Sapa xuất hiện trong kí ức của tôi từ cái ngày đọc được những lời văn của tác phẩm "Lặng lẽ Sapa". Hồi ấy, Sapa có phần lạ lẫm và đầy hiếu kì về một nơi lạnh lẽo nhưng cũng đầy lãng mạn. Lớn lên thêm thì Sapa được biết đến như một điểm đến du lịch hấp dẫn của giới trẻ, rằng ai đó cũng phải đặt chân đến đây một lần...
Sapa xuất hiện trong kí ức của tôi từ cái ngày đọc được những lời văn của tác phẩm "Lặng lẽ Sapa". Hồi ấy, Sapa có phần lạ lẫm và đầy hiếu kì về một nơi lạnh lẽo nhưng cũng đầy lãng mạn. Lớn lên thêm thì Sapa được biết đến như một điểm đến du lịch hấp dẫn của giới trẻ, rằng ai đó cũng phải đặt chân đến đây một lần. Vậy Sapa có gì hay mà chúng ta phải khao khát đến như vậy? Tôi cũng tò mò.
6 tiếng đồ hồ rong ruổi để hi vọng đón cái lạnh, cái sương của Sapa, ấy thế mà Sapa lại đón chúng tôi bằng cái nắng hanh khô của mùa đông Bắc Bộ. Bước xuống xe, hít hà không khí nơi đây, đến rồi, cuối cùng cũng đến Thị trấn mộng mơ này.
Check in và nhận phòng tại khách sạn LaSapa số 38 Fanxipan, tôi cảm nhận thư thái và mãn nguyện. Rằng là chúng tôi sẽ có thời gian ở đây để biết được Sapa có điều gì hấp dẫn.
Bản Cát Cát là địa điểm đầu tiên chúng tôi lựa chọn khám phá, nghe tên đã thấy muốn đi luôn rồi. Bản Cát Cát có vườn hoa, có thác nước, có rừng già và có cả một vùng văn hóa nằm im cần chúng tôi khám phá. Vì chúng tôi đến Cát Cát vào lúc chiều tối muộn, nhưng chính tôi đánh giá đây lại là trải nghiệm độc đáo không phải ai cũng có. Trời dần nhá nhem men theo cung đường chúng tôi đến thác nước, tiếng thác chảy dội vào lòng chúng tôi nghe như tiếng thở của thiên nhiên, cảm giác bình yên đang vỗ về. Chúng tôi quay trở lại thì trời đã tối sầm, chúng tôi len mình qua đường mòn trong rừng, nơi Cát Cát bây giờ chỉ có tiếng thở của chúng tôi và tiếng thác chảy. Ánh đèn flash cùng với những ánh đèn lốm đốm của những căn nhà trên bản điểm xuyết vào màn đêm Cát Cát, tôi thấy thích thú lạ kì.
Sau hành trình đi tìm tình yêu với bản Cát Cát, chúng tôi quay lại Lasapa và háo hứng một bữa ăn hoành tráng và ấm áp. Lasapa ưu đãi cho chúng tôi một mảnh sân thượng rộng rãi và thoáng mát, vậy chả tội gì chúng tôi không hưởng thụ nó. Chúng tôi quyết định mua đồ ăn và đồ nhậu về đây sum vầy và giải quyết cơn đói đang cồn cào. Những câu chuyện của cá nhân thêm thắt cho bữa tối ấy của chúng tôi thêm phần lãng mạn và vui vẻ.
Làm sao có thể ngủ trong lúc này được, sau bữa cơm tối, chúng tôi quyết định sân si thêm chút không khí Sapa về đêm. Đi dọc con đường, chúng tôi đến Sapa Plaza- nơi hút ống kính nhiều nhất của các du khách, rồi đến nhà thờ đá cổ kính. Sapa về đêm trong mắt tôi có chút hào nhoáng và sang trọng, có phần xa lạ bởi ánh đèn hay bởi những kiến trúc nhà hàng khách sạn ngày càng mọc nhiều lên hay là gì là khác nữa.... Đi dạo lúc này là một ý tưởng không tồi, chúng tôi đi một vòng quanh hồ Sapa, phiêu bạt cùng gió và bụi, tạt vào quán trà đá "hiếm hoi" ở đây đến tận khuya. Vui vẻ cùng trăng và hoa, tối đó, chúng tôi có một giấc ngủ ngon tại Lasapa.
Sáng sớm tại khách sạn, mở mắt ghé tầm ngắm nhìn view Sapa từ sân thượng khách sạn, 'nắng đã sắp đốt cháy cả lưng đồi'. Chúng tôi đươc tiếp đón bữa ăn sáng bằng món 'Rồng vượt đảo' và lắng nghe câu chuyện thú vị của anh chủ khách sạn. Buổi sáng đủ háo hứng cho một ngày chúng tôi lăn bánh trở lại thành phố Lào Cai để sang thăm anh bạn láng giềng Trung Quốc.
Kể sao cho hết một ngày "sống động" tại cửa khẩu, cảm xúc nghẹt thở quá tôi khó lòng chắp bút cất lời được. Tôi chỉ biết rằng ngày hôm đó, chúng tôi đã có những trải nghiệm có một không hai, chúng tôi được 'yêu thương' và 'chiều chuộng' đến xúc động bởi những con người nơi đây, chúng tôi được mở to con mắt để nhìn đời, nhìn xã hội, nhìn ở phía bên kia cuộc sống..... Lào Cai ơi, sao mà quên được....
Một chuyến đi không lịch trình, không kế hoạch, tất cả mọi thứ đều tự do đôi khi có cái hay của nó, chuyến đi này có lẽ tôi chưa đủ để xây một tình yêu trọn vẹn với Sapa nhưng tôi lại trân trọng những trải nghiệm cùng người bạn cùng chuyến đi, cùng với những con người tôi đã gặp ở đây. Liệu rằng, Sapa trong tôi có còn nguyên sơ như cái này tôi đọc "Lặng lẽ Sapa" nữa không, có hào nhoáng như trên các bức ảnh chụp về nơi đây? Tôi e rằng không. Tôi có nhớ mình đã hỏi anh chủ khách sạn về điều gì đáng nhớ nhất ở Sapa để mang về Hà Nội, anh nói rằng: " Chưa đi chưa biết Sapa/ Đi rồi mới biết Sapa bụi mù". Câu nói đùa nhưng cũng có phần đúng. Sapa đã nhuốm màu "thương mại", xe cộ đi lại khá nhiều, mùi xăng dầu sực lên, hay đến Sapa bạn sẽ luôn ám ảnh những đứa bé vùng cao 'đi xin tài trợ'.....
Kết thúc chuyến đi, ai cũng mang về túi cảm xúc riêng, tôi tin rằng, chuyến đi Sapa này cũng là một chuyến đi đầy ý nghĩa. Nếu ai khao khát đến đây cũng đừng ngần ngại lên đây thăm thú một lần, Sapa vẫn đẹp như chính cái tên của nó.
Đêm qua bố tôi hỏi: " Thế Hà đi trên đó có đẹp không?"
Tôi trả lời: "Đẹp ạ"
Bố tôi bảo: "Đẹp nhưng sao đẹp bằng Hà Nội..."
Rốt cuộc, Hà Nội hay Sapa, nơi nào đẹp hơn?
Tôi tin rằng: Nơi nào cũng đẹp, nếu tim ta còn chỗ để yêu thương......
Hà Nội, 04/01-06/01/2019