Sài Gòn SaPa 1 ngày 1 đêm cho bạn trẻ ít tiền, không cần gì nhiều chỉ cần hít chút sương khói SaPa
Vé máy bay Sài Gòn - Hà Nội hãng VietjetAir 1tr4, giá này vô cùng dễ book, săn khuyến mãi còn rẻ hơn cơ. Khứ hồi thì 2tr8 nhỉ, mình tận dụng vé bay về để bay về Đà Lạt, vé Hà Nội Đà Lạt còn rẻ hơn cơ.
Ra đến Hà Nội có thể nghỉ ngơi tại hostel giá từ 150K/đêm, lên traveloka hoặc Agoda đầy hostel và homestay ngay phố cổ giá đó.
Lên google search xe Hà Nội SaPa, vé từ 200K đã có chuyến, xịn xò đi hẳn limousine giá vé 1 lượt 350K, khứ hồi 700K, đưa rước tận nơi đỡ tiền grab nhé. Khuyên nên đi limousine. Đi xe chuyến 6h sáng đến SaPa đúng giờ check in 12h trưa.
Chọn 1 homestay xinh tại SaPa rồi kêu xe ghé, giá homestay tầm 230K/ đêm là xinh òi, như Sapa Capsule Hotel mình ở đó, ăn sáng tầm 40K, trưa tầm 60K, chiều tối có thể ra ngoài ăn cũng tầm đó.
Giá thuê xe máy 120K/ ngày, xăng 40K. Check in xong xách con xe đi lòng vòng từ chiều đến tối.
Đi SaPa chủ yếu thưởng cảnh và khí lạnh, cùng vài bản làng dân tộc xinh tươi, bản Cát Cát thuận tiện và nên đi nhất, phí vào bản 70K/ lần.
Sau khi đi bản Cát Cát, ghé quán Cafe xinh dọc đường, giá nước chỉ từ 30K mà tha hồ ngắm phong cảnh. Mình ghé Haven Coffee í.
Lái chiếc xe lòng vòng thị trấn sương mờ, kiếm quán vỉa hè, dọc toà nhà cáp treo lên đỉnh Fan có nhiều quán, ăn đồ nướng no nê cũng chỉ hết 100K.
Về ngủ một giấc sáng hôm sau lại xách em xe đi lòng vòng, mà tiết trời Sapa không cần xe, đi bộ cũng khoái phết đó. Đến 15h có chuyến xe về lại Hà Nội là cũng đủ 1 ngày 1 đêm enjoy Sapa mơ ước òi.
Tổng kinh phí hết bao nhiêu rồi nhỉ:
Vé máy bay khứ hồi: 2800K
Xe limousine khứ hồi: 700K
Homestay 1 đêm: 230K
Cafe: 30K
Vé vào bản: 70K
Ăn uống 2 ngày cho thoải mái:2x(40+60+100) = 400K
Thuê xe 1 ngày: 120+40=160K
——
Tổng cộng: Sapa 4390K cộng thêm chi phí từ sân bay đến phố cổ đi bus 40Kx2 , hai đêm hostel tại Hà Nội 300K, ăn uống 2 ngày tại Hà Nội 400K.
Luôn cả HN và SaPa là 5170K.
Cho có phát sinh thêm thì 6000K thôi đó.
--------------
THỊ TRẤN SAPA NHỮNG NGÀY ĐẦU ĐÔNG
Tâm hồn nơi phố thị
Già cỗi và sần xì
Cần những ngày ngơi nghỉ,
Để man mát diệu kỳ,
Bớt đời thường sân si.
Chẳng mấy ai hiểu được xúc cảm của chuyến đi một mình, tính chất khám phá nửa vời, hưởng thụ nửa vời, phung phí nửa vời, tiết kiệm nửa vời. Và, có thể thay từ nửa vời đó thành “có chừng mực”.
Một mình, cô gái phải tự đối mặt mọi thứ, vì vậy, cân nhắc trước khi hành động là điều bắt buộc phải làm, chẳng thể quá mạo hiểm để mà có sự cố chẳng biết bám víu đâu, chẳng thể quá lo sợ mà không nuông chiều được ước muốn bản thân. Tiền cũng vậy, với cái tính ham thích đi, chẳng thể phung phí để mà còn chuyến sau, nhưng cũng chẳng thể ki bo mà mất cơ hội enjoy chính mình.
Nhiệt độ SaPa những ngày đầu đông 6-8 độ ce, biết không, với cô gái sống miền nhiệt đới khí hậu quanh năm 28-32 độ cê, thì chỉ riêng việc hít hà không khí lạnh thở ra ít “sương mờ” là đâu đó cũng đủ cho trải nghiệm chốn này rồi.
Chọn một homestay yên bình có góc ngắm phong cảnh, có không gian chill and enjoy, đặc biệt là có chiếc giường đủ ấm và góc sống ảo xíu xiu. Thế là không du lịch theo kiểu trekking hay leo núi, không phải lên SaPa là để đi cáp treo lên đỉnh Fan. Chỉ đơn thuần là chán với cuộc sống cơm áo gạo tiền mà mỗi ngày phải đối mặt, trốn tạm lên chốn sương mờ vài ngày, diện vài chiếc đồ ấm xinh, rảo bước ra phố cùng máy ảnh, ăn vài xiên nướng, chụp nhiều tấm hình, và làm quen sơ một người bạn, góp nhặt được tấm cho mình.
Rồi nhẹ nhàng đến với bản, nơi dù có du lịch hoá vẫn còn những người bản địa dễ thương, trong trang phục xinh xắn, vẫn đeo gùi với hoạt động chân tay hằng ngày. Dạo một vòng bản, không cần mua hàng những em trẻ bán nếu không dùng, chỉ cần cho em vài nghìn ăn kẹo, hoặc chiếc bánh hoặc cây chocolate, em không cười tít mắt, nhưng ánh mắt vui cười em sẽ cám ơn người.
