Tớ cùng một người bạn chạm tới Hà Nội vào những ngày tháng 7 dưới cơn mưa và bầu trời màu xám!
Chào các cậu, hôm nay trời Đà Nẵng trong xanh như trở thu, gió nhẹ thi thoảng vẫn có vài đám mây vắt ngang trời xanh! Thời tiết này vào một ngày off cũng khá là thú vị, tớ viết vài dòng về lần đầu đặt chân tới Hà Nội!
Cái cảm giác đến Hà Nội vô cùng khác khi tớ đến bất cứ một địa điểm nào khác như Hà Giang, Mộc Châu,...! Bởi vì Hà Nội là những kí ức tuổi thơ của mẹ là những câu chuyện kể của bà và cả thời trai trẻ của ba! Hà Nội đã đi vào trái tim khi tớ còn nhỏ nên cảm giác hoài niệm và cảm giác cảm ơn rất nhiều.
Vào dịp team building của công ty, tớ có dịp ở chơi tại một resort ngoại ô Hà Nội, tớ trốn mọi người để ghé thăm lăng Bác trong vòng 7am đến 1pm. Người ta thường bảo Hà Nội không vội được đâu thế mà khoảng 5h đồng hồ tớ ghé ngang qua : Hồ Gươm, Hồ Tây, vườn hoa Lí Thái Tổ, Phố Tràng Tiền, Chùa Một Cột, Bảo tàng Hồ Chí Minh, và Lăng Bác ....cũng vừa kịp thưởng thức món Bún chả cá, vừa kịp mang một gói cốm Hà nội về, vừa kịp ngắm các cô đẩy cả vườn hoa trên chiếc xe đạp nhỏ, vừa kịp ngồi trà đá hướng dương trước nhà Thờ Lớn theo kiểu thanh niên Hà thành.
Rất nhanh, rất thoáng qua nhưng cảm giác rất vui trong lòng vì :
Mẹ tớ từng cùng ông ngoại đến thăm lăng Bác, đó là phần thưởng dành cho học sinh giỏi mẹ từng kể tớ nghe và lấy đó làm động lực một điều gì đó rất tự hào! Là vì mẹ xa quê theo ông bà vào trong nam đã rất lâu rồi, là vì còn có rất nhiều câu chuyện kể của Ngoại về nơi ấy. Và cả Ba tớ cũng đã từng mặc áo sơ mi quần ống rộng tung hoành thời trai trẻ như hot boy hà thành ( hì ba tớ kể vậy). Rồi cả những chuyến tàu Bắc-Nam, ba phải nhảy tàu như thế nào, bạn của ba tiếp đãi ra sao, rất nhiều những chuyện kể!
Hẹn hà nội môt dịp khác nữa để trải nghiệm chậm thật chậm!
À tớ quên nhắn lại là : Tớ rất thích Hà nội, thích kem tràng tiền, thích cả ly trà chanh!