Mình đến vùng đất nơi địa đầu Tổ quốc này vào tháng 6, mùa của những ruộng ngô xanh lá. Mặc dù chẳng được chiêm ngưỡng một Hà Giang mùa tam giác mạch nở rộ, hay khi những triền ruộng bậc thang ngập sắc lúa chín, vùng đất này vẫn cho mình rất nhiều cảm xúc, trên những cung đường đèo, những cao nguyên đá hay trong ánh mắt của những đứa trẻ vùng cao.
Trước khi đặt chân đến đây, mình đã sớm 'say' Hà Giang rồi, say trong những thước phim về cung đèo Mã Pí Lèng huyền thoại, về những ruộng lúa chín Hoàng Su Phì đẹp như tranh vẽ, hay háo hức muốn được một lần ngắm nhìn một vùng hoa tam giác mạch nở trắng xóa những triền đèo. Nhưng khi đặt chân đến đây rồi, dường như quên hết những kì vọng trước đó, lướt qua mắt mình không phải là những thửa ruộng bậc thang chín vàng, mà là màu cờ ngô vàng điểm xuyết trên nền những ruộng ngô xanh lá, màu xanh mơn mởn của cánh đồng lúa mới cấy và cao nguyên đá dựng sừng sững dọc theo triền đèo. Hà Giang tháng 6, mùa tràn đầy nhựa sống!
Từ Cao Bằng đi Hà Giang, hành trình của mình khá 'ngược' so với nhiều người khác (cung đường thường thấy là Sapa - Hà Giang hay Hà Nội - Hà Giang - Cao Bằng), khung cảnh kỳ vĩ phải kể đến đầu tiên còn nơi đâu ngoài cung đèo Mã Pí Lèng huyền thoại. Nếu muốn biết lí do tại sao cung đèo này được ưu ái với cái tên như vậy, bạn hãy một lần đặt chân đến đây. Cảm giác vô cùng khó tả khi đứng ở mép đèo, nhìn xuống phía dưới là vực sâu thăm thẳm, dòng Nho Quế như một sợi chỉ xanh biếc len lỏi, ẩn hiện giữa núi rừng trập trùng. Thật sự không có một bức ảnh nào về Mã Pì Lèng có thể lột tả được hết dáng vẻ hùng vỹ của con đèo này.
Dọc theo con đường mang tên 'Hạnh phúc', có lẽ bạn cũng sẽ cảm nhận được phần nào khi được thả mình giữa thiên nhiên đại ngàn, băng qua những cung đường đèo đẹp như tranh. Từ Mèo Vạc qua Đồng Văn, Quản Bạ rồi đến Yên Minh, không biết bao lần vẻ đẹp hoang sơ của vùng đất này làm xao lòng những kẻ lữ hành như mình. Từ cao nguyên đá Đồng Văn xù xì, rừng thông Yên Minh lá reo xào xạc đến những cung đường đèo khúc khuỷu uốn lượn. Từ lúc ánh nắng đầu ngày chiếu xuyên qua những tán lá đến khi mặt trời hắt bóng xuống những vạt cây xanh thẳm. Hà Giang đẹp đến vậy đấy!
Nếu một lần đến Hà Giang, đương nhiên không thể bỏ lỡ điểm cực bắc của Tổ quốc - cột cờ Lũng Cú. Đường đến đây khá xấu và nguy hiểm, một bên là núi đá đang sạt lở, một bên là vực, một số đoạn vô cùng hẹp mà chen nhau nào là ô tô, xe máy, cả máy xúc nữa chứ. Qua một chặng đường khá khó nhọc thì mình cũng đã đến được nơi địa đầu Tổ quốc này, cảm giác lâng lâng khi từ trên cột cờ thu vào tầm mắt cả một vùng thung lũng hoang sơ giữa màu xanh ngút ngàn của núi rừng Đông Bắc.
Trên đường rời Đồng Văn mình có ghé vào Dinh Vua Mèo, nghe tên cứ tưởng ở đây là nguyên chiếc biệt thự cho mèo 'đại boss' nữa chứ haha =)) thực ra là không phải nhé, đây là ngôi nhà cổ đặc biệt nhất ở Hà Giang, dinh thự của ông vua của dân tộc Mèo Vương Chính Đức, khi xưa là người từng cai quản 4 huyện Quản Bạ, Yên Minh, Đồng Văn và Mèo Vạc. Dinh được xây bằng đá và gỗ, qua nhiều năm nhưng vẫn rất vững chãi, không gian vô cùng hoài cổ.
Đến Hà Giang mùa này, mình cứ ngỡ chẳng thể gặp được đồng hoa tam giác mạch 'thần thánh' nào đâu. Thế nhưng, bất ngờ chưa, ngay trên đường đi bỗng nhìn xa xa thấy một vùng trắng tinh khôi nổi bật giữa ruộng ngô xanh ngắt. Điểm này cũng không có trong lịch trình của mình luôn, chỉ là vô tình bắt gặp được, dừng chân mới biết là 'khu du lịch' Hoa men say mới toanh ở Hà Giang nè. Mặc dù chưa phải mùa tam giác mạch nở đẹp nhất nhưng có vài tấm 'check-in' giữa cánh đồng tam giác mạch mini này cũng đủ thỏa mãn mình rồi hehe.
Vài ngày của mình ở Hà Giang không dài, nhưng rất nhớ. Nhớ những cung đèo khúc khuỷu đi xe qua chỉ biết lặng người đi vì vẻ hùng vĩ, nhớ ly cà phê sáng ở khu phố cổ Đồng Văn, nhớ một màu xanh ngắt của những ruộng ngô, nhớ bóng lưng còng của những người dân tộc đi gánh củi, cả ánh mắt thơ ngây của những em bé vùng cao thi thoảng mình gặp trên đường. Một Hà Giang trong trẻo, nguyên sơ và kỳ vĩ, gây thương nhớ cho những ai trót một lần ghé qua đây.
Mình sẽ quay trở lại, để ngắm một Hà Giang thật khác, trong mùa tam giác mạch nở trắng xóa, hay mùa lúa chín phủ vàng rực trên những thửa ruộng bậc thang, hay chỉ đơn giản lại đắm mình trên cung đường đèo xanh ngắt những ruộng ngô.
---
Sagi.