Blog Bảo Tàng Động Đất 921 Và Câu Chuyện Về Một Đêm Ở Wufeng, Đài Trung
cover

Bảo Tàng Động Đất 921 Và Câu Chuyện Về Một Đêm Ở Wufeng, Đài Trung

avatar
Solise Tales dot Thứ 3, 21/05/2019
Theo dõi Gody.vn trên Google news
Người ta thường biết đến Đài Loan về phim thần tượng, về đời sống chợ đêm, về các cô dâu Việt Nam xa xứ…Tôi biết đến Đài Loan về một khía cạnh khác: Các trận động đất. Trong đó có trân động đất 921 ở miền Đài Loan, một cột mốc lịch sử của đất nước này. Và Bảo Tàng Động Đất 921 là một điểm đến tuyệt vời cho những ai yêu thích bảo tàng và phố cổ.
Người ta thường biết đến Đài Loan về phim thần tượng, về đời sống chợ đêm, về các cô dâu Việt Nam xa xứ…Tôi biết đến Đài Loan về một khía cạnh khác: Các trận động đất. Năm 1999, khi đó người chị gái của tôi đang sinh sống ở Đài Loan, 6 giờ sáng nghe bản tin có một trận động đất kinh hoàng xảy ra ở miền trung Đài Loan, cả gia đình tôi nháo nhác gọi điện, dù gọi thế nào cũng vô vọng. Phải đến vài hôm sau, sau khi hệ thống điện, nước đã được hồi phục, gia đình tôi mới nhận được cuộc gọi báo bình an từ chị. Ấn tượng của một đứa trẻ hơn 10 tuổi về đất nước này chính là trận động đất đó. Có thể nói tôi có cùng một phần kí ức với người Đài về trận động đất 921, chúng tôi có cùng cảm giác sợ hãi, bất an đáng sợ mà nó mang lại. May nắm gia đình tôi không mất mát người thân nhưng sau đó tôi biết 921 là trận động đất nghiệm trọng thứ 2 trong lịch sự động đất của Đài Loan, vì nó xảy ra vào ngày 21 tháng 9 nên người Đài thường gọi nó là 九二一地震 (Trận động đất 921), hoặc còn có tên tiếng anh là JjJi earthquake. Trận động đất lấy đi hơn 2400 sinh mạng của người Đài chỉ trong một đêm. Trọng tâm và điểm xuất phát của cơn địa trấn là Chelongpu Fault, một thị trấn nhỏ ở tỉnh Nam Đầu (Nantou), phía Tây Đài Loan, sau đó lan ra các vùng chân núi ở miền Trung và cả thành phố Đài Trung. Sau trận động đất, một bảo tàng lớn, Bảo Tàng Động Đất 921 (921 Earthquake Museum of Taiwan), đã được xây dựng ở Wufeng, một khu thuộc thành phố Đài Trung để như lưu lại một kỉ niệm buồn cũng như tưởng nhớ đến những người đã ra đi. Vì Chelungpu rất gần Wufeng nên sau trận động đất Wufeng gần như bị phá huỷ. Những kí ức hay những mẫu chuyện nhỏ của mỗi một người Đài mà tôi từng tiếp xúc gần như luôn luôn phảng phất bóng dáng về động đất 921. Nó như một phần trong lịch sử cũng như lối sống của họ. Đi đến đâu tôi cũng nghe những câu nói kiểu như “921 地震之後, 這個地方…” ( Sau trận động đất 921, Nơi này…) Hoặc “921 地震之後, 台灣政府…” (Sau trận động đất 921, chính phủ Đài Loan…) Có thể nói mặc dù 921 đã đi qua gần 20 năm nhưng nó chưa bao giờ bị lãng quên trong những câu chuyện đời sống người dân nơi đây. Vì vậy tôi đến thăm bảo tàng 921, tôi đến thăm Wufeng một lần để hiểu rõ hơn về câu chuyện của mình và câu chuyện của những người bạn Đài sống bên cạnh mình.
Bảo tàng này khánh thành vào ngày 13 tháng 2 năm 2001, hai năm sau khi trận động đất 921 xảy ra. Địa điểm đặt tại trường Trung Học Guangfu, đây là nơi còn lữu giữ được rất nhiều hình ảnh về sự tàn khốc của trận động đất đó. Những phòng học bị sụp lỡ, nứt đôi, đổ nhào xuống đất vẫn còn đó. Và trong khuôn viên đó người ta làm một bảo tàng lớn để trưng bày những hình ảnh cũng như hiện vật còn xót lại vì mục đích tham quan, tìm hiểu và giáo dục thế hệ sau. Tôi thích điều này.
