Một ngày tháng 7 Hà Nội đổ mưa, ngồi ăn Ramen trong một quán đồ Nhật giữa lòng thủ đô. Xì xụp tô mì và bất chợt nhớ ra cũng khoảng thời gian này năm ngoái mình cũng đang ăn Ramen nhưng tại chính gốc quê hương của món mì này.
Một ngày tháng 7 Hà Nội đổ mưa, ngồi ăn Ramen trong một quán đồ Nhật giữa lòng thủ đô. Xì xụp húp tô mì và bất chợt nhớ ra cũng khoảng thời gian này năm ngoái mình cũng đang ăn Ramen nhưng tại chính gốc quê hương của món mì này.
Tôi tới
Tokyotrong tiết trời tháng 7. Mùa hè
Nhật Bảnchỉ vỏn vẹn trong tháng 7 và tháng 8. Trước khi tới tôi đã tìm hiểu qua về tình hình thời tiết, nhìn chung mọi người đều nhận định mùa hè tại Nhật Bản khá oi bức, độ ẩm cao và về chiều tối thường hay xuất hiện những cơn mưa bất chợt. Cũng không phải vấn đề quá quan ngại, thời tiết như vậy cũng không quá khác biệt với mùa hè Hà Nội vậy nên không quá khó khăn để mình thích nghi với thời tiết Nhật Bản. Đó là những suy nghĩ trước khi đặt chân tới Xứ Phù Tang của tôi.
Nhưng thực tế thì khác xa với mớ suy nghĩ trước đó. Đáp chuyến bay thẳng từ Hà Nội tới sân bay Narita, nước Nhật đón tôi bằng một trời mây xám xịt. Khởi đầu hành trình bằng một cảnh sắc ủ dột thế này có buồn quá không? Thật ra thì cảm giác thất vọng không quá nặng nề. Phần nhiều thì tôi lo lắng nhiều hơn, lo lắng điều kiện thời tiết xấu sẽ ảnh hưởng tới lịch trình chuyến đi. Nhưng đã mất bao công sức, hy vọng để cầm được tấm visa trong tay sao lại để những cảm xúc tiêu cực như này lấn át được. Đã tới rồi thì chỉ có một lựa chọn là "đi" và "trải nghiệm" thôi. Vậy là những suy nghĩ tiêu cực đó nhanh chóng được gạt qua một bên nhường chỗ cho những cung bậc cảm xúc tích cực trong những ngày mưa ở Tokyo.
Do ảnh hưởng cơn bão Prapiroon đổ bộ phía Tây Nam Nhật Bản nên mưa triền miên suốt mấy ngày liền ở Tokyo. Cũng bởi mưa nhiều nên thời tiết Tokyo rất mát mẻ, dễ chịu thậm chí buổi tối còn hơi se lạnh.
Mở điện thoại lên check Map, dò trạm tàu điện bất chợt tôi nhận được thông báo hỏi thăm của FACEBOOK. Tôi không nhớ rõ từng câu chữ nhưng đại khái anh bạn này có ý muốn hỏi thăm tôi vẫn ổn trong tình hình thời tiết khá xấu của khu vực hiện tại chứ? Ok, Im 5 Thank you. Thời tiết đâu có quá xấu như mọi người nghĩ. Những ngày mưa ở Tokyo tôi vẫn đủ trải nghiệm những điểm đến như trong kế hoạch chuyến đi. Chỉ có điều cảm xúc sẽ không được trọn vẹn, những bức ảnh sẽ không được mãn nhãn như kỳ vọng. Nhưng dù nắng hay mưa thì phải vẫn công tâm thừa nhận Tokyo rất đẹp, rất giàu có, rất hoa lệ. Tại Tokyo này có lẽ chỉ cần đi và hít thở bầu không khí thanh khiết của đô thị sạch có tiếng châu Á này cũng đủ để tôi cảm mến nơi này rồi.
Đề tài thời tiết nên gác bút ở đây thôi, kể lễ dài dòng quá rồi. Mình chuyển tiếp vào những tiêu điểm chính nhé.
