Đất nước Lào anh em dù rất gần nhưng mình lại chưa một lần được đến thăm. Đến rồi mới thấy vì sao gọi là đất nước anh em. Một tuần ở Lào, đi qua Luang Prabang, Vang Vieng, Viên Chăn là quãng thời gian vô cùng đáng giá để sống chậm lại và hoài niệm về những hình ảnh đã rất khó tìm thấy ở Việt Nam.
Thông tin chung:
Đổi tiền: nên đổi tiền ở sân bay hoặc ngân hàng , tỷ giá bên ngoài thấp hơn rất nhiều.
Ở Lào họ chấp nhận thanh toán bằng USD, Bath Thái, Kip, tiềng Việt có khi cũng được vì rất nhiều người Việt. Nhưng mình không mang theo tiền Việt nên không rõ.
Sim: mua tại sân bay, 80,000Kip/sim có 15Gb dùng trong 1 tuần, miễn cước gọi
Ổ cắm điện: ổ 2 chấu như Việt Nam
Phương tiện đi lại: đi bộ, túc túc, xe van, tàu cao tốc. Ở Lào cũng đi bên phải giống Việt Nam
Ngôn ngữ: Họ dùng tiếng Lào và tiếng Thái, tiếng Anh thật ra khá hạn chế, mình chỉ có thể hỏi những thứ cơ bản chứ không thể tán gẫu với mấy bạn nhân viên.
Link youtube: https://youtu.be/aza0gyfUipc
Ngày 1: Kuala Lumpur - Luang Prabang
3:20pm: Đáp sân bay Luang Prabang. Vừa xuống máy bay là mình mê luôn rồi. Cảm giác rất giống thân thuộc, yên bình. Hơi giống với Hà Nội ngày xưa.
Ngay lối ra có taxi (xe van 16 chỗ, share với khách khác), chỉ cần đăng ký, thanh toán, họ sẽ dẫn mình ra xe, giá 80,000Kip/người.
Sim cũng ngay lối ra, Bath 200, Kip thì 80,000. Họ sẽ lắp sim và kích hoạt cho mình, rất nhanh và chuyên nghiệp.
Đổi tiền cũng ở trong sân bay, có 2 quầy, tỷ giá tốt hơn rất nhiều so với bên ngoài. Nếu không đổi ở sân bay thì có thể đổi ở bất cứ ngân hàng nào gần nhà nghỉ, trong chợ đêm.
Có một điều đặc biệt là, ở Lào, họ chấp nhận rất nhiều loại tiền nhưng riêng Taiwan Dollar thì không, do trước đây mình có đi Đài Loan và có một số tiền mặt dư nên mang theo, tính đổi để xài mà không một nơi nào chịu đổi.
Nhà nghỉ mình đặt đẹp và tươm tất hơn mình mong đợi, mặc dù khá cũ nhưng vẫn sạch sẽ, tiện nghi, tươm tất.
Cô chủ nhà nghỉ là người Việt Nam, sinh ra và lớn lên ở Lào nhưng vẫn rất Việt Nam, cà phê và trà...ở phòng khách vẫn là G7 Việt Nam.
Tất cả các loại vé, xe cô đều gọi giúp nên rất tiện.
Nhận phòng xong mình chơ đêm ăn tối, vì còn sớm nên mình tranh thủ ra bờ sông Mekong ngắm hoàng hôn rồi về ngủ sớm, dự định sáng hôm sau sẽ dậy sớm đi xem khất thực.
Ngày 2: Luang Prabang
Sáng: Cung điện Hoàng Gia --> Wat Xieng Thong
Nhà nghỉ không bao gồm ăn sáng nên mình ra ngoài tìm đồ local ăn luôn. Ý trời thế nào mình lại ăn bánh mì chả lụa, ngay gần Cung điện Hoàng Gia. Mua 1 ổ bánh mì 25,000Kip rồi leo lên chân núi Phousi ngồi ăn, vừa ăn vừa ngắm dòng người qua lại, các đoàn khách vào tham quan cung điện phía đối diện.
Nơi mình ngồi cũng là lối lên đỉnh Phousi, buổi tối con đường này sẽ biến thành chợ đêm.
Sau đó mình đi tham quan chùa Xieng Thong, vé 20,000Kip/người rồi về khách sạn, cô chủ dặn 11h30 xe đón đi thác.
Chiều: thác Kuang Si --> Núi Phousi
Xe 2 chiều 70.000Kip/người, xe van 16 chỗ. Xe này họ nhét khách như xe đò ở Việt Nam vậy. Lối đi đặt thêm 2 ghế. hàng ghế đầu còn đặt thêm dc 1 ghế, nể thật sự haha
Vé tham quan tài xế mua giúp luôn, 25,000Kip/người
Thác này rất đẹp và tạo thành nhiều lớp hồ, không sâu nên rất nhiều người tắm, đa số là các bạn Tây. Vì không có chỗ tắm lại mà chỉ có nhà vệ sinh thay đồ nên khác bất tiện, mình ngắm thôi được rồi.
