mình thương Hội An. thương cái kiểu "ghiền".
bằng chứng là Hội An vẫn là nơi luôn ở vị trí đầu: "nơi phải đến hàng năm", "nơi thích nhất trên thế giới này", "nơi có chất lượng sống tốt nhất" (theo tiêu chuẩn xanh của mình), "nơi có bánh mì ngon nhất", "nơi có rau mùi thơm nhất",
Không gian homestay đậm chất miền Tây sông nước. Ở đây ngoài sen ra còn có sông, lúa và những cánh rừng mênh mông bát ngát. Một khung cảnh hết sức yên ắng, bình dị và rất đỗi quen thuộc,
Ngày đó dân đảo còn đậm chất dân dã, mộc, và quý khách phương xa. Ngày đó đảo xanh cây phủ, chạy băng rừng già phía Bắc mà con run rẫy, bởi rừng ôm lấy từng hơi thở quanh người, mát lạnh. Đất bạt ngàn. Biển bao la. Người ta biết thương những con đường nho nhỏ, xen lẫn các xóm làng…