Từ Vinh xuôi theo hướng QL1A, đường quốc lộ ngập nắng chang chang, Khang Và Chen hối hả tiến nhanh về Quảng Bình do có lịch hẹn với một host ở đây. Quảng Bình là vùng đất xanh mát với khu bảo tồn thiên nhiên Phong Nha Kẻ Bàng, cũng là nơi chúng tôi sẽ ghé đến và hứa hẹn nhiều trải nghiệm thú vị ở đây.
Từ Vinh xuôi theo hướng QL1A, đường quốc lộ ngập nắng chang chang, Khang Và Chen hối hả tiến nhanh về Quảng Bình do có lịch hẹn với một host ở đây. Quảng Bình là vùng đất xanh mát với khu bảo tồn thiên nhiên Phong Nha Kẻ Bàng, cũng là nơi chúng tôi sẽ ghé đến và hứa hẹn nhiều trải nghiệm thú vị ở đây. Hôm đó là một ngày nắng rất đẹp, trong veo; đường rộng thênh thang và vô tình chúng tôi gặp hai người bạn ngoại quốc cũng đang trên hành trình khám phá đất nước Việt Nam. Sau pha rượt đuổi tưởng chừng như không có hồi kết giữa Khang Và Chen cùng hai người bạn phượt thủ cho đến khi sự cao hứng khiến cho cả hai quyết định rẽ hướng… PHA BẺ LÁI ĐẦY NGẪU HỨNG VÀ CÁI KẾT “MÃN NHÃN”
Tạm nghỉ chân ven đường làm ngụm nước và kiểm tra lại bản đồ, cả hai vô tình nhận ra đang rất gần bãi biển Thiên Cầm bình yên và hoang sơ. Và cái gì đến cũng đến, chúng tôi bẻ lái hướng thẳng về biển Thiên Cầm. Như món quà trời ban, vẻ đẹp hoang sơ của những bãi biển xinh đẹp ở Hà Tĩnh và câu chuyện thú vị nơi đây đã níu chân chúng tôi trong chốc lát, gần như khiến cả hai quên mất khái niệm thời gian.. .
Con đường tắt men theo con đường nhỏ và hai bên là cánh đồng ruộng lúa xanh ngát trải dài vô tận như báo hiệu Khang và Chen đang có một chuyến du ngoạn tại một làng quê yên bình. Càng về gần biển, gió và mùi biển càng hiện ra rõ ràng hơn trong tâm trí của cả hai. Khang từng có dịp được đi nghỉ mát ở Thiên Cầm hồi nhỏ nên say sưa tả cho Chen nghe về những ký ức xinh đẹp của biển Thiên Cầm hoang sơ, nào là những ngôi nhà nhỏ ngay ven biển chỉ cách biển một bờ cát trắng với những thân rau muống mọc lan xuống, biển thì xanh trong và vắng người... Mải nói chuyện một hồi rồi còn suýt rẽ nhầm hướng và rồi chúng tôi cũng đến nơi rồi đây, tiếng sóng biển nghe rì rào rõ một một . Nhưng mơ rồi cũng đến lúc tỉnh, khi đến nơi, hình ảnh về bãi biển hoang sơ, ngôi nhà sát biển trong trí nhớ của Khang kể cho Chen nghe hoàn toàn bị thay thế bởi những sạp hàng hải sản san sát, những lời chào mời và bãi biển xinh đẹp bị ngăn cách bởi một triền đê cao ngất. Khi đã đi một quãng đường hơn 20km, cả hai không cam tâm bỏ cuộc và quyết “được ăn cả ngã về không”, qua đến một quãng vắng hơn đủ để phóng hết tầm mắt thỏa chí ngắm cảnh biển trọn vẹn, chúng tôi kiểm tra lại bản đồ và thử quyết định sẽ đi tìm một bãi biển có thể xuống được. Sau một hồi loay hoay, phóng hết từ làng này đến xóm nọ, Khang Và Chen đã tìm được con đường xuống bãi biển.