2. Những "cánh bướm mùa hè" trong suốt dưới màn mưa.
"Mưa trôi cả bầu trời nắng, trượt theo những nỗi buồn"
Mưa không hẳn đượm màu nỗi buồn như mấy ca khúc của anh Siro. Tới Tokyo mấy ngày mưa tôi mới có cơ hội ngắm những "cánh bướm mùa hè" trong suốt như thủy tinh. Nghe hơi kỳ đúng không? Tôi cũng không biết mình ví von như vậy có hơi quá không nữa. Nhưng khi màn mưa giăng lối, ngay tại ngã tư Shibuya những chiếc ô trong suốt đồng loạt phất lên và di động đi nhiều hướng. Ngồi nhấp tách coffee trên tầng 2 của quán starbuck ngay ngã tư ngắm nhìn cảnh tượng này thật sự rất kích thích thị giác. Cũng không phải đó là lần đầu nhìn thấy mấy chiếc ô trong suốt đi dưới mưa. Nhưng đồng loạt một số lượng lớn thế này thì thật sự rất đẹp. Lượng người đổ bộ về ngã tư Shibuya thật sự rất lớn. Khi đèn đỏ được bật ở ngã tư, những phương tiện giao thông dừng lại. Từng đoàn người từ công nhân viên chức tới học sinh, sinh viên từ nhiều ngả tràn ra đông nghịt. Thật sự đông ngoài sức tưởng tượng của tôi. Nhìn những lớp người dày đặc đan xen qua những vạch kẻ qua đường khiến tôi cứ ngỡ họ đang đi biểu tình. Ngã tư nổi tiếng nhất nhì Tokyo này hội tụ đủ tổ hợp mua sắm, nhà hàng mang phong cách từ hiện đại tới truyền thống nên nơi đây đông đúc sau những giờ làm việc cũng là điều khá dễ hiểu. Nhật Bản, trời mưa và những chiếc ô trong suốt combo này thật ra cũng đâu có tồi. Thậm chí có thể nói là thật long lạnh trong hai màu đen trắng.
3. Đi tàu điện để hiểu thêm về con người Nhật Bản.
Tokyo vào những giờ cao điểm nhưng đường phố xe cộ khá thưa thớt. Đại đa số người dân di chuyển bằng phương tiện công cộng. Dưới lòng đất là cả một thành phố thu nhỏ với những line tàu điện chằng chịt như mạng nhện, với vô vàn cổng ra/vào. Hàng ngàn người qua lại như những đàn kiến bò trong đường ống. Từng dòng người xếp tuần tự thành những hàng dài trước những cửa lên tàu. Văn hóa xếp hàng đã in sâu vào tiềm thức người Nhật như một thói quen. Không gây ồn ào, chen chúc người dân Nhật Bản luôn giữ vững phong thái điềm tĩnh. Những chuyến tàu ngầm, tàu cao tốc của Tokyo thì càng ấn tượng hơn. Những chuyến tàu chính xác tới từng phút. Nếu chậm trễ 1 phút thì sẽ có loa của nhân viên xin lỗi rối rít vì sự bất tiện vừa xảy ra. Nếu sự chậm trễ nhiều hơn 1 phút thì chính phủ Nhật Bản sẽ có thông báo gửi tới các cơ quan, công ty. Bước chân vô phía trong tàu điện, không gian tuy chật kín người và người nhưng tuyệt nhiên lặng thinh, không hề có tiếng ồn. Người Nhật tôn trọng sự yên tĩnh cá nhân. Khi ngồi trên tàu nếu có điện thoại họ sẽ nhấc máy rồi nói: "tôi đang ở trên tàu, tôi sẽ gọi lại sau". Thực ra tôi không biết tiếng Nhật nhưng tôi đoán vậy.
Bạn có thể quan sát trên chuyến tàu có rất nhiều người ngủ nhưng khi tàu sắp cập bến họ chợt bừng tỉnh. Tại sao họ có thể căn thời gian chuẩn như vậy. Tất nhiên điều này xuất phát từ lịch chạy chuẩn xác đến từng phút. Chính nhờ điều này mà nhiều người có thể dựa vào lịch tàu chạy để đặt báo thức trên điện thoại. Đến đúng thời điểm báo thức điện thoại sẽ đổ chuông qua tai nghe để đánh thức họ, như một cỗ máy đã được lập trình sẵn vậy.
