Mẹ mình hay hỏi sao Đà Lạt nhỏ đi miết rồi đến lớn cũng đi hoài, mà mẹ quên mất là hồi nhỏ ở đây là hồi 2-3 cái xuân xanh, Sài Gòn có gì còn không nhớ nói chi Đà Lạt hay đâu. Nhưng nay để thỏa lòng mẹ, mình không đi Đà Lạt như mọi hôm, mà chuyển sang đi Bảo Lộc, nơi mà mình cũng được dịp ghé sang trong chuyến đi năm 3 tuổi huyền thoại ấy.
Chuyến xe Phương Trang lúc 12:00 thả tụi mình ở trạm Bảo Lộc vào 4:30 sáng và trung chuyển đến Vintage Garden Farmstay (447 Phan Đình Phùng, phường Lộc Tiến) khá xa trung tâm. Ở đây vẫn còn chút hoang sơ và đường về tối hơi nguy hiểm vì không hiểu sao đèn đường đoạn này không bao giờ bật. Đến nơi tụi mình thả đồ rồi đi thẳng lên Linh Quy Pháp Ấn săn mây trên con Cub 50 không kèn còi không xi nhan không cả nút đề giá 150k/ngày.
1. Linh Quy Pháp Ấn
Lộc Thanh, Lâm Đồng, Việt Nam
Tự dưng nổi tiếng sau MV Lạc trôi của sếpss, dân tình nườm nượp kéo lên đây chụp hình chụp ảnh mà quên mất đây là một ngôi chùa, nơi cần có sự yên tĩnh và trang nghiêm nhất định. Trải dọc khuôn viên chùa là những câu danh ngôn rất tha thiết mà nội dung chủ yếu là những điều lưu ý khi đến một nơi tôn nghiêm, như là giữ yên lặng, trang phục lịch sự, và không xả rác. Đường lên chùa là một đoạn offroad vừa dốc vừa gồ ghề đất đá, nên bọn mình gửi tạm xe dưới dốc và đi bộ lên, sau đó đến đoạn đường bộ xung quanh tre trúc như thập diện mai phục làm nhỏ bạn mình tính dừng lại đi chục đường quyền rồi. Ngạc nhiên chưa, lên đến nơi bọn mình mới thấy bảng "Xe ôm dừng tại đây", ủa dừng ở đây vậy đón ở đâu?
2. Núi Đại Bình
Theo kế hoạch, điểm đến tiếp theo là thác Tà Ngào sát vách Linh Quy, nhưng người dân ở đây bảo là do có người gặp nạn nên thác cấm tham quan lâu rồi, vậy là bọn mình đi thẳng qua núi Đại Bình. Chuyến đi này tụi mình khám phá ra rất nhiều điều, một trong số đó là cách bốc đầu xe (cub), điều mà mấy chục năm cuộc đời mình không bao giờ nghĩ sẽ có ngày này. Men theo Google Maps, chiếc cub lao như điên trên con đường mà chỉ có người bản xứ đi làm rẫy họ đi, đến khi nào xe không còn chạy sâu thêm được nữa mới vứt lại đi bộ tiếp. Tấm thân phì nộn của mình cuối cùng lại không lên nổi đỉnh, nhưng bạn mình lên đến nơi thì cũng không có gì đặc sắc, vì bình minh hay biển mây thì cũng không thấy được vào 12h trưa.
3. Chùa Di Đà - thác Tam Hợp
Thôn 6, Lộc Tân, Bảo Lâm, Lâm Đồng
Sáng hôm sau, ăn sáng xong thì mình xuất phát đi chùa Di Đà. Đây là ngôi chủa kết hợp kiến trúc Tây Nguyên và tín ngưỡng Phật giáo. Chùa còn khá mới, hoặc ít nhất là vừa tân trang lại. Cá nhân mình thì thấy không mấy đặc sắc, cảm giác như tìm tập hợp con của Phật giáo và kiến trúc Tây Nguyên, nhưng xong rồi lại lấy phần bù đưa vào thiết kế vậy.
