Blog #KHANGNCHENTRIP - CHẶNG 5 (KỲ CUỐI): PHONG NHA - QUẢNG BÌNH - ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA THIÊN NHIÊN MÂY TRỜI TỪ TRÊN ĐỈNH ĐỒI ĐÔNG
cover

#KHANGNCHENTRIP - CHẶNG 5 (KỲ CUỐI): PHONG NHA - QUẢNG BÌNH - ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA THIÊN NHIÊN MÂY TRỜI TỪ TRÊN ĐỈNH ĐỒI ĐÔNG

avatar
Khang Và Chen dot Thứ 6, 04/10/2019
Theo dõi Gody.vn trên Google news
KỲ CUỐI: ĐI THẬT NHIỀU ĐỂ HỌC NHIỀU VÀ HIỂU NHIỀU HƠN...

Kỳ cuối : Đi nhiều để hiểu nhiều hơn

" Sông Son - Phong Nha thật gần gũi và thân thiện "
Chúng tôi quyết định sẽ khám phá tiếp Phong Nha, nhưng sẽ đi men theo sông Son. Đó là một ngày nắng gắt. Dù chạy xe từ sớm nhưng khó có thể trốn được những tia nắng cháy rát. Ven theo đường bờ sông Son những hàng cây tỏa bóng mát, thỉnh thoảng lại để lộ ra vẻ đẹp xanh ngắt của dòng sông. Khang Và Chen chạy xe chầm chậm và không khỏi thích thú được ngắm nhìn toàn cảnh từ dòng sông, những người chèo thuyền, làng xóm ven sông, ngôi nhà thờ và những ngọn núi cao vút trải dài. Cứ đi tiếp là chúng tôi sẽ càng đi sâu vào trong khu bảo tồn rừng Phong Nha nên quyết định dừng lại lại một ngã ba sông, nơi những con thuyền đến đưa đón người và xe sang bờ bên kia. Trưa nay chúng tôi sẽ tìm một hàng ăn tại đây để trải nghiệm ẩm thực xem như thế nào. Lượn vài vòng chợt nhận ra đã quá giờ ăn trưa của người dân ở đây, dù mới mười một giờ hơn các hàng quán đã dọn và nghỉ hết. Chắc do trưa nóng quá và người dân thường ăn sớm để tranh thủ nghỉ trưa để chiều làm việc tiếp. Vòng vèo chúng tôi thử hỏi một nhà hàng có bảng giá bên ngoài. Khi còn chưa chọn được món gì trong bảng menu đó thì chị nhân viên nhanh nhẹn đưa cho tụi mình một bảng menu khác nói của người Việt. Chen đã rất nhanh phát hiện ra đồ ăn thì không khác nhau nhưng bảng giá bị tăng nên ít nhiều, Vậy là chúng tôi từ biệt luôn chứ không cần giới thiệu gì thêm. Xuôi xuống chút mấy quán bình dân dù còn để biển bên ngoài nhưng hàng quán đã dọn hết. Nhưng thật may còn một hàng phở Bắc còn mở, mà mùi bò ninh thơm nức luôn. Chúng tôi gọi hai tô đầy đủ để bổ xung cho những chặng đường ngày hôm nay khi đã biết được giá một tô vậy là khoảng ba mươi ngàn. Dù hàng bán trong nhà nhưng chúng tôi được mời ngồi bên kia đường cạnh bờ sông nên cũng mát hơn. Đây cũng là quán nước mía nước dừa, chắc cũng là một sự chia sẻ liên kết ngầm, vì ăn tô phở chả gọi thêm cốc nước. Dưới bóng cây bàng và gió thổi nhè nhẹ chúng tôi cảm thấy đây là lựa chọn thú vị hơn nhà hàng kia. Chỉ ít phút sau, một đội quân lít nhít ở đâu túa ra. Đứa nhỡ mang bát đũa, đứa bé bê nước mắm ớt, đứa lớn nhất bê nguyên khay hai tô phở đĩa chanh và lọ ớt. Trông thấy thằng bé nhỏ nhất vừa thương vừa buồn cười, tụi trẻ làm quen việc cứ đâu vào đó ngay cả việc bưng đồ đi sang đường cũng không có gì làm khó tủi nhỏ. Đang nóng và khát nên chúng tôi xin cốc nước đá vì nghĩ hàng nước sẽ có nước sẵn. Nhưng không thằng bé nhất lại một mình xong pha mang bình to nước đá từ nhà sang cho chúng tôi, rồi sau đó nó quay trở lại nhà mà không thấy nó trở ra chơi với các anh chị, chắc đã đi ngủ trưa rồi. Tô phở Bắc mà trông đến ngạc nhiên, nếu không được giới thiệu trước hay ngửi mùi nước dùng bò ngây ngây mà nhìn qua ảnh thì tưởng rằng là tô bún bò hay bán bún ngan không chừng. Ngoài bát nước mắm ớt, rổ rau sống tô phở còn kèm thêm miếng tiết to bự còn ngoài thịt bò ở đây rất ngon, tươi và thơm. Với tô phở Bắc kiểu Phong Nha như vậy đã giúp chúng tôi qua bữa trưa một cách no nê