Sự quyến rũ của Hội An không chỉ đến từ Phố Hội cổ kính tuyệt đẹp mà còn đến từ nét yên bình của Đêm Hoài, màn đêm trên con sông ký ức...
Hội An, cái tên chỉ nghe đến thôi mà đã có một sức hút kỳ lạ đối với những người yêu thiên nhiên và sự hoài cổ như tôi. Sự quyến rũ của Hội An không chỉ đến từ Phố Hội cổ kính tuyệt đẹp mà còn đến từ nét yên bình của Đêm Hoài, màn đêm trên con sông ký ức...
Những công trình gỗ cũng như gạch cũ xưa, những mái nhà kiến trúc cổ phủ đầy rêu phong, những con hẻm chỉ vừa lối một người đi, tất cả toát lên một không khí đầy hoài niệm.
Mọi góc phố, vách tường, sàn gạch, cửa sổ, vỉa hè... đều là những khung hình rất “chất” không chỉ hớp hồn những tay máy chuyên nghiệp mà còn chinh phục cả các bạn trẻ mê “sống ảo”. Nói không ngoa, Hội An đúng là thành phố “không góc chết” khi chỉ cần đưa smartphone lên là đã có những shot hình đầy nghệ thuật.
Hội An còn là thiên đường của du khách bốn phương, đặc biệt là khách Tây. Đường phố nhộn nhịp những con người từ mọi quốc gia đổ về đây để thưởng ngoạn, nhưng hoàn toàn không ồn ào náo nhiệt.
Hình như tôi có cảm giác những ai đến Hội An đều cố giữ lấy nét yên bình rất riêng của Phố cổ.
Đêm của Hội An thật lung linh và rực rỡ qua những ánh đèn lồng giăng giăng khắp phố phường. Trên dòng sông Hoài yên ả, từng chiếc đèn giấy hoa sen lấp lánh ánh nến trôi bềnh bồng tạo nên một quang cảnh huyền ảo không đâu có được, một Phố cổ Hội An trầm lắng đã ngàn năm.
Để hoàn thành chuyến đi nhiều vương vấn, tôi đem về một chiếc đèn lồng nho nhỏ làm kỷ niệm. Cái cảm xúc mộc mạc của Phố cổ Hội An dường như tách khỏi dòng chảy thời gian cứ lắng đọng tận tâm trí tôi đến bao giờ?