Thời điểm mình đến khoảng 14h, chụp xong đi về là 15h45. Khi chụp xong mình không còn muốn quay lại hay bước vào một lần nào nữa, cảm giác khó diễn tả lắm. Về tâm sự với admin của langthangangiang thì ad có nói là trước đó có anh thợ chụp ảnh nói lại với ad là ảnh đã đến và" Ngủ lại thử, khuyên ai yếu bóng vía đừng nên ở đó tới lúc trời chập tối". Chắc do số mình hên, chụp xong tầm 15h45 không sớm quá cũng không quá trễ.
Trước khi lên concept về ngôi nhà này, thì có dự cảm không lành rồi, hẹn bạn uống cà phê xong để mượn đồ là 8h tối, về đến nhà thì đột nhiên bị nóng lạnh, trùng hợp ghê chưa, giống kiểu như nhắc nhở nhẹ lần thứ nhất.
Mà cái tính mình ngộ lắm, muốn là làm cho bằng được, nên cứ triển thôi :)) Chắc nhờ vậy mới có chuyện kể lại những gì đã trải qua cho các bạn nghe nè.
Khẳng định lại một lần nữa. View của ngôi nhà này rất Đẹp. Thật sự Đẹp.Cách đặt để từng cái ghế, từng cái cửa, tấm nệm trong nhà, mà các bạn thấy trong ảnh, mình không sửa hay chỉnh dịch chuyển bất kì cái gì, chỉ vào vị trí và chụp thôi.
Khi vừa bước vào ngôi nhà, thì cảm giác của mình cũng như những bạn trước đó chia sẻ, cảm thấy ớn ớn, lạnh lạnh óc,cảm nhận có nguồn năng lượng mạnh lắm. Tin cũng được không tin thì bạn cứ đến thử cũng không sao, nhớ đọc lại phần lưu ý.
Vừa vào, thì tiếng cửa đóng rầm rập không biết là chào đón hay xua đuổi nữa?? Cảm giác feel nhất có lẽ là, khi mình đứng ngay chỗ cái cầu thang huyền thoại, thì phía trên gác nghe có tiếng bước chân di chuyển, vừa mừng vừa sợ. Mừng là vì chắc cũng có ai đang tham quan ngôi nhà này giống mình nên cũng đỡ ớn hơn. Còn sợ là không biết có vô lộn “xào huyệt”của ai không bị cướp hay gì rồi sao!
Theo y học thì người ta sẽ mang trong mình nhóm máu A,nhóm máu B, còn máu trong người mình chắc nhóm máu K"máu khùng"? nên cũng bước lên coi thử, thầm cầu trong bụng đừng có thấy ai nha, ma thì ko sợ bất quá chỉ giật mình chút thôi chỉ sợ "thành phần bất hảo ẩn nấp". Nhưng mà lỡ rồi, cũng ráng bước lên, bước lên thì không thấy ai cả ? cũng nghĩ chắc “ người ta” gặp người lạ nên ngại chạy đi núp, nên cũng nhây lắm đi hết mấy căn phòng coi có ai không, mà có thấy ai đâu.
Thế thì các bạn có thể hiểu tiếng bước chân từ đâu rồi chứ!
Đi xuống lầu,chuẩn bị thay đồ lên concept. Khi đó em trai mình vừa xé bánh, châm thuốc. Còn mình thì vừa thay đồ, miệng thì nói " mình nghe người ta nói căn nhà này đẹp, nhưng bị bỏ hoang.Nay muốn làm một bộ ảnh để cho mọi người biết ngôi nhà này đẹp như thế nào. Mong là quý vị hợp tác với em, chuyện của em em làm, việc của quý vị là ăn bánh hút thuốc nhé :))) Biết đâu em chụp thấy chỗ này đẹp, người ta lên cho quý vị ăn nhiều hơn thì sao. Mấy ai có tâm như em, các bác để yên cho em chụp ảnh nhé."
À còn thêm chuyện này nữa, bạn nào "rảnh quá" thì cũng đừng đem mấy cái như bùa phép, kính bác quái gì lên đây dùm cái. Đang thay đồ thì mình thấy có cái kính bác quái màu đỏ. Đặt úp trên cái bàn lễ tân. Mình mới nghĩ chỗ này ai lại để ba cái đồ này ở đây, cầm quăng ra ngoài bỏ. Từ lúc quăng xong, thì căn nhà yên ắng hẳn.
Chỉ có vậy thôi,ai làm việc nấy việc của em là chụp hình, việc của người khác làm gì thì em không biết. Chụp xong em bái bai đi về, hẹn chừng nào trúng số em quay lại đãi heo quay, còn không trúng thì không hẹn ngày tái ngộ ?À lúc về, em có lụm lại cái kính bác quái, để lại ngoài cái miếu có tượng Phật Bà. Kính của ai thì ra đó nhận lại nhé.
P/s:Câu chuyện chỉ có vậy, mời các bác xem ảnh. À, bác nào có mang ảnh của em đi đâu thì xin giữ lại nguyên feed toàn bộ ảnh dùm em để mạch chuyện nó liền lạc, lấy rời rạc nhìn vô không hiểu gì đâu. Em xin cảm ơn