Blog Đà Lạt những ngày 16 độ,
cover

Đà Lạt những ngày 16 độ,

avatar
Mèi Mei dot Thứ 5, 26/09/2019
Theo dõi Gody.vn trên Google news
mình không chắc mình yêu dalat như cách mọi người vẫn thường nhắc. với mình, dalat chẳng hề thần thánh đến thế, mà chỉ đơn giản… là một thành phố - nơi có những cậu trai trông thật thơ mộng, những cô chú bán hàng tử tế, và hơi lạnh len lõi, xôn xao trong bụng.
dalat trong kí ức của mình ngày bé là món phở khiến mình phải nhập viện, còn của “ngày lớn” là vài nỗi buồn chẳng biết gọi tên thế nào cho đúng. mình không chắc mình yêu dalat như cách mọi người vẫn thường nhắc. với mình, dalat chẳng hề thần thánh đến thế, mà chỉ đơn giản… là một thành phố. có khi, bởi tình yêu vô cùng ít ỏi của mình vốn đã dành cho hai thành phố khác nên chả thể gói thêm dalat vào trong lòng.
hình ảnh
nếu có ai hỏi mình ấn tượng điều gì nhất ở dalat đó hẳn là những con dốc chổc ngược, là những cái vòng xoay gần nhau đến kì lạ, đường xá thiếu vắng đi ánh đèn, và bóng của những người tản bộ. có điều lạ lùng là, ở đây, cảm giác nhớ nhung lại nhiều hơn. cùng một lúc, mình nhớ hết tất thảy những người đã đi qua cuộc đời: có HT, có Huy, có QQ… phải chăng vì chút sương đêm lạnh lẽo, và vì khung cảnh mơ mộng quá khiến người ta mong muốn một kẻ bên cạnh ngắm nhìn?
hình ảnh
mình thích hôm cuối ở dalat, dù chẳng được đi khắp nơi chụp hình như ngày trước. chỉ là tản bộ, dạo quanh đà lạt cả 10 cây số, tự khám phá những góc quen thuộc từng thấy trên ảnh, thậm chí lạc tít vào đoạn đường sâu chỉ để tìm một con dốc. mình thích cả cảm giác khi ngắm nhìn thành phố từ quán cafe ở làng vũ thị, có cảm giác gì đó lạnh lẽo, cô độc, nhưng lại hạnh phúc, hân hoan trong lòng. cả đêm bbq tối hôm trước, ngắm ba con người với ba nỗi buồn nhẹ tênh trước mắt.
những khoảnh khắc dường như chẳng thể nào lặp lại,
hình ảnh

cuộc trò chuyện ngắn trên quán cà phê trong suốt,

– em có vẻ không hòa nhập được với đám con gái.
– gật,
– chuyến đi này là vì đạt?
– một phần thôi. nhưng em muốn lần đầu lên đây với đám con gái, hoặc một mình.
– chuyến đi này với em chẳng có ý nghĩa gì nhỉ?
– có chứ anh. em hoàn thành được điều em muốn rồi đấy chứ. được đi rong đuổi thế này. thậm chí còn biết chẳng sự ấm áp nào có thể so sánh với ba lớp áo, và hai quả trứng nướng đặt trong túi hoodie.
những ấm áp tự tạo – lúc nào cũng bền vững hơn nhiều.
Tiệm bánh Cối Xay Gió (Coi Xay Gio Bakery) lâm Đồng Đà lạt

Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.

Viết blog ngay
Đã cập nhật vào ngày 3/01/2023
Love
7 Bình luận
avatar
Mèi Mei

những điều nhỏ bé gộp lại đã tạo thành chúng ta như hôm nay,

0 Quốc gia
8 Tỉnh thành
3 Người theo dõi
2 Đang theo dõi
icon Theo dõi
Kiếm tiền cùng Gody icon My Travel Map
Bình luận
*Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để bình luận và chia sẻ nhanh hơn
avatar
Chang Hua Lên Đà Lạt thấy ai cũng deep deep
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Diên Diên Cho mình xin sương sương lchj trình của bạn đi
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Jessica Diep Lên Đà Lạt nghỉ ngơi cực bình yên
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Johny Phung Vinh Lên ấy ở homestay á hả bạn
Trả lời
Chia sẻ
avatar
Lý Lệ câu truyện ngắn của bạn thật thú vị!!!
Trả lời
Chia sẻ
Bài viết liên quan
Bài viết cùng tác giả
bảo lộc thay đổi kha khá quan điểm của mình về vài thứ. trong buổi tối mưa bay lạnh lẽo, mình đã khẽ rùng mình mà reo lên "cuối cùng mình cũng hiểu vì sao người ta lại có thể yêu dalat như thế". nhưng thành phố của mình chẳng phải dalat, mà, là một nơi khác - thành phố se lạnh nhưng chẳng có những con dốc chổng ngược.
Biển Phước Hải, chẳng trong lành như mình nghĩ. Con sóng lớn, mặt cát mềm như lén lút giữ chân người ở lại. Nhưng có thứ gì đó ở biển luôn quyến rũ mình. Cái mùi kì lạ, ngọn gió mằn mặn, cả nước dừa có vị muối mời gọi mình đến nơi đây.