“ Với Chen các làng chài ven biển chỉ ngắm từ đằng xa là đã cảm nhận rõ ràng hương vị mặn mòi của biển cả: Làng chài nơi đây nổi tiếng với nghề làm mắm gia truyền. Vốn không phải là tín đồ của các loại mắm, Chen chỉ muốn di chuyển thật nhanh thôi T.T T.T T.T !!! Nhưng, vẻ đẹp làng chài nơi đây quá đỗi bình dị và cho con người ta cảm giác an yên, quyến luyến không muốn rời.
Men theo con đường ven biển của làng chài, cả hai đang miết mải tìm đường xuống thì như một sự mách bảo Khang Và Chen cùng một lúc quay sang bên trái. Từ đằng xa, bán đảo xanh mướt rừng cây được biển trời xanh ngát bao quanh và ẩn hiển một ngọn hải đăng màu đỏ tươi đã thu hút mọi ánh nhìn của hai đứa. Bây giờ đã là 11h30 phút, hai thanh niên cũng có vẻ chột dạ rồi nhưng không hiểu từ đâu ra cái động lực phi một mạch đến ngọn hải đăng thôi thúc mạnh mẽ kiến cho cái đói cái mệt cũng phải lùi bước!!!
Bỗng…
ĐỨNG NGẨN NGƠ NGẮM CẢNH MÀ QUÊN MẤT MỤC TIÊU
Ngay lập tức Khang và Chen quay đầu xe lần theo con đường đê biển quanh co hướng về phía bán đảo xa xa.Trước mắt cả hai là một cây cầu “khổng lồ” và dường như “dài vô tận”. Các bạn sẽ không thể tưởng tượng được khung cảnh nơi đây đẹp đến “rợn người” và hùng vĩ như thế nào đâu! Cái cảm giác đi qua một cây cầu mà hai bên là biển cả mênh mông, không gian bao la ngút ngàn và mặt nước còn long lanh như hàng triệu viên ngọc trai bao phủ trên mặt biển…. Chỉ muốn thốt lên: ”Yêu mất rồi.” <3 <3 <3
Bao la là biển, dịu êm cũng là biển! Những con tàu đậu tăm tắp dọc theo roi cát nhỏ. Từ xa, ngọn hải đăng không chỉ dẫn lối tàu bè mà còn dẫn lối Khang và Chen vào cung đường kỳ vĩ của thiên nhiên. Đi hết qua cầu 19 tháng 8 lần theo con đường dốc thoải, ôm lượn theo con đường một bên vách đá, một bên là biển xanh óng ả, đường đi không quá khó hay nguy hiểm tuy nhiên đường hơi xấu nên rất hợp vừa đi vừa vãn cảnh. Khang và Chen lần lần theo con đường mòn cứ thoáng chống chìm trong núi rừng bạt ngàn, phút sau đã phải WOW lên vì khung cảnh rộng lớn của biển, vì màu nước xanh óng, trong veo. Đang 12h trưa mà cả hai cứ ngỡ là trong phòng điều hòa 16 độ vậy. Gió biển Kỳ Xuân thổi nhẹ xua tan đi sự oi nồng, cái nắng gắt gỏng của miền Trung.
Điểm chạm của rừng núi và biển cả
“Nơi đây đúng là sự hòa quyện hoàn hảo cảnh sắc giữa núi rừng và biển cả”_ Cảnh đẹp hiếm có.
Bên cạnh sự hùng vĩ của những vách núi cao sừng sững, khối đỏ, khối vàng là sự đối lập với màu nước xanh ngọc bích trong veo của biển và trời. Điểm tô cho bức bích họa ấy là màu xanh ngát của những tán cây, màu tím của những bông hoa dại, màu nâu giòn của những mái lá dựng tạm cho đàn dê được chăn thả tự do, những chú bò nhẩn nha gặm cỏ… Giữa bức tranh ấy, hai chàng trai như lạc vào chốn “đa màu - đa không gian - đa cảm nhận”, đi miên man không điểm dừng…”
Mải vi vu và tận hưởng cảnh đẹp tự nhiên, Khang và Chen chợt nhận ra đi hồi lâu mà mãi không tới ngọn hải đăng, đường thì vắng hoe ngoài mấy chú dê đi thong dong trên đường ngoài ra thì chẳng thấy người đâu cả. Cả hai ngẩn ngơ quay qua nhìn nhau, lưỡng lự khi không biết nên tiến lên hay vòng lại ??? Giờ mà gặp được người đi đường thì còn “hơn bắt được vàng”... Càng đi càng thấy sai đường, cả hai mừng rơi nước mắt khi gặp được một chú chỉ đường và bảo rằng đây là Kỳ Xuân, đi men theo đường này sẽ dẫn đến Kỳ Anh (40km - còn khá xa)...
