Có thể bạn thích cưỡi ngựa trải nghiệm, còn tôi thì thích ngắm nhìn chúng thong thả gặm cỏ hơn.
Lần đầu đến Jeju, qua làn cửa kính xe bus tôi đã mê mẩn với những thảo nguyên xanh ngắt và chợt vỡ oà sung sướng khi xe lướt qua những khu đất rộng thênh thang bao quanh là từng dãy hàng rào trắng , cảnh tượng mà tôi đã nhiều lần hình dung ra khi đọc trong các cuốn tiểu thuyết đồng quê.
Từ lần đầu tiên định mệnh ấy, tôi biết mình sẽ còn quay lại nơi này rất nhiều lần, để tìm ra những khu rừng bí mật của riêng mình.
Tôi có thể lên chuyển xe bus chạy nửa vòng quanh đảo Jeju vào một ngày đẹp trời rảnh rỗi, rồi bất chợt xuống xe để quanh lại cánh đồng cỏ tuyệt đẹp xe vừa lướt qua.
Cũng có thể tôi sẽ cùng bạn lái xe ra ngoài vào một ngày mưa rơi rả rích, ngồi trong xe nghe tiếng mưa rơi, rồi khi mưa ngớt sẽ ra ngoài đi bộ một lúc để hít hà không khí mát lành sau cơn mưa. Thích thú khi đi lạc vào một con đường mòn, và hai bên đường là những bụi hoa dại như mọc ra từ hư không rung rinh trong gió.
Rồi cũng có ngày tuyết rơi, tôi nhất quyết đội tuyết ra đường thật sớm để thấy cảnh những mái ngói, hàng cây, con đường được đội lên một chiếc mũ trắng phau. Trước khi nắng lên làm tan tuyết và những dấu bánh xe, dấu chân người làm mất đi sự mịn màng của tuyết. Đương nhiên tôi cũng phải đến xem khung cảnh trại ngựa khi tuyết phủ như thế nào và những chú ngựa liệu có cỏ để ăn không.