nên chúng tôi quyết định ngồi lại đây ngắm cảnh tranh thủ làm việc và sẽ gọi thêm một ca nước dừa. Đối với những đứa trẻ nơi đây, dường như việc bán hàng phụ người lớn là trò chơi của tụi nó. Có khi tụi nó chạy đi đâu đó rồi mấy đứa hì hụi vác mấy quả dừa về, khi chạy về nhà lấy đá rồi ra bê đồ cho khách. Có những khi rảnh, một đứa bé gái gần như lớn nhất trong tụi đó lại bầy trò nhặt những quả bàng về đập để hạt lấy nhân ăn. Nếu không được thử ăn món nhân bàng hồi bé rồi thì khi nhìn tụi nó tranh nhau cái cái nhân bàng bé tí tẹo bỏ vào miệng thích thú thì cứ nghĩ tụi nó đang ăn sơn hào hải vị gì đó. Từ chỗ chúng tôi ngồi có thế thấy toàn cảnh dòng sông Son xanh ngát lẫn với màu xanh của dãy núi ven theo dòng sông. Nếu không có làng nhỏ chỉ hơn chục hộ gia đình và ngôi nhà thờ nổi bật xen giữa núi và sông đó thì ranh giới đó khó mà phân biệt được. Trên sông không ngớt những con thuyền ngược xuôi bất kể giữa trưa nắng nóng, trên đó du khách đang háo hức và ngạc nhiên với khung cảnh hùng vĩ bao quanh.
Cuối giờ chiều Khang và Chen trở về trên con đường lớn, hai bên nắng cháy những cánh đồng trơ trụi, chỉ có những con bò nhẩn nha ở đó. Đang là tầm tháng 7, cái nắng hạn gay gắt cắt nát từng vùng cỏ vàng úa. Người dân khó có thể trồng trọt ở vùng đất ba tháng nắng ba tháng mưa này. Về lại East Hill khi hoàng hôn cũng vừa xuống và lúc những âm thanh rộn rã nhất nơi đây lại vang lên. Tiếng những người vui vẻ chúc mừng nhau vì có chuyến đi vui vẻ, tiếng hỉ hả hài lòng bữa ăn ngon. Đặc sản ở đây chính là món gà nướng vàng rơm trên than củi. Chả phải bí quyết tẩm ướp kỹ càng, những chú gà chỉ được xử lý khi có khách gọi. Nhanh gọn gàng sạch sẽ đưa gà lên than hồng vậy là hương vị gà đồi thấm quyện dẫn lối thực khách mau chóng vào bữa tiệc tối. Tất cả đều nhịp nhàng hòa lẫn cùng khung cảnh rừng núi Phong Nha phía xa, những ngôi nhà nhỏ đơn sơ phía dưới ngọn đồi... Rồi chỉ khi tất cả thực khách ra về hết đồi Đông lại trở về tĩnh lặng và bình yên, những chú chó con tranh thủ lên kiếm những những thức ăn sót lại.
" Dựng lều thành thạo và những ngày nối tiếp bình minh và hoàng hôn "
Chúng tôi dọn dẹp và lại chọn một thế đất đẹp để dựng lều, bây giờ kinh nghiệm đã được tôi luyện nên cái lều trông chắc chắn hơn nhiều. Tuy rằng những cái cọc đã hoàn toàn bị bẻ cong bởi nền đất nèn rắn rỏi nhưng cũng chẳng làm khó được chúng tôi nhiều nữa. Tận dụng thêm những chiếc khăn trải bàn lót thêm một lớp xuống dưới cũng cảm thấy êm ái hơn một phần. Hoặc chúng tôi quá quen nền đất sỏi đá đó rồi. Với Khang và Cheni cảm thấy là những người rất may may mới có thể ngắm trọn vẹn những sáng bình minh trong trẻo và những chiều hoàng hôn đẹp kỳ ảo trên ngọn đồi Đông này. Thời gian giờ không tính bao ngày ở đây, chúng tôi tính xem đã được thưởng thức bao nhiêu buổi sáng khi cái nắng xé toặc bóng đêm; và bao nhiêu buổi chiều lại xếp ghế ra coi những giọt nắng óng ả như như những giọt mật ong.
" Quảng Bình còn nhiều nơi sẽ là sự tiếc nuối "