Tài xế cho tụi mình 2 tiếng, 3h xe đón về
Trên đường về mình nhờ tài xế cho xuống ở chợ đêm để leo núi ngắm hoàng hôn.
Vé tham quan 20,000Kip/người
Gọi là núi nhưng thật ra rất thấp, leo bậc thang tầm 15p là lên tới đỉnh. Trên đỉnh có 1 ngôi chùa nhỏ, khu vực tập trung ngắm hoàng hôn thật ra rất rất nhỏ mà mình nghe nói hôm trước có cả "thousand more" người lên đó nên mình ngắm quanh rồi xuống luôn. Hoàng hôn bên bờ sông Mekong thật ra rất chill, đối với mình còn đẹp hơn vì có quán cà phê ngồi chill, sông nước hữu tình nên thơ nữa.
Xuống chân núi giờ này là các sạp hàng bắt đầu dọn ra rồi. Ở Lào trời rất mau tối, tầm 6h tối là trời tối hẳn rồi.
Giá cả đồ ăn ở chợ đêm thường khoảng 10-30,000Kip.
Mango shake: 15,000Kip
Nước mía 15,000Kip, ly rất lớn
Bánh mì chả lụa: 25,000Kip
Nước dừa tươi 30,000Kip
Bắp nướng: 10,000Kip
Xôi ăn kèm thịt nướng: xôi 10,000Kip, thịt tùy loại, cá 60,000Kip/con, xúc xích 15,000Kip/cái...
Ngày 3: Luang Prabang - Vang Vieng
Ăn sáng, dạo phố linh tinh, 9h30 sáng xe đón ra trạm tàu
Tàu cao tốc Luang Prabang - Vang Vieng đi chỉ khoảng 50 phút thôi.
Giá tàu 119,000Kip/vé, nhưng rất khó mua
Cô chủ nhà gọi người mua giúp, 200,000Kip/vé giao tới tận nhà. Xe van ra trạm tàu 35,000Kip nữa.
Ở đây nhà nghỉ họ gọi xe cho hết nên mình chỉ cần báo ngày nào muốn đi đâu thôi, họ sẽ gọi xe giúp.
Đây là tàu cao tốc đầu tiên ở Đông Nam Á, còn rất mới nên cũng đáng để trải nghiệm, giá cũng bằng đi xe Vip 16 chỗ, mà nhanh hơn.
Mình khác ngạc nhiên vì khi tới ga tàu họ yêu cầu soi hành lý và người như khi đi qua cổng an ninh ở sân bay vậy. Nhà ga lớn, sức chứa lớn, nhà vệ sinh cũng sạch sẽ.
Tàu đi êm ru, bạn phía trước mình ngả ghế ra chắc định ngủ 1 giấc mà chưa nói chuyện được mấy câu đã tới Vang Vieng rồi.
Vừa ra khỏi trạm tàu ở Vang Vieng là có 1 dãy xe tuk tuk đợi sẵn, có vẻ là hợp tác xã với nhau nên không có chèo kéo, giành khách gì cả. Khách cứ ra đó sẽ có người sắp xếp lên xe, xe full là chạy, đồng giá 30,000Kip/người vào trung tâm.
Mình tới nơi hơn 1h rồi nên nhờ nhà nghỉ đặt kayak buồi chiều, suất 4h. Gia đình chủ nhà nghỉ là một cặp vợ chồng người Việt và một cậu con trai 5 tuổi. Cũng giống như ở Luang Prabang, tất cả xe, tour, thuê xe máy...anh chủ nhà đều gọi giúp mình hết.
Kayak 100,000/người, đi khoảng 2 tiếng, vô cùng thỏa mãn.
Mỗi thuyền có 1 nhân viên đi theo, 1 thuyền ngồi được 3 người thoải mái.
Đoạn sông này rất nông, nước rất trong, hai bên bờ có các quán bar nổi, quẩy nhạc Việt Nam như đúng rồi luôn.
Dịch vụ Tubing cũng là đoạn sông này nhưng ngắn hơn.
Nói là chèo chứ thật ra cứ để thuyền tự trôi cũng được vì đoạn sông dốc, nước tự đầy thuyền. Độ dốc thoai thoải nên rất chill, vừa ngắm hoàng hôn, ngắm cảnh sắc hai bên bờ, vừa ngắm hot ballon trên trời.
Tubing thì 80,000Kip/người nhưng mình chỉ đi Kayak thôi.
