Blog Cao Bằng - Một chút xàm xí
cover

Cao Bằng - Một chút xàm xí

avatar
Hà Tỷ Tỷ dot Thứ 2, 08/06/2020
Theo dõi Gody.vn trên Google news
Ngày lễ có đi đâu không đấy? Tôi có về quê vài ngày và sau đó quyết định vít tay ga vi vu Cao Bằng. Sẽ là một chuyến đi phượt thứ hai sau chuyến đi Phượt Hà Giang ê mông năm ngoái. Cũng có nhiều háo hức và mong chờ.
Ngày lễ có đi đâu không đấy? Tôi có về quê vài ngày và sau đó quyết định vít tay ga vi vu Cao Bằng. Sẽ là một chuyến đi phượt thứ hai sau chuyến đi Phượt Hà Giang ê mông năm ngoái. Cũng có nhiều háo hức và mong chờ.
Ngày thứ nhất…
Sáng hôm bon bánh xe, thời tiết có vẻ ủng hộ lòng người, nắng ấm đều đều nhưng không gắt, không oi. Nhưng niềm vui tận hưởng không được bao lâu, lên Cao Bằng vất vả nhầm thú vị hơn cả đi lấy chân kinh, trời hết mưa lại nắng. Đấy thực ra không phải chúng tôi đi lâu mà phần nhiều thời gian chỉ để mặc áo mưa và cởi áo mưa.
Theo lịch trình, chúng tôi dừng chân tại Hồ Ba Bể - cái hồ ngày xưa được học về sự tích của nó ý. Đến thấy cũng đẹp và rộng phết. Cây cối, núi non bao quanh trùng điệp. Một con ‘du thuyền’ chở 6 ‘thiên thần’, chúng tôi nhanh chóng cảm nhận được những cơn gió mát phê lòi, phong cảnh hữu tình nên thơ, nước hồ xanh lam trông đẹp mắt. Gớm đi như này mà có gấu chó đi cùng nữa thì khỏi bàn, rô men tích ngoài sức tưởng tượng. Nào nào, đứng ra mui thuyền chụp ảnh đi nào, mấy khi được dịp bơi ra bể. Thế là váy vóc lụa là, tóc tai cứ bay lồng lộng trong gió và trong cả những tấm hình bắt mắt nữa. Thực ra hồ Ba Bể còn nhiều chỗ phải đi lắm, nhưng vì nghèo, chúng tôi đi có 3 nơi là thác Đầu Đẳng, ao Tiên và đền gì quên tên rồi vì đền đó chúng tôi chỉ đi qua chứ không lên. Đi thác Đầu Đẳng cũng được, có khung chụp ảnh với thác bé xíu, muốn chụp phải xếp hàng. Xuống được thác nghĩ mình giảm được vài ký rồi, lên đến nơi được mới chú bán nước mía mời ngọt sớt, sợ chú buồn, thôi làm và ly rồi đi tiếp. Mỡ chưa kịp ra đã thu ra rồi.
Sau khi đi Thác Đầu Đẳng, chúng tôi háo hức đến ao Tiên. Woww công nhân tên là Ao Tiên, thấy Tiên thật, lên ảnh cứ phải lung linh chứ nhìn ngoài đời không khác gì cái ao làng. Thất vọng ghê gớm. Không chụp được cái gì ra hồn, thôi lượn nhanh cho nước nó trong.
Rồi đến đoạn đền, ừ thì chúng tôi không vào nên không kể nữa nhé.
Vèo phát đốt mịa hết 600k ‘du thuyền’ hạng sang, chúng tôi tiếp tục nổ máy phóng lên thành phố Cao Bằng. Vì ham vui nghịch nước hồ Ba Bể, chúng tôi di chuyển lên thành phố thì trời đã tối rồi. Chúng tôi vượt đèo bằng cách xuyên vào màn đêm rừng núi. Đến thành phố tưởng được ngủ ngon lành 1 giấc, ai ngờ chúng tôi phải đối mặt thêm một thử thách nữa là cháy cmnr phòng rồi. Tôi xác định tối nay ngủ ngoài đường rồi nhưng may thay chúng tôi đã tìm được phòng nhưng phải chả chi phí khá cao. Chết chửa, ai bảo đi vào ngày lễ làm gì!
Vì quá mệt, tôi ngủ không biết trời đất ra sao, kệ mịa đời, thế nào mai tính tiếp.
Một đêm trôi qua bình lặng, mà tôi chỉ cần thế thôi, cần quái gì nhiều.
Ngày thứ 2…
Sáng hôm sau, xúc miệng bằng món bánh tráng thịt chan - thấy bảo là đặc sản Cao Bằng. Tôi đếch thích ăn bánh cuốn nên thấy nó ngon bình thường. Cơ bản lúc sáng đói quá, làm cốc mỳ tôm rồi nên ăn bánh cuốn không còn hấp dẫn nữa. Tiên sư =))