Kỳ Anh hay ngọn hải đăng ???
Điểm chúng tôi đang tạm dừng nghỉ ngơi là một tổ hợp: từ bãi đất chăn bò, vùng cát vàng cho tới những hòn đá to khổng lồ bị mài nhẵn bởi sóng và gió và bãi biển xanh rì rào. Tất cả hòa quyện với nhau như một tuyệt tác mờ ảo “hư hư thực thực”. Quả là đẹp như mơ! Đây là cơ hội “trời cho” nên không chút do dự cả hai “ôm phản lao ra biển”...
Vứt xe trên bãi cỏ và đặt hết niềm tin cũng như “của nải” cho những em bò trông giúp, Khang và Chen lao nhanh xuống thiên đường biển cả. Vẻ đẹp ở đây khiến tất thảy những ai đã, đang và sẽ tới không khỏi trầm trồ, ngả mũ thán phục. Chỉ với đôi ba tấm hình hoặc những đoạn video quay vội vã sẽ không thể nào lột tả hết được “cảnh”, “sắc” và “thanh âm” nơi đây. Hãy tới với Kỳ Xuân để trải nghiệm không chỉ bằng “ngũ quan” mà còn là bằng cả trái tim của những “con chiên biển cả”.
Bãi biển có lối dẫn xuống để tắm nhưng đây là bãi vắng không có người xung quanh nên các bạn lưu ý chỉ chọn chỗ nào an toàn chụp hình và nạp vitamin “sea” thôi nhé! Các bạn cũng có thể cảm nhận rõ ràng sự mát lành của nước biển cùng sự tơi xốp của bãi cát trắng phau trải dài tít tắp. Nói không ngoa thì nơi đây như một tấm thảm massage “khổng lồ” cho đôi bàn chân rong ruổi suốt một chặng hành trình dài của Khang Và Chen. Những hòn đá siêu “vĩ đại” chồng chất lên nhau như được sức mạnh vô hình của Hercules nâng đỡ. Đây là chỗ rất thích hợp để chụp những những tấm hình “so deep” có đá, có núi, có biển xanh cùng mây trắng … Như “con nghiện thèm thuốc lâu ngày” :P :P :P , Chen không ngần ngại trút bỏ xiêm y để lao xuống biển vẫy vùng. Chen “Wow” lên trong hạnh phúc, còn Khang thì mải mê chụp ảnh mà quên luôn thời gian đang trôi đi như ăn cắp. Sau một hồi mải mê rong chơi với sóng và gió, cả hai phải quay lại hành trình trong tiếc nuối, chúng tôi quyết định chọn sẽ đi tìm ngọn Hải Đăng.
Xuôi theo con đường dốc xuống, Khang và Chen đã bị một thế lực vô hình nào đó mê hoặc khiến cả hai cảm thấy do dự, quyến luyến không rời. Và thế là không tránh được số trời, Khang Và Chen quyết định tạt vào một nhà dân hiếm hoi ven đường, vừa hỏi lại vị trí vừa đánh liều hỏi xin ở nhờ xem sao. Đây là nhà cô Tâm - một ngôi nhà được cải tạo tạm trên nền đất ruộng trồng lúa ngày trước. Bây giờ cô nuôi ba chục chú dê và mở hàng ăn cho khách vãng lai. Cả hai đã có cơ hội ngồi nói chuyện với cô, được cô kể về biết cái tên xinh đẹp của bãi biển này Kỳ Xuân - “Sự kỳ diệu của Xuân” hay “Thời kỳ trổ sắc Xuân”; và con đường tới thị trấn Kỳ Anh… Mà, trong lòng cảm thấy ấm áp, an yên đến lạ kỳ.
