Một lần nữa được nhìn thấy milkyway, và lần này là hoàn toàn rõ bằng mắt thường. Trong cái lạnh 8*, nhóm người bọn tôi vẫn theo bước nhau, quãng đường hơn 3km leo núi dưới bầu trời đầy sao như vậy quả là 1 điều kỳ diệu.
Nhắc đến Indonesia thì mọi người thường sẽ nghĩ ngay tới Bali, nhưng chuyến đi này của tôi thì lại đến một mục tiêu khác. cụ thể là núi lửa Bromo và Ijen nằm ở miền đông Java, nơi chứa đựng vẻ đẹp khiến bạn không khỏi trầm trồ. Để đến được đây tôi từ Hà Nội bay đến Surabaya ( transit ở Kuala Lampur ) thành phố lớn thứ hai sau thủ đô Jarkata. Hành trình của bọn tôi diễn ra trong vòng 6 ngày, 4 ngày đầu đi tour núi lửa Bromo – Ijen, 2 ngày cuối là xả hơi tại Bali.
Chapter 1: A sky full of lighter
Tài xế Dosi và anh bạn tour guide Wanyu đón bọn mình ở khách sạn tại Surabaya vào gần trưa, sau đó đưa bọn mình đến ngồi làng Cemoro Lawang nằm ở độ cao gần 2000m. Thời tiết bắt đầu lạnh hơn vào lúc chiều tối, cả nhóm bắt đầu phải đổi trang phục, từ những chiếc áo ngắn sang dài tay, áo khoác và khăn là thứ không thế thiếu lúc này.
Tranh thủ ăn bữa cơm với món Nasi Goreng ( cơm rang ), mọi người lấy sức chuẩn bị cho chặng leo núi sắp tới.
Dosi tìm 1 cửa hàng để mua bia cũng như đồ ăn vặt theo yêu cầu của chúng tôi, và đây có lẽ là một sai lầm ngốc nghếch vì khi bắt đầu leo rồi, bạn sẽ chẳng muốn phải mang thêm thứ gì theo nữa, mà chỉ muốn bỏ bớt đi cho đỡ nặng mà thôi. Suốt dọc đường, Wanyu chỉ cho tôi các vị trí có thể chụp ảnh được.
Trên bầu trời là những ngôi sao, đây là lần đầu tiên mình thấy nhiều như thế, và rõ như thế, tất cả dường như đang dẫn lỗi chỉ đường cho bọn tôi vậy.
Một chút nhạc vang lên từ chiếc loa bluetooth giúp chúng tôi phấn khích hơn. Rời khỏi đoạn đường lớn, chúng tôi bắt đầu rẽ vào con đường mòn nhỏ, dọc theo sườn núi. Rừng ở đây không ẩm ướt như Việt Nam, chắc vì vậy mà không có con gì kỳ lạ xuất hiện trong suốt quãng đường cả.
Nghỉ chân tại 1 ngôi đền trên đường đi chúng tôi bất ngờ gặp “Shanghai boy” - 1 anh bạn Trung Quốc, cậu ta đang ở đây để chụp milkyway với 1 chiếc máy Nikon to đùng và chiếc balo phải gần 20kg, chắc hẳn phải mang được cả một ngôi nhà di động trong đó. Nghĩ lại mới thấy cậu ta may mắn, vì nếu không gặp bọn tôi thì chắc sẽ không thể nào lên được đến viewpoint và phải ngủ lại đâu đó trên đường mất. Việc có guide khi đi leo núi như này là rất cần thiết vì có 1 số đoạn ngã 2 ngã 3, nếu bạn không biết đường thì rất dễ đi lạc.
Hành trình trên con đường mòn kết thúc vào gần nửa dêm. Lên đến camping site, mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn, từ lều, lửa trại, mỳ tôm, café.. Mọi người quây quần bên ngon lửa, chia nhau những lon bia, nhưng gói snack, tận hưởng cái cảm giác của người chiến thắng. Điều điên rồ nhất có lẽ là chọn ngủ lều trong thời tiết như này. 3 lớp áo, khăn, mũ len, chui trong chiếc túi ngủ, nhưng tất cả là ko thấm tháp gì, tôi gần như không ngủ nổi cả đêm, trong khi anh bạn bên cạnh đã cưa hết cả mấy cánh rừng =.=
Có 1 phương án khác thường được các nhóm lựa chọn là ngủ ở homestay dưới chân núi, đến tầm 3h sáng sẽ có xe đón các bạn và chở tới viewpoint để ngắm bình minh, tuy nhiên nhóm bọn tôi thì thích trải nghiệm những điều mới lạ nên là .. Tờ mờ sáng, các nhóm khác bắt đầu di chuyển lên đây ngắm mặt trời mọc. Có đứa còn ngạc nhiên hỏi bọn tôi ở đây cả đêm á tụi bay là người ngoài hành tinh à, trong cái lạnh như này sao
Hãy mạnh dạn Viết blog chia sẻ trải nghiệm về chuyến đi, chia sẻ những hình ảnh được ghi lại trên những chặng hành trình. Đơn giản và dễ dàng nhưng lại giúp cho rất nhiều người sắp đi du lịch.
Sau một đêm gần như không ngủ nổi, gần 4h sáng, bọn tôi bắt đầu thức dậy dần bởi tiếng người cười nói và thứ ánh sáng kỳ diệu xuất hiện nơi đường chân trời.
Tà Xùa - một xã vùng cao thuộc huyện Bắc Yên, tỉnh Sơn La trước kia nổi tiếng với chè shan tuyết cổ thụ và quả sơn tra, nay đã trở nên gần gũi, thân thuộc hơn với các bản trẻ yêu du lịch với đam mê chinh phục “sống lưng khủng long” - con đường mòn rộng chừng 1m, độ dốc cao, đầy sỏi đá.