Tối nay ngủ thật sớm nhé, để ngày mai mình đi lang thang....Hội An ở một nơi khác một không gian rất khác và con người cũng khác_HỘI AN một buổi sớm mai, như một đà lạt nên thơ!
Thành phố hôm nay rất thu, sắp xếp lại căn phòng nhỏ và cả những lộn xộn bên trong mình, lang thang trên con đường đông đúc có cơn mưa rào ập đến! Bác cười sao lại đi bộ thế kia, vì con muốn đi bộ một chút, bạn kia bảo: “ may mà trời đổ cơn mưa” ! Nhìn dòng người ngoài kia, ai cũng vội vàng cười nói chào hỏi, sao mỗi mình cứ như bất động giữa những quay cuồng. Hôm qua em có nỗi niềm không tên, không diễn tả được ,... em mặc kệ nó để hôm nay nó bay đâu mất! Đâu mất tiêu...!