Ngoài những địa điểm gần Phong Nha, chúng tôi quyết định quay trở lại những nơi chúng tôi phải dứt lòng bỏ qua những ngày đầu đến Quảng Bình. Vậy là kế hoạch hôm nay Khang và Chen sẽ đi Làng Bích Họa Cảnh Dương và trở lại bãi Đá Nhảy. Đi theo con đường làng xuyên qua những ngọn đồi keo và thông, ôm cua theo triền những ngọn núi cao chúng tôi ra đường quốc lộ 1A , quay trở ngược lại hướng đèo Ngang. Cảng Cảnh Dương nối liền với chợ hải sản, tôm cá cua mực được các tàu cá đưa về từ sáng sớm còn nguyên mùi vị mặn mòi biển cả. Những con tàu lớn, được sơn vẽ dải màu xanh đỏ bắt mắt trên nền gỗ đen nhánh. Trên mũi thuyền phấp phới tự hào những lá cờ đỏ sao vàng tung bay. Làng Cảnh Dương là làng chài đơn thuần với công việc chính là đi biển và làm các sản phẩm từ biển cả. Vậy nên đời sống người dân còn nhiều khó khăn. Chính vì vậy những nghệ sĩ khắp mọi nơi đã về đây thổi hồn vào những bức tường làng rêu mốc, những nếp nhà đơn sơ bằng những bức vẽ sinh động và cũng là ước mơ của người dân ở đây. Nhờ có những bức vẽ không chỉ giúp đời sống người dân được cải thiện mà ý thức về bảo vệ môi trường sống và giữ gìn sạch sẽ đường làng lối xóm cũng được nâng cao nhiều hơn. Trải dài ôm trọng làng chài là bãi biển cát trắng trải dài và màu xanh bất tận giao thoa giữa trời và biển, nơi những thuyền nhỏ, thuyền thúng neo đậu. Chúng tôi ngồi nghỉ chân tại quán nước ven biển. Tán cây rộng lớn và gió biển lồng lộng làm quán nước bình dị là nơi dừng chân lý tưởng. Thưởng thức hai cốc nước mát trà bí đao và nước dừa tươi làm cho chúng tôi chỉ muốn ngủ lại luôn ở đây. Kinh nghiệm đi làng Bích Họa Cảnh Dương mà có thể xem được hết các tác phẩm là nên đi bộ vào từng ngóc ngách, nên chúng tôi gửi xe lại quán nước và đi bộ vào sâu trong làng. Những ngôi nhà với đặc trưng chung là có khoảng sân rộng, bức bình phong trước nhà nên luôn có những bức tường khổng lồ giúp cho các họa sĩ tha hồ sáng tác. Cả làng chài dung dị dường như bừng sáng và khởi sắc từ khi những bức tranh được điểm tô thêm cho mỗi ngôi nhà nơi đây. Trời về chiều, dù rất tiếc nuối nhiều điều chưa kịp đi hết nơi đây chúng tôi vẫn phải lên xe đi lịch trình tiếp theo. Thẳng tiến từ Cảnh Dương chúng tôi ngược lại hướng Quảng Bình và quyết hẹn bằng được Bãi Đá Nhảy. Dù vô cùng háo hức nhưng cũng không cản nổi sự mệt mỏi vì phải di chuyển liên tục nên Chen không thể tiếp tục lái xe và để đảm bảo an toàn chúng tôi dừng lại hiên nhà ven đường. Trời thương cho chiếc chiếu manh, nhưng chúng tôi may mắn có được nguyên bộ bàn ghế dài kê ngoài hiên, nên Chen đã đánh một giấc ngon lành luôn. Nắng gắt bao phủ không chừa chỗ nào trừ hiên nhà chúng tôi nghỉ lại và những cơn gió nhè nhẹ xoa dịu bao sự mệt mỏi. Tầm ba mươi phút chúng tôi ổn định và đi tiếp vì không muốn bị muộn như hôm trước. Dù Khang và Chen có thử hỏi đường hay rẽ mọi con ngóc ngách nhưng vẫn không thể tìm được lối khác trừ cổng vào bãi tắm hôm trước. Bãi Đá Nhảy là một dãy đá lớn xô thẳng ra biển, muốn đến đó chỉ một hướng là phải gửi xe và băng qua bãi biển, trèo lên những mỏm đá đến đó. Quá háo hức và tò mò với lời chỉ dẫn, nhưng một lần nữa chúng tôi lại không thể đến Bãi Đá Nhảy vì thời gian đã quá muộn. Vội vã từ biệt, chúng tôi lại chạy sâu vào những con đường làng về lại Đồi Đông. Chiều nay lại là một chiều rực rỡ, chạy xe trên đường làng mà hoàng hôn chạy sát theo sau. Ánh hoàng hôn bị chia nhỏ và ẩn khuất sau những dãy núi tít tắp phía xa, lâu lâu lại lóe lên bừng sáng. Lần này quen với con đường rồi nên chúng tôi thấy khá dễ đi nên chểnh mảng ngắm nhìn mọi thứ xung quanh. Vẫn đi qua đường tàu, vẫn qua ngã tư bùng binh và rồi chúng tôi nhận ra đã lạc xa quá. Khang ngờ ngợ nhận ra đi sai đường nên kiểm tra lại bản đồ. Thật may có một lối tắt nối thông hai con đường để về nhà. Mặt trời đã tắt hẳn cũng vừa lúc chúng tôi về tới nhà. Khi đó mọi người trong gia đình đang chuẩn bị ăn tối. Chúng tôi được triệu tập vào bữa cơm và hỏi về những nơi hôm nay đã đi. Mọi người đều háo hức vì có những nơi mọi người từng đi có nơi chưa biết bao giờ. Những câu chuyện được chia sẻ giúp chúng tôi hiểu nhiều hơn về vùng đất này. Những điều dù đã không còn nhưng vẫn là những ký ức đẹp với mọi người nơi đây.