“Kỳ Xuân nghèo và vất vả lắm”
Cô Tâm kể chuyện về cuộc đời mình và cuộc sống cơ cực của bà con nơi đây từ khi con đường thơ mộng đó còn chưa xây dựng. Trước đây, cô chú phải băng qua những bãi cát bỏng rát, những hòn đá khổng lồ đến đây trồng lúa, kiếm tiền nuôi các con ăn học. Các bạn có thể tưởng tượng được việc trồng lúa ở nơi đá, cát, biển và gió là một điều khó khăn và truân chuyên đến nhường nào? Tận dụng con suối nhỏ từ đỉnh núi chảy xuống, cô chú cải tạo và biến đất hoang thành ruộng bậc thang, hiên ngang với biển cả. Thật lạ là nơi biển trời lại có ruộng bậc thang nhưng cũng lắm gian nan vì trồng lúa vất vả lại không được “bội thu”. Nên, cô chú quyết định chuyển thành bãi chăn nuôi dê, thêm cái chòi nhỏ hướng thẳng ra biển cho khách đến ăn hải sản ở đây để đảm bảo thu nhập và cuộc sống không còn bấp bênh. Con suối nhỏ giờ trở thành nguồn nước sinh hoạt chính và được cải tạo thành cái bồn tắm thiên nhiên mát lành. Cô cứ mời xuống tắm nhưng vì ngại nên Khang chỉ xin rửa mặt thôi . Thực sự là sảng khoái vô cùng các bạn ạ!
Ở đây, nhà cửa không được cấp phép xây dựng và khai thác du lịch do Kỳ Xuân là khu vực biển tự nhiên cần bảo tồn. Mọi hoạt động xây dựng, nhân tạo hóa (can thiệp bởi bàn tay con người) đều chỉ nằm trong mức giới hạn. Nếu người dân muốn làm nhà thì chỉ làm cái móng bê tông và quây tạm bốn phía nhà lá là ở được. Còn về điện sinh hoạt, các hộ dân sẽ phải dẫn dây từ ngọn hải đăng về dùng vì chưa được đầu tư phát triển cơ sở hạ tầng… Tạm biệt cô Tâm, bãi Kỳ Xuân yêu kiều xinh đẹp chúng tôi ngược về con đường cũ, ngoảnh lại thấy ngọn hải đăng đỏ sẫm lẫn giữa bạt ngàn xanh ngát núi rừng và biển trời. Ngọn Hải Đăng trong đồn biên phòng dần hiện lên và bóng của chúng tôi kéo dài, mờ dần trên con đường...
Chúng tôi tự hứa sẽ quay lại đây, đi trọn hết cung đường này để khám phá thêm những vẻ đẹp ẩn dấu của vùng đất tạo nên từ nắng gió của biển, đất đá của núi rừng…
Tạm biệt Kỳ Xuân và hẹn sớm gặp lại !!!
60 GIÂY NHÁ HÀNG: Chặng tiếp theo, Khang Và Chen sẽ đưa các bạn đến với cái eo Việt Nam - Phong Nha - Quảng Bình cùng những trải nghiệm “có một không hai” về vẻ đẹp của con người và phong cảnh “tuyệt mỹ”. Hãy luôn theo dõi hành trình của Khang Và Chen để cập nhật những điều thú vị, những nét văn hóa mà các bạn có thể chưa từng biết tới! Xin chân thành cảm ơn các bạn!
#khangnchentrip #khangnchen #khangvachen #hanhtrinhkhangvachen #thiencambeach #kyxuanbeach #hatinh #kindness #theartofnature #theartofpeople #xuyenviet #hanhtrinhxuyenviet #dulichbui #hanhtrinhvanhoa #motorbikerjourney #hanhtrinhbiker #bikerjourney #photography #l4l #fff #follows #likeforlikes #like4likes #travelphoto
Nguồn:
Email: khangnchentrip@gmail.com
Contact for work: 088.9978.193 - 094.5353.429