Tối mình đi chợ đêm và tìm đồ ăn tối.
Hàng hóa ở đây cũng như ở Luang Prabang mà quy mô nhỏ hơn rất nhiều, đồ ăn cũng chỉ có mấy món ăn vặt linh tinh. Mình dạo khắp thị trấn 1 vòng mới tìm được 1 quán ăn của người local. 1 phần cơm chiên thịt heo, 1 chai sting là 45,000Kip.
Ngày 4: Vang Vieng
Ăn sáng ở nhà nghỉ rồi thuê xe máy đi Nam Xay và Blue Lagoon, 2 điểm này gần sát bên nhau
Xe tay ga Thái nhỏ nhẹ, rất phù hợp cho mấy đứa thấp bé nhẹ cân như mình.
Ban đầu mình muốn đi ghép xe tuktuk nhưng không may mắn là khi đó không có đoàn nào khác muốn đi tuktuk, ai cũng thuê xe máy đi, nên đành đi xe máy.
Giá thuê 120,000Kip/ngày, anh chủ nhà đổ xăng sẵn 30,000Kip nữa
Nam Xay View Point
Con đường đi từ trung tâm ra đây có vài chỗ rải đá rất trơn và xóc, nhưng hầu hết là đẹp. Khung cảnh 2 bên có núi thấp rất chill.
Đường leo lên đỉnh núi này không dài nhưng khá khó khăn vì toàn bộ là đá. Nhờ có các thanh chắn bằng tre nên leo cũng dễ dàng hơn. Nhưng cần phải kiểm tra xem còn chắc chắn không rồi mới vịn đi lên vì 1 số chỗ đã bị bung.
Điểm gần cuối rất dốc và khó leo. Tốt nhất nên cẩn thận
Ở đây cũng thu vé tham quan 10.000 Kip/người. Đậu xe miễn phí
Blue Lagoon
Ở ngay bên cạnh, vé 10,000Kip/người
Ở đây chỉ có 1 hồ nước màu xanh bé bé, tập trung rất nhiều người tắm. Phía sau có 1 con đường leo lên núi ngắm cảnh giống Nam Xay.
Mình chỉ ăn trưa rồi về.
Trời nắng nong nên về nhà nghỉ mình cũng chỉ nghỉ ngơi, chiều đi ăn lẩu nướng Lào. Về cơ bản nó giống món mookata ở Malaysia.
1 phần 49,000Kip, nước dưa hấu ép 15,000Kip
Ngày 5: Vang Vieng - Viêng Chăn
6h sáng: đi tour hot balloon
Xe tuktuk đón ở nhà nghỉ, 1 đoàn ghép 12 người. Do đi giờ này mình được xem cả công đoạn chuẩn bị, bơm khí...và ngắm mặt trời lên.
Buồi sáng rất lạnh nhưng trên hot balloon thì ấm vì lửa cháy rất lớn.
Bay khoảng 45p thì tụi mình đáp và có đoàn khác lên luôn.
Giá vé 105$ hoặc 1,770,000Kip/người
Ban đầu mình hơi sợ vì sợ đây là tour tự phát, không an toàn, nhưng vừa thấy anh phi công (không biết gọi vậy đúng không) là thấy uy tín liền.
Bay lên cao thì cũng sợ thật, không phải vì cao mà vì quá chật, sợ mọi người xô đầy mà rớt thì cũng toi, mình không thấy có phương tiện cứu hộ nào trên khinh khí cầu cả. Nhưng mà được cái 5 cô trung niên cùng 1 bên với mình cũng rất cẩn thận, ít di chuyển. Có lẽ được HDV đoàn dặn trước nên mấy cô đều mặc ấm, điện thoại bỏ bao, có dây đeo cổ để không bị rớt. Cần phải học hỏi để lần sau đi chụp hình cho thoải mái.
Giá cao vậy nhưng khách đi rất đông, đoàn mình vừa xuống là có đoàn khác lên thế liền.
Sau đó mình về nhà nghỉ ăn sáng rồi đi Viêng Chăn
Xe 16 chỗ đi giá 150,000kip/người, trả ở trung tâm Viêng Chăn.
Ở đây cũng như Luang Prabang, cần dịch vụ gì chủ nhà nghỉ sẽ gọi giúp hết. Chủ nhà nghỉ đều là người Việt nên dễ giao tiếp, tư vấn, giúp đỡ.
Mình tới Viêng Chăn sớm nên gửi đổ ở nhà nghỉ rồi đi ăn trưa, 2h chiều quay lại check in.
Buồi chiều mát mình đi ra chợ đêm, trên đường đi có ghé That Dam Stupa, Nam Phou Fountain, King Anouvong Statue...
