Ngược dòng khỏi trung tâm thị trấn Sapa, mở rộng tầm mắt theo đúng nghĩa đen với khung cảnh bát ngát và hết ý thơ của bản Tả Van.
Nếu như đã từng đi phượt nhiều ở miền Bắc, nhẵn mặt với những cung đường quen thuộc, thì hãy thử một lần thay đổi, thả hồn lái xe tự do tới những nơi khác biệt để "see tình", ngắm nhìn cảnh sắc hùng vĩ và cực thơ mộng của Sapa nhé! ^^
Rời khỏi con phố nhộn nhịp sầm uất Cầu Mây, đi dọc con đường men theo dòng suối Mường Hoa khoảng 7-8km sẽ đến Bản Tả Van. Dành một buổi sáng để lang thang, mình để Tả Van tự dẫn đường, đi những nơi chưa từng đến. Mình mê cái không khí trong lành, khoáng đạt nơi đây, và mình tự do khỏi những suy nghĩ!
Mãn nhãn trên đường vào bản. Dưới kia là Bãi Đá Cổ siêu đẹp!
"Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ", yêu Tả Van đến nỗi vòng qua vòng lại một cung đường tới 3-4 lần để nhìn ngắm cho thoả lòng. Mà "dại" quá nên lạc hẳn vào bản của người dân tộc bản địa rồi đây...
Từng nhánh cây bụi cỏ, từng bờ đá, mỗi nếp nhà đều là nhịp sống chân thực của dân bản địa mà không cần tái hiện...
Loay hoay lạc lối ở Tả Van khoảng 1 giờ vì bản rộng và nhiều đường. Tả Van ưu ái cho mình đi thăm thú nhiều quá :)
Hỏi đường người dân đến cầu Mây để chụp hình mà thật sự bối rối vì mỗi bác chỉ một hướng (ngặt là Tả Van có mấy cái cầu cơ), nên... em ngẩn ngơ cứ ngỡ đó chỉ là giấc mơ. :3 Phải hỏi cầu mây cũ mới ra nhé.
Finally...
Cầu đẹp, độc đáo và... rung rinh :) Nhìn thế thôi chứ mấy cái khe này to phết đấy nhé!
Tả Van, bức tranh hữu tình của núi rừng Sapa, nơi dành cho những kẻ ưa thích nét bình yên, mộc mạc và thật sự ham khám phá.
Là nơi sinh sống chủ yếu của đồng bào dân tộc Dáy, Mông và Dao Đỏ, thay vì chỉ lướt qua thăm thú như mình, thì có thể thuê homestay, trải nghiệm sống cùng người dân và tìm hiểu lối sống của họ.
Mình đến đây vào thời điểm cuối tháng 4, lúc này là mùa nước đổ và lúa mới được gieo mạ. Khoảng tháng 8-9, bức tranh nơi đây có lẽ còn mãn nhãn hơn rất nhiều vì được tô thêm sắc vàng của lúa chín.