Trong bản có nơi lao xao khách du lịch, có nơi vẫn vắng bóng người qua, thỉnh thoảng 4 5 em cún hoặc hai ba đàn gà con rơi vào máy ảnh, xinh xắn và đáng yêu, bình yên và tận hưởng.
Rảo bước đủ mỏi hãy kiếm một góc thật chill, nơi tận đỉnh đồi, hưởng tách trà và ngắm phong cảnh, trò chuyện với vài tri kỉ qua mess, thả hồn mình theo sương, tâm trí chẳng còn gì, ngoài việc dành trọn tâm tình cho thành phố sương này.
Tâm hồn nơi phố thị già cỗi, cần có những ngày phơi sương, để man mát diệu kỳ, để bớt đời thường sân si.
Cám ơn SaPa luôn đẹp và nên thơ như thế, cám ơn con người bản, luôn xinh xắn và mộc mạc diệu kỳ!
--------------
Khung cảnh xinh đẹp SaPa tự nhiên làm mình liên tưởng đến nước Pháp lãng mạn và nên thơ biết qua phim ảnh, không biết ở Pháp có bao giờ có được cảnh sương mờ dày đặt thế này hem.
Cái lạnh làm cho không khí không những không ngột ngạt mà còn làm cho con người ta như được sống chậm lại, khoan thai hơn. Chiếc mũi xinh xắn của mình cũng hợp với nơi đây hơn là Sài Gòn bụi bặm, chả bị sụt sùi mỗi ngày như lúc ở Sài Gòn khô khan.
Sẽ nhớ về SaPa và kể cho nhóc con xinh mình nghe về chuyện ”cô gái mẹ nó” hai bốn tuổi đầu xinh xắn dọc ngang, lái chiếc xe máy giữa trời sương mù 6 độ, lúc trời chạng vạng đến tối mờ, qua những con đường đèo đầy sương SaPa không thấy lối đi, không một bóng người, không một ngôi nhà và không một đèn đường, vì mẹ nó đi lạc. Cái cảm giác đi lạc giữa trời đêm nơi đất khách hoang vắng kinh khủng tới mức nào, huhu, bạn googlemap lúc này bị ngu lại chỉ sai đường, iPhone vì lạnh mà đơ máy, pin điện thoại ở mức báo động đỏ, có lúc phải tự nghĩ là có ai đó đang dắt mẹ đi, cơ mà họ lành tính, chắc chắn sẽ không làm hại mẹ. Rồi với bản lĩnh kiên cường mẹ cũng đã về lại với thị trấn, hỏi thăm đường và về homestay an toàn.
Mỗi chuyến đi cần có những xúc cảm như thế nhỉ, để trải nghiệm hơn, để hấp dẫn hơn và để cứng cáp trưởng thành hơn. Miền Tây Bắc Việt Nam, yêu biết bao nhiêu là đủ.
======================
Bản Cát Cát - Một “chiếc” bản người dân tộc thiểu số xinh đẹp.
Thông thường du lịch khám phá làm mình thích thú hơn là du lịch trả phí thăm thú như thế này.
Tuy nhiên bản Cát Cát như chốn tiên cảnh, cảnh sắc thiên nhiên nao lòng, con người bản nơi đây vẫn có chất gì đó “thiền định thoát tục”. Vài mẹ vài chị đeo gùi cát nặng trĩu lên xuống mấy chục thềm bậc thang. Vài chú vài anh vác xẻng cuốc đắp đất nền bản.
Thấp thoáng sẽ có những cô nàng xinh xắn như những cô gái HMong xinh đẹp, nếu không tinh mắt có thể sẽ nhầm cô ấy là người bản địa nơi đây. Sự khác nhau giữa người bản địa và khách du lịch thuê trang phục nơi đây chắc có lẽ là lớp phấn son trên mặt và làn da.
Những cô gái bản địa nơi đây da ngăm đen rám nắng, gương mặt mộc thoát tục, trong những bộ quần áo cũ kỹ ít lấp lánh, vẫn xinh xắn hết phần.
Khung cảnh sương giăng, con người lao động hăng say, chú cún ngơ ngác ngó nhìn, đàn gà chễm chệ kiếm ăn. Làm nhớ thật tuổi thơ yên bình mỗi sớm đầu đông.
============
Sapa Capsule Hotel-Một chiếc homestay chuyên nghiệp, sạch sẽ, xinh xắn.
Mọi thứ đều hoàn hảo, ngay cả cậu nhóc làm việc ở đây cũng vậy vì cậu ta cũng mê nhạc anh Đen của mình haha.
Phòng ngủ là dorm, cơ mà siêu riêng biệt và ấm áp, vì thiết kế như một toa tàu hiện đại í, có cả máy sưởi, đèn gương, đèn đọc sách, diện tích đủ rộng cho cô gái 1m65 duỗi thẳng chân, anh chàng nào cao trên mét tám chắc là khó khăn haha
Thức ăn không rẻ không đắt cơ mà ngon, chả biết các món khác thế nào nhưng các món rau và nấm thì siêu đã, giờ nhắc còn thèm ?
Không gian chung xinh xắn òi, tiết trời 6 độ luôn có một bình trà nóng sẵn có, nhâm nhi trà, nghịch đàn, nghịch điện thoại, sống ảo, đọc sách, nghe nhạc, cô gái hay yêu việc ru rú ở nhà tha hồ mà thích thú.
Homestay nhưng có cả lễ tân, dọn phòng hết sức chuyên nghiệp, mọi thứ đều sạch sẽ tinh tươm, thích thú vô cùng.
Cho 5 sao nhé!