Dọc theo đường bờ kè từ King Anouvong Statue đi xuống là chợ đêm, khu ăn uống, vui chơi giải trí...náo nhiệt nhất Viêng Chăn.
Chợ đêm ở đây rất rộng, giá khá bình dân, các mặt hàng cũng đa dạng phong phú, không nhiều hàng truyền thống như ở Luang Prabang. Người Việt buôn bán ở chợ này cũng rất nhiều.
Ngày 6: Viêng Chăn
Sáng: Talat Sao Morning Market --> Buddha Park (Wat Xieng Khouane Luang) (Vườn Tượng Phật Xiêng Khuôn)
Chợ khá là cũ và không phải chợ truyền thống, không có bán đồ ăn.
Phía sau chợ là Central Bus Station, đây là nơi mình bắt xe đi vườn Phật. Trong tưởng tượng của mình nó phải lớn lắm. Nhưng lúc tới nơi thì nó như bãi đất bỏ hoang mà còn hơi khuất nên mình sợ, dò lại google map mấy lần vẫn cùng một chỗ nên sang hỏi thì nó là bến xe buýt thật haha.
Vé xe bus 12,000kip/chiều, dừng ngay trước cổng vườn phật. Lượt về qua đường đón xe hướng ngược lại.
Xe này chắc chắn dừng 2 điểm Thai–Lao Friendship Bridge và vườn Phật, bạn nào muốn tranh thủ đi Thái chơi thì dừng trạm Thai–Lao Friendship Bridge qua Udon chơi 1-2 ngày cũng được.
Vé vào vườn phật cho người nước ngoài là 40,000Kip/người, người local là 15,000Kip/người.
Bên trong vườn Phật có một nhà hàng ven sông rất lớn, đồ ăn khá ngon, giá cũng không đắt (mình gọi 1 con cá nướng cuốn rau và 1 ly cà phê sữa đá, tổng cộng 110,000Kip). Các bạn phục vụ không giỏi tiếng Anh thì cứ google dịch làm tới, vẫn có ăn, vẫn đúng món như thường.
Chiều: Khải Hoàn Môn Patuxai
Nơi này giống như một quảng trường lớn, rất nhiều người dân địa phương cũng tới đây chụp ảnh, đi dạo. Khi mình tới cũng không thấy có mở cửa cho leo lên trên mà chỉ được đi dạo lanh quanh bên dưới.
Cảnh hoàng hôn ở đây cũng rất đẹp.
Tối: chợ đêm
Từ Khải Hoàn Môn đi bộ ra chợ đêm mình có đi qua Wat Sisaket, kiến trúc rất đẹp.
Hôm nay không chỉ đi dọc con phố Quai Fa Ngum bên cạnh chợ mà mình còn đi vào những con đường nhỏ bên cạnh đó thì khám phá ra cả một con phố ẩm thực, đồ nướng khắp nơi nên khói nghi ngút cả một khoảng không gian rộng. Khu này rất nhộn nhịp và tấp nập.
Ngày 7: Viêng Chăn - Kuala Lumpur
Mình bay chuyến 2h30 chiều nên sáng thong thả ngủ nướng, ăn sáng và nhấm nháp cà phê.
Buổi trưa sang quán cơm chay Việt bên kia đường ăn trưa rồi ra sân bay.
Quán này ăn rất ngon, mình hối hận vì không thử ăn sớm hơn, nhưng món lên rất lâu. Mình gọi 1 phần cơm trắng với canh chua là 50,000Kip. Lúc mình tới chỉ có 1 couple Tây thôi, nhưng mà đợi gần 30p mới thấy đồ ăn của họ lên nên mình take away luôn vì không kịp xe ra sân bay.
Nhân viên ở nhà nghỉ gọi taxi cho mình, thật ra nó là xe van 16 chỗ, giá 100,000Kip/lượt.
Sân bay ở Viêng Chăn cũng nhỏ.
Điều khiến mình ngạc nhiên là trên boarding pass không có ghi số cổng ra máy bay. Vô tận phòng chờ rồi mình vẫn chưa biết mình sẽ ra máy bay bằng cổng nào, tìm mãi được một bạn mặc đồng phục hỏi thì bạn bảo chờ. Tìm một hồi nữa mới thấy 1 bảng điện tử nhỏ thông báo chuyến bay nhưng cổng lên cũng để trống. Mình đinh ninh là khi nào sắp bay họ sẽ thông báo.
Thật ra, vì phòng chờ rất nhỏ, chỉ có 3 cổng thôi nên dù là cổng nào thì cũng không trễ được. Và đúng là sắp tới giờ bay họ thông báo bằng loa thật haha.
Đây là một trải nghiệm mới vô cùng thú vị đối với mình.
Tạm biệt đất nước và con người Lào. Cứ như chuẩn bị xa nhà ấy.