, mà nó là gì. Sông. Rớ. Thúng chài. Cơm tui ở đó. Nhà tui ở đó. Ừ. Đẹp thiệt chú ạ.



quảng nam Hội An

Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.

Viết blog ngay
Đã cập nhật vào ngày 1/01/2023
Love
5 Bình luận
avatar
Steve Ninh Nguyen

"A today ME is made by traveling, partly"

23 Quốc gia
72 Tỉnh thành
3 Người theo dõi
1 Đang theo dõi
icon Theo dõi
Kiếm tiền cùng Gody icon My Travel Map
Bình luận
*Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để bình luận và chia sẻ nhanh hơn
avatar
Chang Hua Con sông xuất hiện khá nhiều trong thơ ca Việt Nam nè
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Steve Ninh Nguyen Con sông "thơ" của xứ Quảng
avatar
Johny Phung Vinh thích nhất chụp mấy cảnh giăng lưới vậy á
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Steve Ninh Nguyen vâng, bạn... chụp buổi sang sớm bao đẹp
avatar
Hoài Phương mấy thước ảnh thể hiện đời sống người địa phương lúc nào cũng đẹp hết á
Trả lời
Chia sẻ
Bài viết liên quan
Bài viết cùng tác giả
mình thương Hội An. thương cái kiểu "ghiền". bằng chứng là Hội An vẫn là nơi luôn ở vị trí đầu: "nơi phải đến hàng năm", "nơi thích nhất trên thế giới này", "nơi có chất lượng sống tốt nhất" (theo tiêu chuẩn xanh của mình), "nơi có bánh mì ngon nhất", "nơi có rau mùi thơm nhất",
Đêm Bầu Sấu đặc quánh hơi thở của rừng. Và những tĩnh lặng trong tâm hồn của người trú ngụ, êm xoay.
Không gian homestay đậm chất miền Tây sông nước. Ở đây ngoài sen ra còn có sông, lúa và những cánh rừng mênh mông bát ngát. Một khung cảnh hết sức yên ắng, bình dị và rất đỗi quen thuộc,
Ngày đó dân đảo còn đậm chất dân dã, mộc, và quý khách phương xa. Ngày đó đảo xanh cây phủ, chạy băng rừng già phía Bắc mà con run rẫy, bởi rừng ôm lấy từng hơi thở quanh người, mát lạnh. Đất bạt ngàn. Biển bao la. Người ta biết thương những con đường nho nhỏ, xen lẫn các xóm làng…