Tôi và em mình dừng xe khá xa bảo tàng, vừa tản bộ vừa ngắm cảnh trên đường đi. Khi đang đi dạo tôi vô tình nhìn thấy một tiệm hoa nhỏ rất đặc biệt, đặc biệt không phải vì hoa đẹp mà là vì nó rất bình dân. Kiểu như các loại hoa dại, cỏ dại được người chủ chăm sóc và cho vào chậu đàng hoàng. Nó làm cho tôi có cảm giác vừa sang vừa quê khi nhìn vào. Ông chủ có giới thiệu cho tôi vài chậu hoa dại, trông cũng xinh lắm và chỉ có 10 NT một chậu. Bác ấy hỏi tôi đi đâu và thế là một câu chuyện dài giữa chúng tôi bắt đầu.
Đối với người dân Wufeng, dù bây giờ đường xá, phố phường đã xây mới lại nhưng trận động đất đã lấy đi một phần kí ức quan trọng của họ. Bác kể cho tôi nghe về Wufeng trông như thế nào trước ngày xảy ra động đất và câu chuyện về một đêm ở Wufeng, đêm 21/9/1999, Bác thức dậy khi đợt động đầu tiên đã đi qua với cường độ là 7.3 độ rite vào lúc 1 giờ 47 phút sáng, ai còn sống thì còn sống, ai đã chết thì cũng không kịp nhận ra mình đã chết. Trong đêm tối không điện, không nước, mọi người chạy ra ngoài ngõ, tiếng bước chân của những người sống cùng khu hoảng loạn chạy trên đường la lớn thông báo nhà ai đó, ở đâu sụp rồi, nứt rồi, chết người rồi…Qua lời kể của bác, không khí đêm đó còn phảng phất mùi của linh hồn, của máu và sự chết chóc. Nghe bác ấy kể, mắt tôi ươn ướt, một phần vì tôi là người dễ xúc động, nhưng phần nhiều vì với tôi 921 cũng là một kỉ niệm không mấy vui vẻ và căng thẳng. Khi gia đình tôi biết về trận động đất thì khi ấy nó đã qua vài tiếng, cả nhà tôi vì không thể liên lạc với chị gái mình nên vô cùng hoảng sợ. Lúc ấy chị tôi đang ở trong bệnh viện sinh đứa con trai út của mình. Sau này, chị kể cho tôi nghe về khoảnh khắc chị ôm đứa con mới hai ngày tuổi hoang mang chạy trong đêm tối. Với tôi, bấy nhiêu thôi cũng đủ ám ảnh cả đời, sau này tôi nhớ đến Đài Loan thì suy nghĩ đầu tiên luôn là hai chữ động đất. Chỉ tưởng tượng thôi tôi cũng hiểu được trong tâm bão, những người sống ở Nantou, ở Wufeng đã trãi qua một điều khủng khiếp như thế nào. Bác tiếp lời vào dòng suy nghĩ của tôi, Bác cảm thấy trong cái rủi vẫn còn có cái may nắm, ông trời vẫn còn chút thương xót cho người Đài khi để trận động đất xảy ra vào đêm khuya. Khi đó, các trường học không có học sinh, nếu không thì những ngôi trường, trong đó có cả Trường Trung Học Guangfu giờ thay vì là bảo tàng thì đã trở thành mồ chôn của không biết bao nhiêu đứa trẻ. Có lẽ, con số tử vong đó phải thêm một con số 0 ở đằng sau cũng không chừng.
Đối với những người trong cuộc, thật sự mà nói bây giờ chính phủ Đài Loan luôn cố gắng áp đặt các lệnh cực kì nghiêm ngặt trong xây dựng để giảm thiểu thiệt hại khi xảy ra động đất. Nhưng Bác nói với tôi, điều ấy chẳng có ích gì, không có gì là đủ chắc chắn hết. Chỉ là “Trời kêu ai nấy dạ” chứ với cường độ hơn 7.5 rite, tình trạng đất bị nứt và nhô lên tận hơn 2 mét thì nhà gì cũng đổ, có chắc mấy cũng bị chẻ ra từng mảnh.