Không chỉ trật tự mà hệ thống tàu điện Nhật Bản còn được đánh giá rất cao về sự sạch sẽ và an toàn tuyệt đối. Riêng về mức độ an toàn, gần như không có khoảng hở giữa đường ray và sân ga, cửa tàu mở ra liền giáp với sàn ga, vì thế không có chuyện lọt xuống đường ray hay bước hụt. Ngay cả cửa tàu điện tự động đóng mở theo nhịp, nhưng bao giờ cũng dừng lại nhịp giữa trước khi đóng chặt để ai chưa vào hẳn tàu sẽ không bị kẹt lại.
Tàu điện ngầm là phát minh công nghệ vượt bậc của Nhật Bản khiến cả thế giới nể phục. Qua những trải nghiệm với thành tựu công nghệ này Wind cũng phần nào có thêm cơ hội tiếp xúc và hiểu hơn về con người Nhật Bản. Cách nhanh nhất để tìm hiểu về những người dân bản xứ là hòa nhập, sinh hoạt với cuộc sống thường ngày của họ.
4. Cảm nhận về người dân xứ “Mặt Trời Mọc“
Nhật Bản rất "không giàu có" về tài nguyên thiên nhiên, từng tổn thất nặng nề trong thế chiến thứ 2 nhưng họ đều đã vượt qua để vươn lên trở thành con Rồng của Châu Á. Điều này không phải là phép tiên, cũng không có điều gì khó hiểu. Một chân lý mà họ vẫn duy trì xuyên suốt nhiều thập kỷ qua đó là đẩy mạnh đầu tư cho con người, cho giáo dục. Người Nhật rất tài giỏi, rất lịch sự, rất văn minh nhưng cũng có phần hơi lạnh lùng. Nhưng có lẽ những cảm quan bên ngoài của tôi đã không đúng. Tôi chưa thật sự hiểu về họ. Người Nhật không sử dụng tiếng Anh bởi vậy nếu bạn không biết tiếng Nhật thì việc giao tiếp với người bản xứ thật sự rất hạn chế.
Có lẽ đó chỉ là một vết trầy xước nhỏ và không gây trở ngại quá lớn trong công cuộc khai thác du lịch của chính phủ Nhật Bản. Tất nhiên tôi chỉ đang xét ở góc độ lữ khách quốc tế tiếp xúc với người dân bản địa trong cuộc sống thường ngày. Bạn đừng hiểu nhầm người dân Nhật Bản họ giỏi nên kiêu, không thân thiện nhé. Người Nhật luôn giữ gìn bản sắc và mang trong mình lòng tự tôn dân tộc rất cao. Có lẽ bởi điều này nên người Nhật họ hạn chế học tiếng Anh. Nhưng cũng chính bởi lòng tự tôn đó mà bản sắc dân tộc của họ luôn được duy trì và dường như nó trường tồn với thời gian. Đó chính là điểm nhấn thu hút khách du lịch quốc tế đến với Xứ Phù Tang. Những công trình mang đậm lối kiến trúc dân tộc, những món ăn truyền thống, những bộ trang phục truyền thống đậm bản sắc, những nếp sinh hoạt đậm chất "Nhật Bản" như tắm Onsen. Có lẽ người Nhật họ không bán dịch vụ mà họ đang bán niềm vui, bán sự hài lòng.
Một sự ngỡ ngàng không hề nhẹ đó là những người già ở Nhật trông họ rất....trẻ. Đây không phải chuyện hiếm lạ đâu. Khi mà những bạn trẻ Nhật Bản đều đổ xô tới những đô thị lớn để làm việc thì tại những tỉnh lẻ, thì những vùng quê giờ đây chỉ còn lại phần nửa là dân số già. Bởi vậy khi vô những nhà hàng vùng ven hoặc những tỉnh lẻ bạn dễ đang bắt gặp nhân viên phục vụ phần lớn là những người lớn tuổi. Tuy nhiên già ở đây chỉ ở góc độ tuổi tác. Phong cách của họ rất trẻ trung. Vẫn quần jean, áo phông, giày thể thao. Nếu chỉ nhìn từ phía sau thì cứ ngỡ họ là thanh niên. Tác phong phục vụ của họ cũng trái ngược số với độ tuổi, rất nhanh nhẹn và linh hoạt. Có lẽ tuổi tác không còn là vấn đề với họ nữa. Người dân xứ Phù Tang không những trường thọ mà còn ”bất lão”. Là nước có dân số già và thiếu hụt khá nhiều lao động. Nhưng cũng chính vì điều này mà người Nhật luôn ý thức tối ưu nhân lực, vận hành máy móc làm việc thay con người.
