Mẹ tôi là một doanh nhân khá mạo hiểm bà đầu tư cả đống tiền và tuổi thanh xuân của bà vào dự án hai mươi mấy năm chả thấy lời lãi đâu mà toàn chỉ thấy ăn hại như tôi ??♀️. Mẹ tôi luôn mong rằng tôi sớm vấp phải tấm chồng bình dị như mối tình Thị Nở- Chí Phèo, lấy chồng đẻ con ??định kỳ sòn sòn như gà để bà có niềm vui tuổi về già. 25 tuổi- độ tuổi khá đẹp trên sườn đồi của sự ăn chơi thì mẹ tôi luôn là 1 radio tần số 25MHz truyền bá về sự đáng báo động tuổi tác đại loại như kiểu:
"Năm nay mình sắp 25
Mà mẹ cứ giục như là 30
Rằng thì lấy chồng con ơi
Để cho mẹ được thảnh thơi cái đầu"
Khi tôi 20 mẹ tôi rất nỗ lực training về các hình mẫu lý tưởng đàn ông cần liếc mắt đưa tình. Nhưng rồi khi tôi 22...23 rồi 25, khi các bạn chạy đua vũ trang trong sự nghiệp yêu đương thì tôi lại ở tâm thế nằm sấp ở vạch xuất phát mẹ tôi với ánh mắt thất thần cùng tâm lý mót được đeo vàng gãy cỗ, trong buổi chiều tà mẹ tôi đường đột đưa ra 3 tiêu chí nho nhỏ để đc làm rể mẹ: giới tính nam, còn thở, thấy mưa chạy vào nhà thấy nắng biết che ô. Mẹ rất giỏi "tra tấn tâm lý" tôi sau khi đi ăn cưới thập phương tứ xứ áp lực đến độ đã ngoài 20 tủi mẹ tôi cho tôi xuôi dòng quá khứ ngược dòng thời gian để sống lại thời khắc mẹ đi họp phụ huynh về hồi mới 16... Vì vậy mỗi lần mẹ ăn cưới xập xình về tôi lại lên kế hoạch làm cuộc "viễn chinh" với núi rừng. Khái niệm yêu đương với tôi hiện tại như kiểu:
"Yêu điên dại rồi lại về tay không
Thôi thì cứ lông bông có khi lại thành công trong cuộc sống"
Và rồi tôi nghiệm ra 1 điều rằng:
Tình yêu bền vững nhất là tình yêu nước, con đường đúng đắn nhất là con đường cách mạng. Tôi đã có 1 tình yêu đúng nghĩa và vĩnh cửu để mang về ra mắt thầy bu... đó là tình yêu với những lớp bụi đường, với những thành phố lạ, tôi tự nhiên trở thành tuýp người đa tình: phải lòng những nụ cười, sự tận tâm của người dân địa phương, tôi bốc chốc nhớ thương hương vị đặc biệt từ các vùng đất lạ thấm đẫm trong mỗi món ăn, thanh âm của những phiên chợ vùng cao làm tim tôi loạn nhịp... hay bình dị hơn tôi đã yêu vị mặn mòi của biển cả, vị thanh của gió ở ngoài khơi xa... Tất cả đã đánh thức khứu giác tạo thành 1 hợp âm đẹp đẽ ghim vào tâm thức... Đời đơn giản đôi khi chỉ có vậy: bật 1 lon bia ngoài biển bình tâm đón hoàng hôn và nghe thanh âm của ngày lặng lẽ trôi... Đối với mỗi người sự giàu có và hạnh phúc là 1 khái niệm khác nhau với tôi đó là sự make up cho 1 tâm hồn đẹp để hưởng trọn cái hùng vĩ mà tạo hoá ban tặng.
25 tuổi với kỳ vọng in dấu chân trên mọi cung đường. Hãy chia sẻ cùng tôi những cuộc hành trình đầy màu sắc của bạn nha...