Tối đó chúng tôi đã ngủ rất ngon sau ngày dài di chuyển dù nền đất vẫn cứng và lổn nhổn đất đá. Việc dựng lều như trở thành thói quen nên chúng tôi có thêm nhiều kinh nghiêm. Và vì những cái chốt cong queo nên chúng tôi cũng chả cọc nữa, việc dựng lều lại càng đơn giản và nhanh hơn nhiều. Sáng sớm, chúng tôi không để chuông báo thức. Những chú cún con chạy nhảy ầm ĩ cũng đủ làm chúng tôi tỉnh giấc. Thường lúc đó mặt trời đang ẩm ương, chưa lên hẳn. Nhưng nếu bạn chỉ cần ngáp dài một cái là ánh sáng chạng vạng đó đã thay đổi bất thình lình. Từ những vệt sáng mờ nhạt dần chuyển sang những dải màu quyện giữa hồng và xanh nhạt, chen vào đó là những tia nắng vàng rộm còn đang yếu ớt. Không khí buổi sáng y như bạn đang nóng hầm hập mở vội tủ lạnh để phà những hơi lạnh vào người. Những ngọn cỏ ướt đẫm bị lũ cún chon dẫm nát, chỉ trừ đúng hình chữ nhật chính là khoảng đất chúng tôi cắm lều. Buổi sáng East Hill vắng khách nên những buổi bình minh như vậy chỉ có chúng tôi được chứng kiến. Nắng Quảng Bình ấp tới nhanh như cắt, thoáng chốc đã bao phủ cái hầm hập khắp nơi.
" Dành trọn một ngày cùng gia đình "
Hôm nay ngày cuối sau bảy lần binh minh và hoàng hôn ở Đồi Đông nên chúng tôi sẽ dành để nghỉ ngơi và làm việc cùng mọi người trong gia đình. Trước nhà là khu vườn ổi ngon có tiếng. Ngay hôm đầu Khang đã được chỉ cho một quả to ngon nhất vườn mà giờ mới hái để thưởng thức. Bên cạnh là vườn tiêu mà nếu không để ý lại tưởng một khu rừng rậm bị bỏ quên một góc. Thế là chúng tôi theo bác gái đi hái tiêu, những hạt tiêu xanh căng bóng bé xíu lẫn với những con kiến đen hăng máu trực đốt. Chưa quen thì Khang chỉ dám chọn những chùm còn sót lại ở dưới. Nhưng khi biết được trùng nào hái được, Khang hăng hái leo thang lên tận ngọn nơi những đàn kiến bu đen làm tổ. Những hạt tiêu sai chi chít chỉ cần với tay là hái được ngay. Dù kiến đốt nhưng thành quả thu lại thì rất đáng kể và vui lây với mọi người. Hái tiêu đầy xô xong, chúng tôi lại về vườn ổi. Những quả ối cuối vụ vẫn căng tràn xanh mướt. Có những quả trên ngọn bác gái đu cây để hái, còn Khang thì lấy hết sức vít những cành cây đó thấp bớt xuống . Lượn quanh gốc lượm những quả ổi được thả xuống, rồi mau xếp đầy một thùng. Sau buổi chiều thu hái thành quả là một góc sân rộn ràng những hạt tiêu đen nhánh và những những thùng ổi xanh tươi, chuẩn bị được đóng kỹ chuyển đi. Vậy là bữa tối nay chúng tôi sẽ ăn cơm chia tay mọi người, sớm mai chúng tôi lên đường đi sớm. Bình mình ngày hôm sau như dài hơn hẳn, những chú cún nhút nhát cũng đã quen và cho chúng tôi bế. Sắp xếp lại đồ đạc và xếp lên xe chuẩn bị đi nhưng không thấy Việt đâu, hỏi ra mới biết đã sang bên đồng Soi để chăm sóc vườn cây bên đó. Chúng tôi ghé lại Đồng Soi Farm đề chào tạm biệt Việt. những cây dưa hấu sau một tuần như chăm sóc tận tâm lớn nhanh xanh rậm một khu. Cảm ơn Minsk Việt và cả gia đình vì những ngày chúng tôi ở lại Đồi Đông thật đẹp.
#khangnchentrip #khangnchen #khangvachen #vietnam #phongnha #chill #deeptrip #lost #church #nhatho #langchai #langbichhoa #songson #easthill #doidong #forest #green #travelphotography #photographer #theartofpeople #theartofnature #l4like #instafollow #followback #l4l #ff
Nguồn:
Instagram: khangvachen
Email: khangnchentrip@gmail.com
Hotline:088.9978.193 - 094.5353.429