Đi sâu vào sau khuôn viên chùa, là lối xuống những con thác. Cậu bạn đại học của mình là dân địa phương có cho tụi mình vài lời khuyên, là còn đi được thì cứ đi tiếp, vì đằng trước còn rất nhiều thứ và không có đường đi không có nghĩa là không đi được. Quả thực, sau khi đến con thác đầu tiên, đoạn đường lát đá cũng dừng. Cô bạn mình dẫn mình băng qua mấy ụ đất và đi theo tiếng thác ngày một to dần rồi đến được con thác tiếp theo, lớn hơn nhiều so với con thác trước đó. Thác Tam Hợp thực chất là dòng chảy chung của 3 con thác hợp lại, nhưng bọn mình chỉ đi được 2, vì mây đen vần vũ trên đầu. (Ờ thì cuối cũng mình vẫn mắc mưa, phải trú ở khuôn viên chùa hơn nửa tiếng ngồi ngắm mưa rơi trúng đầu lũ giun đất.)
4. Thác Đamb'ri - Thác Dasara
Thôn 14, Lý Thái Tổ, Đambri, tp. Bảo Lộc
Rồi sau khi đi ngược lại đoạn đường dốc và đất đá kinh khủng hơn cả đường đi Linh Quy hôm qua, tụi mình tới được thác Đamb'ri. Vé vào cổng hiện tại là 200.000đ bao gồm mọi dịch vụ bên trong khu du lịch như thang máy, máng trượt xuống thác, đu quay, đạp vịt, vân vân và mây mây, làm mấy đứa tiếc tiền như mình có tiền đình cũng phải è cổ ra chơi cho hết.
Sau bao nhiêu năm, ký ức về Đamb'ri của mình gần như trống rỗng. Trước mặt mình chỉ còn là một con thác hùng vĩ nhất mình từng thấy (À thì mình cũng chưa được thấy quá nhiều thác trên đời). Đang mùa mưa, nước trên thác đổ xuống cực đại. Phần nước văng ngược lên thôi đã mạnh hơn bất cứ cơn mưa nào và dội ướt bạn mình từ đầu đến lòng bàn chân chỉ trong 2 giây. Cũng may tụi mình nghe lời chị bán vé là đi thang máy xuống chứ cái máu đi bộ con bạn mình mà cao bất tử chắc đi được 10 bước cũng quay xe.
Tụi mình đi tiếp xuống thác Dasara, vốn bị gạch ra khỏi bucket list của mình nhưng vì đã đi đến tận đây thôi mình đi vào luôn. Nhưng rồi cuối cũng những bức ảnh mình ưng ý nhất lại toàn ở quả thác này. Đường đi xuống dù có lát đá thành bậc thang dễ đi vô cùng, thì mình vẫn cảm thấy như rừng rậm nhiệt đới hoang vu nào đó, chắc vì người ta sẽ chọn đi máng trượt, thay vì lội bộ như 2 đứa mình. Nói vậy thôi lúc đi lên tụi mình cũng chọn đi máng, để kịp giờ lên đạp vịt cho thanh niên đi cùng 20 mấy năm cuộc đời chưa biết mùi vịt.
5. Bảo Lộc ăn gì?
- Bánh kẹp Bà Thành (11 Kim Đồng, Phường 1) phiên bản cháu bà Thành, là bánh tráng kẹp bánh bột lọc mini chấm nước mắm hoặc nước tương và 10.000 cọng hành. Ở đây ăn sáng còn có bún xào và đông sương - 5k-10k/phần
- Bánh bèo Bố Già (4 Bế Văn Đàn, P. Blao) 20k/phần ăn với bánh phồng chưa tính chả.
- Phở khô Hào Ký (125 Nguyễn Công Trứ, Phường 2) nhìn hình thấy ít chứ trộn lên nhiều ứ hự 50k/tô
Ăn phở xong bạn mình chưa no nên dụ mình ra Thế giới ăn uống (đối diện 165 Nguyễn Công Trứ, Phường 1) làm dĩa sụn gà với bạch tuộc nướng thêm phần rau muống luộc hết 183k tổng cộng chia ra 90k/đứa do mình quịt 3k :))
- Nem nướng Ngọc Thuyền (115 Nguyễn Công Trứ, Phường 1) 50k/phần
Chuyến đi chưa đầy 48 tiếng chóng vánh vô cùng khi mà tụi mình liên tục bị công việc réo tên, nên là ngoài dăm ba cái thác thì chưa đi đâu được nhiều cả :( chắc là vài bữa nữa lại mò lên đấy để về viết tiếp phần 2. Biết đâu lần sau không phải đi 2 người, mà là đón thêm đồng bọn ở Đức về đi chung nữa là 3 đúng hem.
#squitopuswarehouse #LynBL20