Cảm nhận về mảnh đất nắng gió không kém gì Tây Nguyên nhưng ẩn chứa một nụ cười tươi hơn tất cả
Tôi nhớ lần đầu gặp một chị gái người H’Mông, tôi đã thực sự thấy thú vị với sự đa dạng văn hoá của đất nước mình. Trên miền dẻo cao cách nơi đồng bằng tôi sống vài “cuốc” ngựa, những bản làng người Mông cứ thế xám khói giữa đại ngàn. Những nụ cười trẻ thơ vẫn cứ thế reo vang, giòn tan trong ánh nắng.
Trên miền thượng ấy, những cánh hoa đào, hoa mận bung nở cạnh những tán chè San Tuyết cổ thụ cả trăm năm tuổi.
Xen kẽ với những tán cây cổ thụ ấy là những nóc nhà vẫn ám khói củi đun, vẫn ấm áp tình cảm gia đình và chút gì đó mộc mạc, giản dị lạ thường.
Có lẽ, chúng ta đang thua họ một nụ cười sảng khoái mỗi ngày, chờ đợi một ngày được sống như họ, có chút khó khăn làm niềm vui mỗi ngày, có chén rượu ngô cụng nhau mỗi khi mặt trời xuống và những lời hứa vẫn chứ nở hoa chờ một ngày kia, những đứa con ở bản đem văn hoá đẹp tươi ấy đến mọi miền tổ quốc.
#duyduy
IG: https://www.instagram.com/duyduyyyy/
FB: https://www.facebook.com/nguyenphamthaisonn