Phượt Phượt xuyên việt Xuyên Việt quang bình quảng bình Phong Nha Kẻ Bàng Vườn quốc gia Phong Nha - Kẻ Bàng (Phong Nha-Ke Bang National Park)

Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.

Viết blog ngay
Đã cập nhật vào ngày 3/01/2023
Love
1 Bình luận
avatar
Khang Và Chen

#KHANGNCHENTRIP TO EVERY CORNERS IN VIETNAM

9 Quốc gia
32 Tỉnh thành
4 Người theo dõi
1 Đang theo dõi
icon Theo dõi
Kiếm tiền cùng Gody icon My Travel Map
Bình luận
*Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để bình luận và chia sẻ nhanh hơn
avatar
Johny Phung Vinh Hai bạn đi vs nhau đáng yêu ghê, cùng nhau trải nghiệm
Trả lời
Chia sẻ
Bài viết liên quan
Bài viết cùng tác giả
Từ Vinh xuôi theo hướng QL1A, đường quốc lộ ngập nắng chang chang, Khang Và Chen hối hả tiến nhanh về Quảng Bình do có lịch hẹn với một host ở đây. Quảng Bình là vùng đất xanh mát với khu bảo tồn thiên nhiên Phong Nha Kẻ Bàng, cũng là nơi chúng tôi sẽ ghé đến và hứa hẹn nhiều trải nghiệm thú vị ở đây.
Từ biệt Nghi Tiến trong một buổi sáng trong lành, Khang Và Chen đi theo cung đường mà người dân chỉ có ghé qua cảng Nghi Thiết và bến tàu Nghi Quang để hướng thẳng tới Thị Xã Cửa Lò. Ngay lúc này, tâm trạng của cả hai đã bình ổn hơn sau “thảm họa” gió và cát kinh hoàng tại Nghi Tiến.
Xin chào các bạn!! Khang Và Chen đã quay trở lại rồi đây! Chắc hẳn các bạn vẫn còn nhớ chặng 1 và kỷ niệm lạc giữa đại ngàn Hoa Tiến của cả hai đúng không? Cho nên, hôm nay Khang Và Chen sẽ tiếp tục trút hết bầu tâm sự về những khoảnh khắc “dở khóc dở cười” và cảnh sắc đẹp mê hồn tại biển trời Nghi Tiến cùng các bạn nhé!
CHẶNG 1: LẠC VÀO GIỮA ĐẠI NGÀN - BẢN HOA TIẾN - QUỲ CHÂU - NGHỆ AN​ Xin chào mọi người! Sao bao nhiêu ngày ấp ủ thì Khang Và Chen mới có dịp tung những hình ảnh đầu tiên tại bản dệt thổ cẩm Hoa Tiến. Có lẽ đây là chặng đầu nên chúng mình đã gặp không ít những cái "lần đầu" và ngỡ ngàng đến cười ra nước mắt ???