Lượng khách lữ hành tới và quay lại Nhật Bản hằng năm vẫn không ngừng tăng. Tất nhiên thành công này không chỉ đơn thuần đến từ con người Nhật Bản và cách họ làm du lịch. Thiên thời, địa lợi - tuy mẹ thiên nhiên có phần khắt khe với Nhật Bản bởi những dư chấn động đất nhưng không thể phủ nhận cảnh sắc thiên nhiên của Nhật Bản thật sự rất đẹp. Đẹp cả bốn mùa, đẹp hết ngày này qua tháng nọ, đẹp từ miền này qua miền khác. Mùa nào thức nấy, có sao thì dùng vậy. Tôi tự động viên bản thân khi tới Nhật Bản vào mùa mưa. Người ta đi mùa xuân ngắm hoa anh đào, đi mùa thu ngắm lá đỏ. Mình đi mùa hè thì được thưởng thức những trái đào chín mọng và ngắm những khóm oải hương xếp hàng trải dài ven hồ Kawaguchiko (một thành viên trong Phú Sĩ Ngũ Hồ) gần khu vực núi Phú Sĩ. Thời tiết chỉ có phần không ủng hộ chuyến đi thôi mà. Chuyến đi "Nhật Bổn Năm Ấy" của mình vẫn rất tuyệt vời đó thôi. Mình sẽ quay lại Nhật Bản chứ? Tất nhiên sẽ còn quay lại, mình còn duyên còn nợ với Quốc đảo này.
5. Núi Phú Sĩ (Fuji) - cô nàng đỏng đảnh.
Điều này đã được nhiều người kiểm chứng và đều đưa ra kết luận như vậy. Tất cả đều có cơ sở. Một năm số ngày để chiêm ngưỡng dung nhan của cô nàng Fuji này không nhiều. Cũng không có dấu hiệu gì của thời tiết có thể đảm bảo bạn sẽ được thưởng ngoạn vẻ đẹp của ngọn núi này cả. Có những ngày trời nắng, và trong xanh người ta mang trong mình hy vọng sẽ được ngắm Phú Sĩ nhưng khi tới nơi đắc địa để phóng tầm ngắm thưởng ngoạn cảnh sắc của ngọn núi thì hỡi ôi, mây mù che phủ, giăng kín, kín còn hơn cả giấu kho báu nữa.
Ngày tôi tới hồ Kawaguchiko để ngắm Fuji cũng vậy. Bắt chuyến bus từ Tokyo tới đây, mang niềm hy vọng mong manh rằng mình sẽ may mắn được một lần nhìn ngắm say đắm cô nàng Fuji. Nhưng đời đúng không như mơ, cô nàng không hề mở lòng và nép mình qua màn mây trắng mờ.
Đỏng đảnh là thế nhưng Fuji vần luôn là ước mơ, là khát vọng một lần chinh phục của người dân Nhật Bản. Phú Sĩ tượng trưng cho tinh thần đoàn kết luôn biết vươn lên của người Nhật Bản. Nếu điều kiện thời tiết và sức khỏe cho phép thì leo đỉnh Phú Sĩ đón chào những tia nắng đầu tiên đến với tại đất nước "Mặt Trời Mọc" này quả thật rất tuyệt vời đúng không? Thật tiếc vì ngày tôi tới thời tiết không cho phép mọi người lên tới trạm nghỉ số 5 của núi Phú Sĩ.
Thôi không sao, vậy xem như còn duyên, còn những chuyến đi tới Nhật Bản đầy hứa hẹn trong tương lai không xa nữa. Trải lòng về đất nước "Mặt Trời Mọc" sẽ viết tiếp trong những hành trình tới.
Rồi sẽ đến lúc bạn nhận ra một chuyến đi đẹp không nhất thiết phải có trời xanh, phải có nắng vàng. Chỉ cần những trải nghiệm, những cung bậc cảm xúc mà chuyến đi mang lại luôn in đậm, luôn khắc sâu tạo nên những dấu ấn cho thanh xuân của bạn thêm đẹp, thêm dài và thêm ý nghĩa. Chỉ đơn giản vậy thôi.