Đi vào bảo tàng, tôi men theo những con đường nhỏ và lên gác cao mà bảo tàng thiết kế để khách tham quan dễ nhìn thấy toàn cảnh hiện vật. Trong tâm trí tôi hiện lên bộ phim “ Đường Sơn Đại Địa Chấn” , một bộ phim rất cũ, rất cũ rồi mà tôi vẫn thường lôi ra xem lại và giới thiệu cho bạn bè cùng xem mỗi khi có dịp. Tôi thích nó không phải vì những cảnh quay động đất hoành tráng như phim siêu anh hùng Mỹ, mà là vì sự miêu tả trong sâu thẳm các nỗi đau, day dứt, mâu thuẫn của những người còn sống xót sau cơn hoạn nạn. Nỗi đau mất đi người thân, mất đi sự tin tưởng vào cuộc sống, mất đi mối liên kết với hiện thực luôn dai dẳng đeo bám những người trong cuộc. Nó kéo dài và dày vò trong tâm can của họ như một trận địa chấn khác trong lòng người, chứ không đơn giản chỉ là một thiên tai đã qua đi thì người ta sẽ quên dần.
Vẫn còn một bảo tàng khác đặt ở Chelungpu, được xây dựng như một nhánh của bảo tàng 921 này. Vì thời gian không đủ nên tôi sẽ đến đó vào một lần khác. Wufeng nhỏ nhắn, xinh xắn và có nhiều khu nhà cổ, trong đó nổi tiếng nhất là Lin Family Garden, một trong 5 gia tộc giàu có nhất Đài Loan dưới thời Nhật, tổ hợp di dích này bị phá huỷ gần như 80% sau cơn địa chấn 921.
Vì nó có giá trị lịch sử tương đối quan trọng nên nhà nước vẫn tiến hành khôi phục lại toàn bộ khu nhà này. Có lẽ vì chi phí phục dựng không nhỏ nên vé vào tham quan khá đắt, 250NT/người. Tuy nhiên, tôi thấy đã đến thì rất đáng để vào xem. Hơn nữa, nó cũng khá phù hợp với việc chụp ảnh, sống ảo này nọ.
Ngoài Lin Family Graden ra, Wufeng còn có khu nhà chính phủ cũ đã được tái sử dụng cho mục đích du lịch, toàn bộ khu nhà cũ hiện là các quán cà phê, trung tâm bảo tồn nghệ thuật cũng như thủ công mỹ nghệ rất xinh đẹp và yên tĩnh. Vị trí ở ngay phía sau bảo tàng. Thật sự, tôi thấy mình nên đến đây sớm hơn mới đúng. Cái cảm giác chill chill của phố xá kích thích dây thần kinh vận động đã chết từ lâu của tôi. Hôm đó là một ngày tôi đi bộ nhiệt tình nhất trong vài tháng gần đây. Tổ hợp nhà cổ này ngoài là văn phòng chính phủ cũ ra còn là kí túc xá cho cán bộ, nên diện tích khá lớn. Sau khi chính phủ dời cơ quan đầu não đi nơi khác, tổ hợp nhà cổ này gần như không có hoạt động gì cho đến 921 xảy ra thì mọi người sống trong đó chuyển đi hẳn. Hiện tại, nếu bạn đến thì sẽ thấy chúng được chia làm hai khu, một bên vẫn y nguyên cũ kĩ và hoang tàn của nó. Bên đây chụp ảnh khá đẹp vì cây xanh rợp bóng mát, mèo hoang tung tăng khắp nơi, đường phố tĩnh lặng và yên bình. Còn một bên khác là nhà cũ sau khi được tu sửa trở thành các quán cà phê, nhà hàng, shop thủ công mỹ nghệ…
Đến Wufeng chơi một ngày là không đủ vì tôi chụp ảnh khá nhiều, đi hết các điểm kể trên tôi gần như không có thời gian để ăn tối trong những nhà hàng nhỏ đó trước khi rời đi. Nếu bạn có con nhỏ và thích tham quan bảo tàng để hiểu hơn về Đài Loan thì đây thật sự là một điểm đến phù hợp.
#dulịchđàiloan #Bảotàngđộngđất921 #lịchsửĐàiLoan #DulịchĐàiTrung #TaiwanTravel #TaichungTravel #921EarthquakeMuseumofTaiwan #WufengTaichung #Solisetales #SoliseBlog #OnedaytripinTaichung #TaiwanHistory