Rồi, sau màn ăn sáng thịnh soạn, chúng tôi đến hang Pác Bó, cũng xa xôi, dự là 2 tiếng lượn lờ cơ. Lên đến nơi, thấy tuyệt vời phết. Làm ngay quả vé combo xe điện và bảo hiểm hết nửa lít, tôi cứ rung đùi ngồi xe điện và hóng núi non thôi. Mà công nhận nước ở đây trong kinh khủng, nhìn được shit của cá luôn, thề trong thật. Cứ đi theo mấy chú xế xe điện thôi, đến suối Lenin, núi Cacmac rồi vào hang Bác Hồ từng nghiên cứu, soạn thảo con đường cứu nước. Thấy lên Pác Bó dịp lễ này ý nghĩa v~ ra. Mà phê nhất là khúc rửa mặt và rửa chân bằng nước suối, nước đã sạch lại còn mát, nên người ta hay vứt bia, vứt hoa quả xuống suối để ngâm, tý nữa vớt lên ăn mát lạnh như để trong tủ lạnh ý. Mà nhìn cái suối thế này thôi, đầy góc sống ảo ngất ngây. Ưng nhất cái này rồi còn gì. Đi thì tầm tiếng là cùng nhưng lâu là cái khúc chụp ảnh này nè. Ở Pác Bó đến trưa nắng gắt le lói, thôi xem nốt có gì không thì lại về cho lành. Về nhà làm bữa cơm trưa nóng hổi, làm giấc đến chiều mình lên đồi thông. Chiều đến, lên được cái đồi thông mới khai ‘quật’, cũng không có gì mấy, chỉ thấy toàn thông =)). Thôi đi về ăn tối cái nhỉ, đi phượt mà sướng hơn tiên, hết ăn, ngủ rồi vặn ga. Bữa tối thưởng thức món vịt nổi tiếng Cao Bằng, thêm bia Trung Quốc xịn sò, bữa tối trơn tru nốt không rơi hạt cơm nào. Tối cũng rảnh, đi cafe chém gió cho đời nó vui nhỉ? Chúng tôi đã đến quán cà phê tên là TỘC, khá độc đáo và nhiều điều thích thú về cách trang trí của quán cafe này. Ngồi nhấm hạt dương và thưởng thức chút đồ uống tại đây, chúng tôi quyết định về ngủ để mai có sức cho chặng đường dài tiếp theo.
Ngày thứ 3
Sáng hôm sau, chúng tôi lăn bánh lên Bản Giốc - một trong những địa danh nổi tiếng khi nhắc đến Cao Bằng. Chuẩn bị ít thịt nướng và con gà, chà chà sẽ có một buổi picnic ngon lành nha. Bản Giốc cách thành phố Cao Bằng tầm 90 km thì phải, mà tôi đếch nhớ đâu vì tôi được làm ôm mà, đến nơi chỉ biết là ê mông v~. Ôm cái làn với một đống đồ ăn vào bản Giốc, tiếng thác chảy nghe cũng thấy thích thú lắm. Ngày nghỉ lễ người ta đến đây rất đông, nên xem ra dịch vụ cho thuê chiếu ngày hôm đó cũng thu được kha khá nhỉ. Rồi, đến rồi đem đồ ra nướng thôi. Người ta bảo rồi, nướng gà là nghệ thuật, người nướng gà là nghệ sĩ. Xem ra nhóm chúng tôi cũng nghệ sĩ phết, chứ không như mấy thanh niên bên cạnh, xem chừng chật vật lắm. Bạn cứ tưởng tượng mà xem, đến Bản Giốc, nghe tiếng thác chảy, xé con gà nướng ngồi nhai, thêm chút bia bọt cho bon mồm, ôi phải nói quá ư tuyệt vời đi. Sau khi no say, chúng tôi quyết định lội thác xem khả năng chinh phục của bản thân ra sao. Mới lội được mấy con thác thì bắt đầu mưa to. Đi chơi mà mưa thì lãng xẹt ấy, ngồi ôm nhau trú mưa mà để ý cách người ta trú mưa cũng cười đau bụng luôn. Thôi mưa này về chứ còn làm gì nữa. Đấy thôi về, Bản Giốc chúng tôi về thật đây.
Vì Cao Bằng mưa lớn, chúng tôi quyết định phải ở lại thêm 1 đêm nữa, sáng hôm sau sẽ về lại Thủ đô yêu dấu. Một đêm nữa trôi qua, chúng tôi cố hít hà không khí Cao Bằng và tận hưởng nốt những gì còn sót lại ở thành phố này.
Một chuyến đi thú vị, phải công nhận như vậy. Không quá tệ với một chuyến đi chốn ồn ào đô thị về với thiên nhiên, về với núi rừng, thác nước lại còn gặp những con người mới, trải nghiệm mới.
Hà Nội, ngày 2/5/2019



Thác Bản Giốc Khu di tích lịch sử Pác Bó Pác Bó cao bằng Thác Bản Giốc Pác Bó Hồ Ba Bể cao bằng

Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.

Viết blog ngay
Đã cập nhật vào ngày 31/12/2022
Love
16 Bình luận
avatar
Hà Tỷ Tỷ

Đơn giản là đi!

4 Quốc gia
33 Tỉnh thành
2 Người theo dõi
0 Đang theo dõi
icon Theo dõi
Kiếm tiền cùng Gody icon My Travel Map
Bình luận
*Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để bình luận và chia sẻ nhanh hơn
avatar
Sophia Cao Bằng thật sư rất đẹp
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Hà Tỷ Tỷ Mình cũng muốn quay lại
avatar
Hạ Ái có dịp quay lại mình sẽ đi hồ Ba Bể cho biết, nghe nói đẹp lắm
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Hà Tỷ Tỷ Hồ Ba Bể đẹp thật, nước trong và mát
avatar
Mino Trần cô gái đi nhiều nơi quá, thích thật
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Hà Tỷ Tỷ Mình thích đi, động lực kiếm tiền là đi đó, mình chuẩn bị đăng bài review Đà Lạt, bạn ủng hộ nha
avatar
Meo Meo khổ hổ là nơi Bác chọn, đẹp thế cơ mà hehe
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Hà Tỷ Tỷ Maxx đẹp luôn á
Bài viết liên quan
Bài viết cùng tác giả
Chuyến du hí vào Đà Lạt lần 2 giữa mùa hoa đẹp nhất trong năm.
Mùa hè đến, tranh thủ dịp kích cầu du lịch sau dịch, tôi tự thưởng cho bản thân một chuyến đi để khám phá vùng đất mới. Đà Lạt chính là điểm đến mong chờ bấy lâu nay của tôi.
Trước khi đi chuyến này, nhiều người hỏi: "Sao lại đi Mộc Châu trời này?". "Ủa, có vấn đề gì hả?". Mình chả quan trọng đi phải đúng mùa, đúng dịp gì cả. Lạnh một tý thì có sao, hoa tàn mất rồi thì có sao, miễn là đủ để cảm nhận thiên nhiên và cuộc sống ở đây là được.
Sinh ra tại Vĩnh Phúc, nơi có địa danh Tam Đảo nổi tiếng mà lần này tôi mới có cơ hội đặt chân đến mảnh đất này. Ngày xưa nghe Tam Đảo toàn sỏi đá, đường khó đi, mà ngày nay nghe Tam Đảo khác xưa, phát triển lắm. Tôi cũng phải lên ngó nghiêng xem sao.
Sapa xuất hiện trong kí ức của tôi từ cái ngày đọc được những lời văn của tác phẩm "Lặng lẽ Sapa". Hồi ấy, Sapa có phần lạ lẫm và đầy hiếu kì về một nơi lạnh lẽo nhưng cũng đầy lãng mạn. Lớn lên thêm thì Sapa được biết đến như một điểm đến du lịch hấp dẫn của giới trẻ, rằng ai đó cũng phải đặt chân đến đây một lần...
Nếu như nhà văn Tô Hoài đã từng phải thốt lên rằng: “ Đất nước và người miền Tây đã để thương để nhớ cho tôi nhiều quá, tôi không thể bao giờ quên” sau 8 tháng, nhà văn ăn cùng, ngủ cùng với người dân Tây Bắc thì với tôi không cần quá dài như vậy, chỉ với 3 ngày, tôi đã chết mê chết mệt với Tây Bắc rồi….