taipei taiwan ( Đài loan ) Đài Loan

Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.

Viết blog ngay
Đã cập nhật vào ngày 6/01/2023
Love
4 Bình luận
avatar
Solise Tales

Solise Tales là blog do mình Sophy và em gái Elise cùng nhau tạo xây dựng để chia sẻ về những kinh nghiệm sống, cảm xúc và năng lượng mà mình muốn truyền tải đến những ai có nhu cầu về những thông tin mà mình có thể cung cấp sau từng nấy năm học tập và làm việc tại Taiwan. Trước hết, mình làm trang này không vì mục đích thương mại nào hết, mình đơn giản là người rất thích viết. Ở đâu đó mình đọc được câu nói “ Cuộc sống càng hiện đại hoá, khao khát được viết của con người càng mạnh mẽ, càng nhiều những tác phẩm hay ra đời và điều đó càng chứng minh rằng con người thật sự rất cô đơn. Vì chỉ khi cô đơn, nhu cầu được chia sẻ, được ai đó lắng nghe lại càng trở nên cồn cào hơn bao giờ hết, và thế là ta viết.” Về một khía cạnh nào đó, mình rất đồng ý với cách nói này, nhất là khi mình đang sống ở một đất nước không phải nơi mình sinh ra và trưởng thành. Mình hy vọng những chia sẻ của mình sẽ đem lại nhiều lựa chọn và hiểu biết hơn về hòn đảo xinh đẹp này

14 Quốc gia
17 Tỉnh thành
3,580 Người theo dõi
1 Đang theo dõi
icon Theo dõi
Kiếm tiền cùng Gody icon My Travel Map
Bình luận
*Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để bình luận và chia sẻ nhanh hơn
Bài viết liên quan
Bài viết cùng tác giả
Làng Cầu Vòng ở Thành Phố Đài Trung là làng kiến trúc sơn vẽ bằng tay của một người lính cũ thời Quốc Dân Đảng. Đây hiện đang là một trong những điểm đến thu hút giới trẻ Đài Loan và các city tour trong ngày. Đây là ngôi làng sơn tay đầu tiên và cũng là đẹp nhất ở Đài Loan mà tôi từng đi qua.
Trong văn hoá người Hoa, mồng 5 tháng 5 được cho là ngày không may nắm, nên để xua tan đi những điều xui xẻo người ta tổ chức các lễ hội hoặc các hoạt động ăn mừng như lễ hội đua thuyền. Từ đó Lễ Hội Đua Thuyền như một nét văn hoá không thể thiếu trong đời sống của người Đài Loan. Hãy một lần đến Keelung và hoà mình vào không khí lễ hội.
Cửu Phần (JIUFEN) là một trong những phố cổ đẹp nhất Đài Loan nên rất đông khách du lịch đến thăm. Tôi thích Cửu Phần và muốn giới thiệu nó đến với mọi người nhưng hi vọng du khách đến đây hãy ở lại một đêm. Đừng vội đến rồi vội đi rồi vội đánh giá Jiufen không đẹp. Jiufen đẹp nhất khi màn đêm buông xuống.
Wuling Farm là một nông trườn năm sâu trong núi cách thành phố Đài Trung hơn 4 tiếng lái xe. Con đường vào Wuling Farm vốn đã rất đẹp nhưng trong Farm còn đẹp hơn vạn lần. Mình sống ở Đài Loan 4 năm, đã muốn đi rất nhiều lần vì mùa thu ( ngắm lá phong), mà xuân ( ngắm hoa đào) ở đây là tuyệt vời nhất.